Tiên Ngục

Chương 302


Ngươi đã không dừng được, ta liền giúp ngươi dừng lại.

Trong nội tâm Tô Triệt mắng to, lại chỉ có thể thao túng phi kiếm công tới Kim Cương Bích, chính mình theo sát phía sau, cũng là một đầu đụng tới Kim Cương Bích kia.

Oanh…

Tiếng va chạm trầm trọng vô cùng, mặc dù không có làm Tô Triệt bị thương, nhưng mà cực quang màu xanh nhạt bao phủ quanh thân, lại tiêu tán thành không, triệt để mất đi tác dụng.

Kim Cương Bích dày đến một trượng nổ thành nát bấy, Tô Triệt cũng bỗng nhiên dừng ở không trung.

- Xông không qua ...

Trong nội tâm Tô Triệt thở dài, nhìn chân trời xa xa, tựa hồ đã có thể mơ hồ chứng kiến vách đá dựng đứng của Thiên Huyền sơn mạch.

Muốn nay về phía trước, nhưng lại xông không qua ...

Này cũng chỉ có thể liều mạng đánh một trận tử chiến.

Một đệ tử Trúc Cơ hậu kỳ của Thiên Huyền Tông, thân ở trước gia môn, mắt muốn vào trong môn phái, lại bị năm Kim Đan tu sĩ vây khốn lên.

Không phải, là sáu mới đúng, phía sau còn có một tu sĩ Kim Đan trung kỳ cũng đã đuổi theo tới.

Một Kim Đan trung kỳ, năm Kim Đan sơ kỳ, đội hình đối phương như thế, làm sao có thể chiến?

Tô Triệt biết rõ, uy lực hai đại thần thông của mình cường đại hơn nữa, hôm nay cũng là cục diện chết không thể nghi ngờ.

- Nói cái gì cũng không thể bị bọn họ bắt sống, mặc dù là chết trận tại chỗ, cũng phải gặm chết một hai cái.

Sắc mặt Tô Triệt ngưng trọng, lần nữa lấy ra Vu tộc chiến phủ, thủ đoạn công kích của hắn, căn bản phá không nổi phòng ngự của Kim Đan tu sĩ, chỉ hy vọng một giọt máu huyết Vu tộc trong tâm thất phải kia, có thể lại phát uy lần nữa, sáng tạo cho mình một cái kỳ tích.

Giờ khắc này, Tô Triệt cần có nhất, chính là một kỳ tích

- Tô Triệt, thúc thủ chịu trói, tha cho ngươi khỏi chết.

Lão đầu tử Kim Đan trung kỳ ở sau lưng kia trầm giọng quát, bởi vì mệnh lệnh của Hạo Nguyên đại tôn, đó là bắt sống tiểu tử này, quyết không thể làm cho hắn chết.

- Cầm nãi nãi của ngươi.

Tô Triệt mắng to một tiếng, chỗ mi tâm lam quang thoáng hiện.

Nhiếp Hồn,,,

Mục tiêu tuyển định chính là một Kim Đan sơ kỳ phía trước.

Không đến cuối cùng một khắc, quyết không buông bỏ…

Ông...

Sau khi Nhiếp Hồn tấn cấp, quả nhiên là đủ sắc bén, mặc dù Kim Đan trưởng lão kia làm đủ các loại phòng bị, vẫn bị Nhiếp Hồn chi lực rung chuyển nguyên thần, thân hình nhoáng một cái muốn ngã quỵ...

- Hồng…

Chỉ là, một trưởng lão ở bên cạnh, hét to ra một chữ chân ngôn, một cổ ba động vô hình tác dụng đến trên người của hắn, lập tức làm cho hắn thanh tỉnh lại.

Tù Ma…

Tô Triệt tuyệt không buông bỏ, một chữ tù thật to, lại xuất hiện ở trên đầu kẻ mới hét to này.

Bá…

Một trưởng lão bên cạnh vung tay lên, phóng ra một đạo kình khí phong nhận, liền cắt nát chữ tù kia.

Thân là những người đứng xem, chân nguyên của hắn cũng không có bị thần thông trói buộc, hủy diệt chữ tù này, đương nhiên là dễ dàng.

Tô Triệt còn muốn thi triển thần thông Nhiếp Hồn lần nữa, chỉ là, nhân số đối phương quá nhiều, căn bản là chiếu cố không hết... Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Giờ phút này, ba trưởng lão khác đã tới gần Tô Triệt, liên thủ phóng xuất ra chân nguyên khí kình vô hình, hô một cái, chế tạo ra một cổ lực lượng cuồn cuộn, liền vây Tô Triệt ở trên không trung.

Trúc Cơ hậu kỳ và Kim Đan kỳ, trên tu vi thực lực tồn tại cách biệt một trời một vực, nếu hai loại thần thông của Tô Triệt không nâng được tác dụng, khẳng định sẽ bị đối phương một chiêu bắt được, huống chi, đối phương vẫn là ba người liên thủ.

Lại huống chi, tu vi một người trong đó còn là Kim Đan trung kỳ.

- Bắt được.

