Tiên Ngục

Chương 187


Kế tiếp, trải qua một trận trình tự rườm rà, Tô Triệt ở dưới Huyền Cơ Tôn Giả thủ hộ, cuối cùng về tới pháp khí phi thuyền lần nữa.

Lúc đến, Thiên Huyền Tông phái ra mười đệ tử tầm bảo, chỉ là lúc phản hồi, lại chỉ còn một mình Tô Triệt. Rất hiển nhiên, vận khí những người kia quá kém, tất cả đều táng thân ở trong Tiểu Di Tiên Cảnh.

Đương nhiên, Tô Triệt cũng sẽ không quên, trong Tiên Ngục còn giam giữ hai người Phỉ Vân cùng Trịnh Dung. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Hai người kia một mực ở vào trạng thái mê man, đối với tình huống trong Tiên Ngụchoàn toàn không biết gì cả, Tô Triệt đã nghĩ kỹ đối sách, chuyện tình hai người bọn họ, ngược lại không đáng để lo.

Lại đợi vài canh giờ, lúc này Thiên Huyền Tông tứ đại Thái thượng trưởng lão mới đi vào phi toa pháp bảo. Không hề nghi ngờ, trong khoảng thời gian này, những Nguyên Anh Lão tổ bọn họ nhất định là gom lại cùng một chỗ, lẫn nhau tham thảo chuyện tình Tiểu Di Tiên Cảnh biến mất.

Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão vừa tiến đến, lại là nhìn về phía Tô Triệt cười ha ha nói:

- Ta nói a, tiểu tử này rất là tà dị, muốn cho hắn chết, không dễ dàng a.

Ba vị Thái thượng trưởng lão khác cười nhạt một tiếng, bất quá, vẻ ngưng trọng trên mặt vẫn là chưa có tiêu trừ. Dù sao, Tiểu Di Tiên Cảnh biến mất, sẽ mang đến chấn động thật lớn cho cả Tu Chân Giới, rất khó nói trong những ngày kế tiếp này, còn có thể kéo ra những chuyện tình gì...

Chín vị Tôn Giả khác, mặc dù đều là biểu lộ bình tĩnh, nhưng mà không khó đoán ra, ở chỗ sâu trong nội tâm bọn hắn, nhất định là âm thầm ghen ghét Huyền Cơ Tôn Giả.

Thần thái Huyền Cơ Tôn Giả bình tĩnh, so với chín vị Tôn Giả kia cũng chả khác nhau là mấy. Nhưng kỳ thực, ngoại trừ trong lòng đắc ý, càng thêm chờ mong Tô Triệt hiến cho mình khối tiên tinh kia. Có tiên tinh, thì có tương lai, đợi cho mình tấn cấp Nguyên Anh kỳ, những người các ngươi gặp lại ta, đều muốn ngoan ngoãn hành lễ ân cần thăm hỏi, cũng phải xưng hô ta một tiếng sư thúc mới được...

Trên đường trở về, Tô Triệt cũng âm thầm cân nhắc, rốt cuộc phải nộp lên cho môn phái bao nhiêu thứ cho phải đây?

Lão Hắc đề nghị nói:

- Chủ nhân, trừ ngươi đáp ứng Huyền Vơ khối tiên tinh kia, những vật khác cũng không nên lấy ra, dù sao đều giấu ở trong Tiên Ngục, bọn họ cũng lục soát không ra.

- Không được a.

Trong nội tâm Tô Triệt nói ra:

- Chỉ lấy ra một quả tiên tinh mà nói, sẽ làm cho người ta cảm giác quá mức trùng hợp, vào Tiểu Di Tiên Cảnh một chuyến, những bảo vật khác cũng không có được, hết lần này tới lần khác chiếm được tiên tinh mà sư tôn mình bức thiết nhất, tỷ lệ như vậy, không có cách nào làm cho người tin phục, ngược lại sẽ dẫn phát bọn họ ngờ vực vô căn cứ.

Lão Hắc hỏi:

- Vậy ý của ngươi là...

- Cam lòng cho, cam lòng bỏ, mới có thể có được.

Tô Triệt lý trí thầm nghĩ:

- Ngươi nghĩ đi, nếu như bọn họ nổi lên lòng nghi ngờ, mặc dù biểu hiện ra không nói cái gì, nhưng mà sau đó, một vị thái thượng trưởng lão lặng lẽ giam giữ ta lại, lại lặng lẻ thẩm vấn một phen, tất cả bí mật của chúng ta, tất cả đều giữ không được.

- Như thế a.

Lão Hắc cũng hiểu rõ ra.

- Cho nên, ta chuẩn bị lấy ra mấy thứ gì đó...

Trong lòng Tô Triệt nói một lần.

- Được rồi.

Lão Hắc gật đầu nói:

- Có thể tiến hành, lấy ra mấy thứ gì đó, ta còn cảm thấy không đau lòng thế nào.

Lại trôi qua hơn mười thời thần, cuối cùng cũng về tới sơn môn Thiên Huyền Tông, chín đại Tôn Giả khác đều trở lại ngọn núi của mình.

