Tiên Ngục

Chương 490


-Hô...

Một đạo kình khí hồng sắc hướng về phía bên phải Cự Phú kéo tới.

Cự Phú không muốn thừa nhận một kích vô ích như vậy, thu nhỏ trở thành một hạt cát, tránh thoát kình khí hồng sắc kia. Thế nhưng, kình khí kia dưới sự điều khiển của Thái Võ, điều chỉnh phương hướng, chuẩn xác đi tìm mục tiêu ban đầu của nó.

Oanh.

Bên trong Cự Phú, hai người Tô Triệt đều có thể cảm thấy chấn động rõ ràng, chỉ là, Cự Phú không thẹn là chí bảo phòng ngự số một ở Khải Nguyên Tinh này, mạnh mẽ thừa nhận một kích mà không tổn hao gì, sau đó liền thay đổi phương hướng, tiếp tục đào thoát.

- Nếu cho ngươi chạy thoát, Thái Võ ta uổng công sống một đời!

Thái Võ lộ rõ vẻ mặt hung ác, sớm không còn cái vẻ lấy đức phục bảo như ban đầu.

Lần này hắn ỷ vào ưu thế tốc độ, lần thứ hai đuổi tới, hung ác công kích.

Oanh!

Bên trong Cự Phú cung, Tô Triệt và Hoa Quang chân nhân đều bị chấn động.

Vừa mới ổn định một chút, Oanh! Lại tiếp tục rung chuyển.

- Chỉ bị động chịu đòn, đây cũng không phải là cách a!

Thần thức Tô Triệt bị quản chế, trước mắt một mảnh đen kịt, lúc này tâm lý của hắn so với Hoa Quang chân nhân càng thêm lo lắng.

Oanh! Oanh! Oanh!

Thái Võ lão tổ giống như là một người làm nghề nguội, liên tục gõ vào Cự Phú, mỗi một kích đều vô cùng trầm trọng, thế nhưng cũng không thể ngăn cản Cự Phú đào thoát.

Trong Cự Phú cung, hai mắt Tô Triệt vẫn như cũ, cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ có thể hỏi:

- Tiền bối, hiện tại đã tới nơi nào rồi?

- Chờ lát, ngươi tự mình xem đi.

Hoa Quang chân nhân nhẹ giọng nói.

Cũng không biết Hoa Quang chân nhân làm sao câu thông cùng với Cự Phú chi linh, trước mắt Tô Triệt sáng ngời, thấy rõ hình ảnh phía trước mặt.

Thế nhưng hình ảnh trước mắt này cũng chỉ là cảnh tượng bên trong Cự Phú cung, chỉ bất quá trước mắt có thủy kính, thông qua thủy kính này Tô Triệt có thấy thấy một ít hình ảnh bên ngoài, những vị trí khác đều đen kịt một mảnh.

Điều này nói rõ, Cự Phú chi linh cực kỳ cẩn thận, đối với Tô Triệt vẫn ôm thái độ không tín nhiệm: ngươi muốn nhìn bên ngoài sao? Tốt thôi, ta cũng chỉ cho ngươi nhìn thấy bên ngoài.

- Tên khí linh này thật là nhỏ mọn!

Lão Hắc thầm nói.

- Không nên mắng nó.

Tô Triệt bình thản, trong lòng khuyên nhủ:

- Khí linh này tiểu tâm, đa mưu túc trí, đối với chủ cũ một lòng trung thành và tận tâm, đây chính là ưu điểm có nó a. Đợi đến tương lai, sau khi ta có thể sử dụng nó, chúng ta đối với nó mới có thể yên tâm, không phải sao?

- Đúng thế.

Lão Hắc bình tĩnh lại, không khỏi nghĩ tới, nếu đổi lại là nó, cũng sẽ làm như vậy. Sự trung thành của mình đối với chủ nhân, đây chính là bổn phận của một khí linh nên có a.

Thông qua thủy kính trước mắt, Tô Triệt thấy, Cự Phú đã sắp bay ra khỏi Bắc Cực hải vực, lúc này đang hướng về phía Đông Nam phi hành, phỏng chừng một hồi nữa sẽ đi rời khỏi khu vực của Thái Ất Môn mà tiến vào cảnh nội của Huyễn Ma Giáo.

Vốn ban đầu, Tô Triệt và Hoa Quang chân nhân dự định chỉ dẫn Cự Phú một đường phi về hướng đông, ven đường đều là hải dương, không cần lo lắng chẳng may gặp phải những Nguyên Anh lão tổ chặn lại, chỉ cần đối mặt với sự truy kích điên cuồng của một mình Thái Võ cũng có thể rồi.

Thế nhưng, Thái Võ cũng thuộc hạng người túc trí đa mưu, có thể nhìn thấu ý đồ của Cự Phú, há có thể để nó xuyên qua hải dương, bay đến địa bàn của thế lực đối địch?