- Cuối cùng cũng bắt được hắn.

Vài Kim Đan trưởng lão của Thái Ất Môn đều là mừng rỡ trong lòng.

Tô Triệt bị một cổ khí kình cuồn cuộn vây hãm tại chỗ, ngón tay cũng không thể nhúc nhích một cái, không thể giãy dụa, cảm xúc tuyệt vọng bùng phát lên, chỉ có thể hô to ở trong nội tâm:

- Nếu Tiên Ngục không thể cứu ta, ngươi liền tự hành rời đi, thay chủ nhân đi thôi.

- Chủ nhân.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc oanh thông một tiếng quỳ rạp xuống đất, phần phật, hơn hai trăm vạn linh thạch hấp nhiếp đến trước mắt, ngửa mặt lên trời hô:

- Những linh thạch này đều cho ngươi, tất cả đều cho ngươi, ăn chúng nó, ngươi liền ra tay cứu chủ nhân a.

Ông...

Trong óc Tô Triệt, bảo tháp Tiên Ngục toàn thân ngăm đen chậm rãi chuyển động, tựa hồ nó muốn...

Oanh…

Một tiếng nổ vang qua đi, Tô Triệt cảm giác được thân thể chợt nhẹ, lập tức khôi phục năng lực hành động.

Trước mắt sau lưng, sáu Kim Đan trưởng lão của Thái Ất Môn từ không trung nhất tề rơi xuống, tất cả đều là miệng mũi chảy huyết, ngã xuống độ cao hơn mười trượng, mới miễn cưỡng ngừng thân hình lại, cả đám đều là mặt không còn chút máu.

Sáu người đồng thời bị thương…

Chuyện gì xảy ra?

Chẳng lẽ là, Tiên Ngục thật sự phát uy rồi?

Trong lòng Tô Triệt đang cảm thấy nghi hoặc, bên tai vang lên tiếng nói mà mình vô cùng quen thuộc, vô cùng thân thiết.

- Ta vẫn rất khó hiểu, nhóm người các ngươi lén lén lút lút du đãng ở gần đây làm gì, quả nhiên là hướng về phía đồ nhi của ta mà tới.

Trên không trung, một đạo thân ảnh nặng như núi, mục quang uy nghiêm làm người run sợ, giống như kiếm khí kim hệ của hắn đâm thẳng nhân tâm.

- Huyền Cơ Tôn Giả…

Hai Kim Đan trưởng lão của Thái Ất Môn nghẹn ngào kinh hô.

Tô Triệt giờ mới hiểu được, cũng không phải Tiên Ngục phát uy, mà là sư tôn kịp thời đuổi tới cứu mình.

- Triệt nhi.

Huyền Cơ Tôn Giả xoay chuyển ánh mắt, nhẹ nhàng khoát tay, liền đưa Tô Triệt đến bên người.

- Sư tôn…

Tô Triệt khom mình hành lễ, giờ phút này tâm tình khó có thể nói nên lời.

- Đi.

Kim Đan trung kỳ trưởng lão của Thái Ất Môn hô to một tiếng.

Năm người còn nhảy đi tứ phía, đều tự chọn một phương hướng, muốn chạy trốn cho khỏi chết.

Bọn họ đều biết, cảnh giới của Huyền Cơ Tôn Giả chính là Kim Đan hậu kỳ Đại viên mãn, thuộc về cường giả cấp bậc như Hạo Nguyên đại tôn, bọn hắn không thể địch nổi.

Trốn a, ai bị đuổi kịp, thì coi như là xui xẻo.

Nhiếp Hồn

Ông...

Tô Triệt kịp thời phát động thần thông, một người trong đó lập tức ngã quỵ, lăn lộn, lăn qua lăn lại ngã xuống mặt đất.

Tù Ma…

Một chữ tù thật to, vây khốn một tên còn lại.

- Đi được sao?

Cùng lúc đó, Huyền Cơ Tôn Giả vung tay lên, liền có bốn đạo kim quang kích xạ ra, bá bá bá bá, trong giây lát đuổi theo bốn người khác.

A...

Vài tiếng kêu thảm thiết, ba Kim Đan sơ kỳ không hề có năng lực chống cự, bị kim quang xuyên qua, từ giữa không trung đồng thời ngã xuống dưới.

Chỉ có một Kim Đan trung kỳ trưởng lão của Thái Ất Môn, kịp thời quay thân lại, thúc dục phi kiếm trong tay, dùng công đối công, lúc này mới triệt tiêu đạo kim quang này.

Này là bởi vì Huyền Cơ Tôn Giả dùng một cổ kình khí hóa thành bốn đạo, hắn mới có thể bình yên vô sự chống đỡ xuống.

Bất quá, cũng chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi.

Hô…

Một thanh cự kiếm kim sắc tùy theo mà đến, đây mới là sát chiêu chính thức của Huyền Cơ Tôn Giả.

- Hạo…

Trưởng lão này hét lớn một tiếng, chân nguyên nổi lên toàn thân, phi kiếm và pháp bảo phòng ngự đồng thời tế ra, ngăn cản trước người...
Bình Luận (0)
Comment