Tiên Ngục

Chương 151


Tòa tế đàn này do vô số cự thạch xây thành, trên mỗi một tảng đá lớn đều điêu khắc lấy đồ đằng cổ quái màu đỏ sậm; những đồ đằng này phảng phất giống như còn sống, đang phập phồng nhảy lên, tựa như linh hồn của vô số người bám ở trên đó, đang kêu gào thảm thiết, giãy dụa, đau khổ vạn phần...

Trên tế đàn, một Đại Hán đứng thẳng khí lực hùng tráng, trên mặt, trên người của hắn, đồng dạng có khắc đồ đằng cổ quái, trong tay phải nắm một lệnh kỳ màu vàng.

Rống!

Đại Hán giơ cao lệnh kỳ lên, phát ra tiếng rống chấn thiên.

Ầm ầm!

Mấy trăm tên tráng hán quỳ gối ở dưới tế đàn biến hóa nhanh chóng, tất cả đều biến thành cự nhân thân cao trăm trượng, diện mục hung hãn, khí thế khủng bố, thân hình cường tráng vô cùng, nhìn như có thể chấn nát trời xanh.

Đám cự nhân giận dữ hét lên, tiếng gầm cực lớn, khiến cho sông núi nghiền nát, giang hà đảo lưu, đại địa vặn vẹo, vỡ vụn ra đạo đạo khe rãnh, tạo thành vô số hạp cốc thâm thúy.

Lúc này, bỗng nhiên bầu trời lờ mờ xuống dưới, cũng không phải mây đen che lắp mặt trời, mà là vô số Tu tiên giả phi hành tới, số lượng rất nhiều, đều che cả phiến thiên không.

Trong khoảnh khắc này, đại quân Tu tiên giả triển khai liều chết chém giết cùng đám cự nhân, vô số pháp bảo cùng pháp thuật rơi xuống trên thân cự nhân, thế nhưng mà, lại không thể tạo thành dù là một chút tổn thương nhỏ cho bọn hắn.

Rống! Rống!...

Đám cự nhân liên tục gầm rú, tùy tiện khoát tay, sẽ đánh nát bấy những Tu tiên giả như con sâu cái kiến kia, hoặc là bắt được vào trong lòng bàn tay, tươi sống nghiền chết. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenggg.com

Nguyên một đám Tu tiên giả vẫn lạc như vậy, thân thể hủy diệt, nguyên thần của bọn hắn cũng không thể thoát, bị một cổ hấp lực mênh mông, kéo đến trên tế đàn, biến thành một đám đồ đằng đỏ sậm hoàn toàn mới.

- Đoạt!

- Đoạt!

- Đoạt!

Tráng hán bên trên tế đàn vung vẩy lệnh kỳ, tiếng rống giận dữ vang vọng Thiên Địa.

- Đoạt Thiên Địa tạo hóa, đoạt vạn vật tinh hoa, đoạt nguyên thần tiên nhân, đoạt yêu ma khí vận...

Theo hắn hò hét, khí thế đám cự nhân kia càng cường hãn, Tu tiên giả chết ở trên tay bọn họ càng ngày càng nhiều...

Nhìn đến đây, bỗng nhiên Tô Triệt ý thức được, mình chỉ là một quần chúng, linh hồn của mình cũng không có xuất khiếu, chỉ có điều, tâm thần sinh ra ảo giác, có lẽ, chính là lệnh kỳ kia giở trò quỷ.

Nghĩ tới đây, hơi có chút yên tâm, thế nhưng mà...

Đột nhiên tráng hán bên trên Tế đàn kia quay đầu nhìn về bên này, diện mục dữ tợn mà quát:

- Con sâu cái kiến, dám can đảm mạo phạm thánh vật của tộc ta, chết cho ta!

- Chết!

- Chết!

- Chết!

Một cái chữ chết, phảng phất như một tòa núi lớn nện vào trên đầu, trước mắt Tô Triệt tối sầm, trực tiếp ngất đi.

Giờ khắc này, trong óc Tô Triệt, bị một cổ lực lượng không hiểu từ đâu tới làm đảo loạn triệt để, phảng phất là một thế giới sắp nứt vỡ sụp đổ, cái này là ý nghĩa, hồn phách của Tô Triệt gặp phải cục diện nguy hiểm tiêu tán triệt để.

Nếu hồn phách của một người tiêu tán mất, đó chính là triệt triệt để để diệt vong, ngay cả tư cách Luân Hồi chuyển thế cũng bị tước đoạt, so với vạn kiếp bất phục còn đáng sợ hơn.

Ở trước mắt nguy cơ vô cùng này, Hắc Tháp Tiên Ngục chậm rãi chuyển động, tách ra đạo đạo kim quang, tấu vang lên thiên nhiên diệu âm, giống như Định Hải thần châm, kiên cố linh hồn của Tô Triệt.

Bành!

Trên đảo nhỏ màu đen, tay Tô Triệt nắm lấy lệnh kỳ kia, ngửa mặt lên trời ngã xuống đất, không một tiếng động. Cũng may, lồng ngực có chút phập phồng cho thấy, người vẫn còn sống.

Một canh giờ đi qua.

Lại một canh giờ đi qua...

