Tiên Ngục

Chương 1299


Quá trình này duy trì liên tục chừng một khắc, cuối cùng, Cổ bà bà còn muốn thông qua tiên nguyên và chân huyết đặc thù của bản thân mới có thể dẫn phát truyện tống trận khởi động bình thường.

- Đủ phức tạp.

Tô Triệt âm thầm cảm thán.

Ông...

Truyện tống trận khởi động, hai người biến mất ở trong thạch thất.

Truyền tống hoàn tất, trên trận bàn mấy nghìn tự phù bùm bùm tự động thay đổi trình tự, lần tiếp theo khởi động, còn phải lập lại trật tự một lần nữa.

Hơn mười phút qua đi, truyền tống hoàn tất, hai người Tô Triệt tới bên trong một huyệt động ngầm.

- Dưới lòng đất ba nghìn vạn dặm.

Cổ bà bà thấp giọng than thở:

- Chính là ở đây.

So với nói đây là một huyệt động ngầm, không bằng nói nó càng giống một mộ huyệt hơn. Bởi vì Tô Triệt thấy một tòa thạch quan, dài năm mươi trượng, chiều rộng hơn mười trượng.

Thạch quan cỡ như vậy, người an nghỉ bên trong đó khẳng định không phải tầm thường.

Thanh hôi sắc thạch quan không hề có nhiều trang trí, cổ phác, trầm thấp, lại có thể ngăn cách thần thức của Tô Triệt thẩm thấu, rõ ràng, chất liệu của thạch quan rất không bình thường.

Nhìn thấy thạch quan này, Tô Triệt mơ hồ đoán được cái gì, liền thấp giọng hỏi:

- Cổ bà bà, ngươi muốn làm sống lại một sinh linh? Sinh linh cổ lão giống như Cổ Khí?

Tiền thân của Cổ Khí cũng chính là Thái Cổ pháp bảo, cùng Thái Cổ pháp bảo đản sinh từ xưa, chẳng lẽ là một vị Viễn Cổ Ma thần sao?

Nếu đúng như thể, chuyện này đã có thể có chút phiền phức!

Cùng Thiên Đạo đối nghịch, đây là nghịch thiên a.

- Không sai, hắn đã từng là một vị Viễn Cổ Ma thần, nhưng là người yêu của ta.

Cổ bà bà thắp sáng một ngọn đèn, ngọn lửa nho nhỏ, có thể đem cả địa huyệt đều chiếu sáng. Ngọn đèn này cũng là một kiện tiên khí. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

- Viễn Cổ Ma thần là ngươi yêu của ngài?

Tô Triệt có chút nghĩ mãi không thông, liền hỏi:

- Ngươi bao nhiêu tuổi, sao có thể cùng Viễn Cổ Ma thần tiếp xúc được đây?

Từ vô số năm trước, Viễn Cổ Ma thần đã bị Thiên Đạo thu thập hết sạch. Cổ bà bà mấy triệu tuổi, sao có thể cùng một vị Viễn Cổ Ma thần sản sinh tình cảm lưu luyến đây?

Trừ phi...

Tô Triệt nhất thời lĩnh ngộ:

- Trừ phi, Cổ bà bà cũng là một vị Viễn Cổ Ma thần chuyển thế chi thân.

- Ngươi đoán được?

Cổ bà bà ung dung xoay người lại, nhẹ giọng nói rằng:

- Kiếp trước, ta cũng từng là một Viễn Cổ Ma thần, hắn chính là trượng phu của ta...

Đơn giản mà nói, sau khi bị Thiên Đạo chế tài, hắn lấy toàn bộ sinh cơ làm đại giới, thi triển bí pháp, xuyên thấu thời không, đem linh hồn của ta đưa đến hàng tỉ vạn năm sau, chuyển thế làm người, cũng chính là ta bây giờ.

- Hắn đã chết, ta còn sống. Nhưng sống như vậy, lại có ý nghĩa gì đây.

Cổ bà bà ngôn ngữ bình tĩnh, trong ánh mắt lại lộ ra ai oán nồng đậm:

- Nếu không phải tâm tồn hi vọng, đem hắn sống lại trở thành một phần hy vọng, một phần tín niệm, đối với nhân thế này, ta thật đúng là không có gì hứng thú.

- Xuyên thấu thời không, chuyển thế làm người...

Tô Triệt nhíu mày, trong lòng cân nhắc:

- Có khả năng, Cổ bà bà thuộc về loại Viễn Cổ Ma thần không quá cường lực, Thiên Đạo đối với bọn họ cường độ chế tài cũng không lớn, mới có thể lấy phương pháp xuyên qua thời không thoát được một mạng. Bất quá, một đời này Cổ bà bà chuyển thế làm người, đối với Thiên Đạo không có bất kỳ uy hiếp gì, Thiên Đạo cũng nhắm một mắt, mở một mắt, không lại làm khó nàng.