Nói vậy, công sức của hắn từ đầu sẽ thành dã tràng, chỗ tốt đâu không thấy, lại còn gánh trên mình tội danh làm kế hoạch Bắc Hoang đảo thất bại, lại còn sát hại tu sĩ Nguyên Anh đồng minh.

Bởi vậy, Thái Võ không ngừng công kích, mặc dù không thể triệt để ngăn lại Cự Phú, thế nhưng có thể khiến nó không ngừng thay đổi phương hướng chạy về phía Đông Nam.

Trừ phi nó nguyện ý dừng lại, bằng không, không thể tránh khỏi sẽ tiến vào địa bàn của Huyễn Ma giáo.

Thái Võ đã suy nghĩ cẩn thận rồi, thà rằng hắn và mấy Nguyên Anh lão ma của Huyễn Ma giáo cạnh tranh Cự Phú, cho dù thất bại, thân có quan hệ đồng minh, bọn họ cũng phải cấp cho mình một ít chỗ tốt.

Nếu như nó tiến vào địa bàn của trận doanh đối địch, chỗ tốt còn không chiếm được, còn bị đánh cho chật vật mà chạy, trở về sư môn lại còn phải tiếp nhận sự trách phạt của ba vị sư huynh.

Đây chính là suy nghĩ trong lòng hiện giờ của Thái Võ lão tổ, ngược lại, đây chính là ý nghĩ hiện tại của Tô Triệt và Hoa Quang.

Tô Triệt và Hoa Quang cũng có thể đoán được dự đinh của Thái Võ lão tổ, chỉ là, cho dù biết rõ như vậy cũng không dám dừng lại. Bởi vì, Cự Phú lúc này có thể duy trì liên tục phi hành, đó là mượn quán tính và động năng của bản thân nó mới có thể phi hành liên tục dưới sự ngăn cản của Thái Võ lão tổ.

Bởi vì, chỉ bằng vào lực lượng của một mình Thái Võ lão tổ, tuyệt đối không dám chính diện ngạnh kháng lực đạo khủng bố của Cự Phú.

Nếu như ngừng lại một chút rồi tiếp tục phi hành khẳng định không thể được, nếu làm như vậy tất sẽ bị Thái Võ dùng thần thông của mình vây khốn, đợi đến khi ba vị lão tổ của Thái Ất môn tới, cục diện lại càng thêm bị động.

Bởi thế chỉ có thể phi hành, không dám đình chỉ!

Sưu! Sưu!

Một tòa cung điện và một nhân loại chơi trò đuổi bắt, bằng vào tốc độ khủng bố phá vỡ khoảng không, lao ra khỏi Bắc Cực hải vực, tiến vào phạm vi quản hạt của Huyễn Ma Giáo. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Oanh! Oanh! Oanh...

Thái Võ liên tục gõ vào Cự Phú, giống như là một thợ rèn, không ngừng áp bách Cự Phú đi theo lộ tuyến hắn đề ra.

Ở bên trong cung điện, Hoa Quang chân nhân chỉ dẫn Cự Phú, đã kiệt lực chống cự lại sự công kích liên tục của Thái Võ, tận lực điều chỉnh phương hướng, hướng về phía biên giới quản hạt của Huyễn Ma giáo phi hành, quyết không thể để Thái Võ bức bách chạy tới giải đất hạch tâm của Huyễn Ma Giáo.

Kỳ thực, đối với Tô Triệt và Hoa Quang chân nhân mà nói, trong thiên hạ ngoại trừ địa bàn của Thiên Yến Tông ra, bay đến khu vực khác bọn hắn đều gặp phải tình cảnh tương tự nhau, đều bị Nguyên Anh lão tổ của các phái chặn lại, tranh đoạt.

Tất cả đều như nhau, không có gì khác.

Cho dù là Vô Cực Môn, Hỗn Nguyên Kiếm Phái những môn phái có quan hệ thân mật với Thiên Huyền Tông, nếu như một ngày nào đó phát hiện ra Cự Phú xuất thế cũng sẽ không do dự một chút nào mà xuất thủ cướp đoạt Cự Phú.

Quản ngươi là ai, cho dù gia gia lão tử tới cũng không nhận, trước tiên cướp kiện thượng phẩm đạo khí này trước rồi nói sau.

Vì vậy, đi tới địa bàn nào cũng giống nhau, điều quan trọng nhất hiện giờ chính là: quyết không thể dừng lại!

Trọng lượng của Cự Phú vô cùng lớn, hình thể lại giống như một ngọn núi to lớn, với trọng lượng như vậy, lại phi hành mấy canh giờ tới đây, quán tính của nó vô cùng lớn, động năng kinh khủng, giống như một viên thiên thạch rơi xuống trái đất, thế không thể cản.

Cũng chỉ có thể dựa vào điểm này mới có hi vọng phá tan hiểm trở, bay tới một nơi an toàn...
Bình Luận (0)
Comment