Tô Triệt một mực chưa từng tỉnh lại, từ khi bước vào Tu Chân giới đến nay, cái này còn là lần đầu tiên triệt để hôn mê như chết như thế.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc cũng là vô tung vô ảnh, không có động tĩnh, chỉ có hơn mười phạm nhân vẫn đang bận rộn, đối với phát sinh vừa rồi không biết tý nào.

Thời gian chậm rãi trôi qua, lại một lát sau, một chỗ khác trên đảo toát ra một thân ảnh hồng sắc, dĩ nhiên là con Xích Vĩ Hồ kia lại trở về.

Mấy canh giờ trước, Xích Vĩ Hồ bị Tô Triệt dọa cho bể mật gần chết trốn đi, giờ phút này, nó suy đoán tu sĩ nhân loại kia hẳn là lấy xong lệnh kỳ đã đi ra, cho nên thử thăm dò chạy về nhìn một cái.

Đầu tiên, làm cho nó yên tâm chính là, đảo nhỏ màu đen quý giá nhất vẫn còn nguyên tại chỗ, cũng không có bị lấy đi, sau đó, nó thấy được Tô Triệt bị hôn mê.

- Phó nha!

Xích Vĩ Hồ hí một tiếng, hoàn toàn là thăm dò Tô Triệt, xem ra hắn là ngủ rồi, nhưng nó vẫn không dám tới...

Nó kêu phó nha vài chục lần, Tô Triệt đều là không có phản ứng, Xích Vĩ Hồ phần phật thoáng một phát bay tới, qua lại lướt đi quanh đảo nhỏ, sau đó nổi lên đảm lượng, phát ra một cái tiểu hỏa cầu, ý định bỏ đá xuống giếng, đưa Tô Triệt vào chỗ chết.

Miệng Hồ ly chậm rãi mở ra, một đoàn hỏa diễm có chút ngưng tụ...

Ự...c một tiếng, nhưng mà vừa hé miệng muốn ô gọi Ô Nha, lại bị người đập một cái không nói gì được, Xích Vĩ Hồ từ không trung rơi xuống đất, lạch cạch một tiếng, té rớt bên người Tô Triệt, chân sau đạp vài cái, đồng dạng ngất đi.

Sau đó, một cổ khói xanh từ bên trong đầu của nó chui ra, về tới trong đầu Tô Triệt, giọng của lão Hắc lại xuất hiện lần nữa:

-Ưm, đã sớm đoán được hồ ly ngươi sẽ chạy về, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Nguyên lai, lão Hắc sớm có phòng bị, biến ảo thành hình thái Thiên Ma, trôi nổi ở giữa không trung, yên lặng chờ Xích Vĩ Hồ đụng vào chính mình.

Hiện nay, lão Hắc đồng dạng với Tô Triệt, lực lượng linh hồn cũng là Luyện Khí Đại viên mãn, thông qua phương thức nhập thể thu thập một con tiểu hồ ly, đương nhiên là rất dễ dàng.

Sau đó, lão Hắc bắt Xích Vĩ Hồ vào trong Tiên Ngục, lại biến ảo thành hình thái Thử Hoàng, phát ra Tâm Linh Triệu Hoán, gọi đến vô số Âm Phong Thử, tầng tầng vây quanh lối vào hỏa mạch dưới mặt đất, không để cho bất cứ sinh vật nào xông tới, cam đoan cho Tô Triệt ở trong lúc hôn mê, không hề bị đến bất cứ uy hiếp gì.

Không sai biệt lắm hôn mê hai ngày hai đêm, Tô Triệt mới ôm đầu thanh tỉnh lại, cảm giác đau đầu muốn nứt nhất định là tránh không khỏi.

Chứng kiến Trong Tiên Ngục có thêm một con Xích Vĩ Hồ màu lông đỏ tươi, Tô Triệt cũng đoán được hết thảy, trong lòng tự nhủ:

- Tiểu hồ ly này thật là, ta cảm thấy ngươi đột phá huyết thống không dễ, muốn thả ngươi một con đường sống. Ngươi nói xem, cần gì phải chui đầu vô lưới... cũng tốt, saukhi tiến vào, tiếp tục làm hàng xóm cùng Địa Hỏa chi linh kia a.

Tiểu hồ ly sớm đã bị lão Hắc trị đến dễ bảo, hiện nay, đã biến thành trợ thủ của Luyện Đan Sư La Liên Kiều, mỗi ngày sẽ phun Dị hỏa luyện đan, thời gian sau này, khẳng định không nhàn nhã tự tại như trên đảo nhỏ nữa rồi.

Lão Hắc bẩm báo:

- Chủ nhân, một tin tức tốt, một tin tức xấu, người muốn nghe cái nào trước?

- Tin xấu!

Tô Triệt xoa huyệt Thái Dương trả lời.

- Mặc dù lệnh kỳ màu vàng này không có khí linh, lại vẫn có đủ ý thức tự chủ công kích, nó tấn công chủ nhân một kích vừa rồi, suýt nữa chấn vỡ hồn phách của chủ nhân.

May mắn, bị Tiên Ngục bảo tháp trấn áp xuống dưới. Bất quá, dáng vẻ lệnh kỳ màu vàng này khí thế độc ác ngập trời, vì trấn áp nó, bảo tháp Tiên Ngục cần tiêu hao năng lượng không nhỏ, cho nên...
Bình Luận (0)
Comment