- Nhưng nếu là ta đem trượng phu của nàng sống lại, chẳng phải là rõ ràng muốn cùng Thiên Đạo đối nghịch sao? Loại sự tình này đã có thể...

Tô Triệt có thể ý thức được sự nghiệm trọng của chuyện này, vả lại bất kể mình có năng lực làm sống lại Viễn Cổ Ma thần hay không, đầu tiên muốn nói là: chuyện này có thể làm hay không?

Cổ bà bà cũng minh bạch quan hệ lợi hại trong đó, nhân tiện nói:

- Ta không cầu ngươi thực sự làm hắn sống lại, chỉ hi vọng ngươi có thể giống như phục hoạt Cổ Khí, để hắn lấy một loại hình thức khác sống lại. Mặc dù hắn sẽ trở nên cực kỳ nhỏ yếu, mặc dù hắn đã không phải hắn ban đầu nữa, ta vẫn có thể đem hắn trở thành hài tử của mình để nuôi nấng...

- Ta hiểu được...

Tô Triệt gật đầu, đi tới ngồi xuống trong góc phòng:

- Cổ bà bà, ngươi để ta suy nghĩ lại thật kỹ đã.

- Được.

Cổ bà bà nhẹ nhàng gật đầu, nhìn thạch quan này đến xuất thần.

Trượng phu đã chết của nàng, mặc dù lưu lại một thể xác, linh hồn của hắn từ lâu đã tiêu tan thành mây khói.

Cho dù Tô Triệt lợi dụng Tiên Ngục Thiên Đạo lực lượng, đem thể xác đã từng trải qua Thiên Đạo chế tài này, một lần nữa rót vào sinh cơ, linh hồn, thì hắn cũng đã không phải là hắn ban đầu nữa.

Thật giống như, khác nhau giữa Cổ Bảo cùng Cổ Khí. Đương nhiên, những đạo lý này, Cổ bà bà khẳng định đều minh bạch, nàng thầm nghĩ cầu được một phần tinh thần ký thác mà thôi. Cũng giống như trượng phu mặc dù đã chết, hài tử còn sống, làm mẫu thân còn có thể kiên cường thừa thụ tất cả.

Vì trượng phu cũng tốt, vì hài tử cũng được, nàng cầu chỉ là một phần tinh thần ký thác, có thể để chính mình sống được có ý nghĩa hơn.

Yên lặng nghĩ một hồi, Tô Triệt ngẩng đầu hỏi:

- Cổ bà bà, ta muốn biết, phu thê hai người dựa vào cái gì có thể tránh né Thiên Đạo chế tài, đem linh hồn của ngươi bảo tồn xuống?

Ý tứ là dưới Thiên Đạo chế tài, mười hai Tổ Vu cường đại nhất cũng đã chết. Cổ bà bà ngươi dựa vào cái gì còn có thể linh hồn chuyển thế?

Điểm này trọng yếu phi thường, Tô Triệt muốn tận khả năng thể hội thiên ý, mới có thể quyết định, chuyện này có thể làm, hay là không thể làm.

Nếu là không được, vậy thì chỉ có thể nói xin lỗi với Cổ bà bà. Thượng thiên đã hậu đãi chính mình như vậy, Tô Triệt thực không có lý do vi phạm thiên ý, làm ra việc nghịch thiên.

Cổ bà bà yếu ớt trả lời:

- Đây là bởi vì, trượng phu của ta có năng lực biết trước tương lai, khi Thiên Đạo còn không có đánh xuống chế tài, hắn đã dự đoán được số phận của chúng ta, sớm làm tốt rất nhiều chuẩn bị, mới có thể mưu cầu cho ta được một đường sinh cơ.

- Năng lực biết trước?

Tô Triệt trong lòng khẽ động.

- Quá tốt!

Lão Hắc lại ở trong Tiên Ngục hô lớn lên:

- Công năng biết trước của tầng thứ tám Tiên Ngục, cuối cùng cũng có manh mối!

Đã sớm dự định để công năng tầng thứ tám Tiên Ngục đặt ra là năng lực biết trước, vẫn đều không có manh mối.

Hôm nay có thể chính là một cơ hội.

Tô Triệt đứng dậy, đi tới trước mặt thạch quan, thấp giọng nói rằng:

- Cổ bà bà, ta có thể thử một chút, nhưng không nhất định có thể làm được.

- Ta hiểu được.

Cổ bà bà nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt lộ ra một tia chờ mong, mừng rỡ.

Toàn bộ đạo lý, nàng đều rõ ràng, đương nhiên biết chuyện này khó khăn có bao nhiêu lớn, cùng với quan hệ lợi hại trong đó ra sao. Trước không nói Tô Triệt có thể làm được hay không, hắn có thể đáp ứng xuống, nguyện ý thử một lần, đã để Cổ bà bà có chút mừng rỡ.
Bình Luận (0)
Comment