Tô Triệt và Huyền Cơ Tôn Giả, lại cùng tứ đại thái thượng trưởng lão đi tới Chưởng giáo đại điện, gặp được người cầm quyền cao nhất Thiên Huyền Tông, chưởng giáo Chí Tôn.

Sau một phen chào hỏi, chưởng giáo Chí Tôn cho lui những người không liên quan, trong điện chỉ còn có bảy người, ngũ đại Nguyên Anh Lão tổ, Huyền Cơ Tôn Giả cùng Tô Triệt.

Bảy người đều ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, mục quang vài vị đại nhân vật, cùng một chỗ rơi xuống trên người Tô Triệt.

Khoan hãy nói, bị mục quang của một đám Nguyên Anh Lão tổ soàn soạt nhìn chằm chằm vào như vậy, trong nội tâm Tô Triệt khó tránh khỏi khẩn trương, bất quá, bởi vì trong đầu có bảo tháp Tiên Ngục trấn thủ hồn phách, thần sắc cử chỉ vẫn là tương đối trầm ổn.

Kể cả chưởng giáo Chí Tôn ở trong năm vị Nguyên Anh Lão tổ, đều là âm thầm gật đầu, đối với Tô Triệt biểu hiện ra khí độ trầm ổn, vẫn là tương đối thưởng thức.

Rất nhiều đệ tử giai đoạn Luyện Khí, bởi vì nguyên nhân nào đó đi vào chưởng giáo đại điện, ở trước mặt năm vị Nguyên Anh Lão tổ nhìn soi mói, thường thường bộ dáng đều là run rẩy không được.

Không đợi Lão tổ môn phái thúc giục, Tô Triệt chủ động lấy túi càn khôn, muốn đổ tất cả vật phẩm ra bên ngoài...

- Không vội, không vội.

Chưởng giáo Chí Tôn khoát khoát tay, nhìn bốn vị thái thượng trưởng lão khác cười nói:

- Xem ra tính tình đứa nhỏ này rất cấp bách.

- Hừ hừ, quỷ lắm.

Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão có chút thâm ý liếc nhìn hắn.

Tô Triệt không nói gì, chỉ có thể tạm thời bỏ túi càn khôn qua một bên.

- Tô Triệt, hiện tại chúng ta muốn biết nhất, trong Tiểu Di Tiên Cảnh rốt cuộc phát sinh chuyện gì...

Chưởng giáo Chí Tôn tiếp tục nói:

- Vì sao những đệ tử tầm bảo các ngươi, lại sớm bị đẩy ra ngoài, hơn nữa, cả Tiểu Di Tiên Cảnh cũng tùy theo biến mất.

Tô Triệt sớm biết, vấn đề này tất nhiên sẽ nói ra, cũng đã sớm nghĩ kỹ một phen lý do thoái thác.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc hừ hừ nói:

- Lão đầu tử, ngươi xem như hỏi đúng người rồi, đáng tiếc a, bọn ta không có khả năng nói thật với ngươi.

Tô Triệt bẩm báo nói:

- Khởi bẩm chưởng giáo sư tổ, đệ tử cũng không rõ ràng lắm chuyện gì xảy ra, lúc ấy, chỉ cảm thấy dao động địa chấn, thiên toàn địa chuyển, cũng không biết làm sao, đã bị một loại lực lượng cường đại đá đi ra, đến bây giờ còn là sờ không được đầu óc.

Nói nhiều tất có lộ, Tô Triệt cho rằng, chính là đáp án "một mực không biết" như vậy, mới bảo đảm nhất.

- Trước khi bị truyền tống ra, có phát hiện chỗ kỳ hoặc, hoặc là những dị trạng khác hay không?

Chưởng giáo Chí Tôn ấm giọng hỏi:

- Ngươi hảo hảo ngẫm lại, mặc dù là chuyện nhỏ rất không ngờ, cũng không nên xem nhẹ.

- Muốn nói là dị trạng, trong Tiểu Di Tiên Cảnh, nguy cơ khắp nơi, mọi chuyện quái dị, địa phương nào cũng sẽ không có vẻ bình thường a.

Tô Triệt biểu lộ ra một bộ nghĩ mà sợ không thôi.

- Điều này cũng đúng.

Vài vị Nguyên Anh Lão tổ đều là khẽ gật đầu.

Cái chỗ kia, cho tới bây giờ bọn họ đều không có đi vào, nhưng trong tưởng tượng của bọn hắn, Tiểu Di Tiên Cảnh là một địa phương hẳn phải chết, nói là khắp nơi quái dị, tuyệt không nói quá.

Sau chuyện này, vài vị Nguyên Anh Lão tổ bảo Tô Triệt bắt đầu từ khi tiến vào Tiểu Di Tiên Cảnh, mười tám ngày qua trải qua những chuyện gì, nhất nhất kể ra một lần, hy vọng có thể ở trong những miêu tả này, đào móc ra tin tức hữu dụng gì đó.

Tiểu Di Tiên Cảnh đột biến, như là một tảng đá lớn trong lòng, làm cho bọn họ lo lắng không thôi.
Bình Luận (0)
Comment