Tiên Ngục

Chương 493


-Huống hồ, Thiên La ô cũng không đối cứng với Cự Phú, chỉ ở bên trên tạo ra hấp lực làm giảm tốc độ phi hành của Cự Phú mà thôi. Tốc độ của nó ngày càng chậm.

- Xem đi, chỉ cần một Nguyên Anh hậu kỳ cùng với một kiện hạ phẩm đạo khí cũng có thể cản lại chúng ta.

Tô Triệt thấp giọng than thở.

- Đừng nóng vội, còn có hy vọng, Cự Phú dù sao cũng là thượng phẩm đạo khí, cũng không có đơn giản bị cản như vậy.

Hoa Quang chân nhân sau khi truyền âm với Cự Phú chi linh liền thấp giọng trấn an Tô Triệt.

- Bạo!

Ngay lúc đó, Hoa Quang chân nhân quát lớn một tiếng.

Oanh!

Kim quang chung quanh Cự Phú cung đột nhiên dữ dội rồi bành trướng tới vạn trượng, giống như một người đột nhiên trong nháy mắt bành trướng gấp bội, khiến cho lực lượng đang áp bách nó bị đẩy văng ra.

Bá!

Sau đó lại thoáng cái biến về hình dạng như cũ, giống như là một con sâu vừa tìm được khe hở, kêu lên một tiếng rồi chui ra khỏi ngục.

Tốc độ vừa rồi đã giảm bớt hiện tại lại đề thăng như cũ.

- Quá tuyệt vời!

Tô Triệt hoan hô.

Hắn cũng biết, đây chỉ là thắng lợi tạm thời, kế tiếp Huyễn Ma giáo chủ còn có thể thi triển ra thủ đoạn càng mạnh thêm, chỉ là, chỉ cần Cự Phú có năng lực phản kháng, liền có hi vọng phá tan hiểm trở, cuối cùng tới Hoang Thần Cốc.

Cự ly nơi này cách Hoang Thần Cốc đã rất gần rồi, còn bốn vạn dặm nữa, Huyễn Ma giáo chủ không phải là một người nói nhiều, từ đầu tới cuối thủ chung không nói một tiếng nào, chỉ có hành động, không làm thứ gì vô ích. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hô!

Thiên La Ô phía trên chậm rãi xoay tròn, một cái bóng thật lớn lần thứ hai bao phủ Cự Phú bên trong, lực hút trầm trọng lần thứ hai ập tới.

Lúc này, không đợi Cự Phú kịp phản ứng, hai vị Nguyên Anh trưởng lão của Huyễn Ma Giáo một trái một phải đuổi tới, tả hữu giáp công, thi triển thần thông, công kích mạnh mẽ vào Cự Phú.

Oanh! Oanh!

Sau khi nhận công kích, Cự Phú phải tập trung lực phòng ngự, không thể đồng thời biến nhỏ lại.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai vị trưởng lão Huyễn Ma Giáo một trái một phải, bắt đầu luân phiên công kích, rõ ràng không muốn cho Cự Phú một chút cơ hội nào thoát khỏi lực hút của Thiên La Ô.

Tốc độ của Cự Phú bắt đầu giảm bớt, nếu như ngừng lại thì cũng chỉ có thể bị vây khốn tại chỗ, bị đám Nguyên Anh lão tổ này bắt lấy.

Giờ phút này, Thái Võ lão tổ vẫn theo đuôi Cự Phú đang đứng ở bên ngoài cách đó nghìn trượng, vẫn khoanh tay đứng nhìn.

Hắn đang đợi, chờ chưởng môn sư huynh đến. Hắn biết, Huyễn Ma giáo chủ đã tới, chưởng môn sư huynh cũng sẽ đến sớm thôi.

- Như vậy không bất ngờ cho lắm!

Bên trong cung điện, Tô Triệt hiện tại đang thực sự rất nóng nảy, hắn rống lớn:

- Cự Phú chi linh, chúng ta không thể bị động chịu đòn! Ta là bằng hữu của ngươi, không cần phải luôn đề phòng ta. Ngươi mở một động khẩu cho ta, để ta có thể ra bên ngoài công kích những tên này. Ngươi chủ phòng, ta chủ công, thế nào?

- Thế nào?

Tiếng hô của Tô Triệt quanh quẩn bên trong cung điện.

Trước mắt sáng lên, thị giác và thần thức Tô Triệt khôi phục lại bình thường, tức thì liền thấy không gian bên trong Cự Phú cung vô cùng trống trải, chỉ quảng trường trước mắt này cũng rộng mấy vạn mẫu, xa xa còn tầng tầng lớp lớp kiến trúc cung điện. Nhất thời khó có thể phán đoán ra, rốt cuộc phương viên rộng bao nhiêu.

- Đi, ta đưa ngươi đi chỗ này.

Hoa Quang chân nhân lập tức cầm cánh tay Tô Triệt nói.

Sưu!

Sau đó, hai người đã bị lực lượng không gian bên trong Cự Phú truyền tống đến tầng cao nhất của Cự Phú cung, cũng chính là nơi cao nhất trong kiến thúc của Cự Phú cung.

- Có người đi ra!

Hai vị Nguyên Anh trưởng lão của Huyễn Ma giáo sửng sốt, trong lúc vô thức đình chỉ công kích.

Huyễn Ma giáo chủ cũng thật không ngờ, Cự Phú cung cũng không có đánh dấu tên người. Lẽ nào, Cự Phú vừa mới xuất thế đã nhận chủ rồi sao?

Các nàng có căn cứ nghi hoặc, bởi vì từ lúc đuổi theo tới giờ, chưa từng nói chuyện qua với Thái Võ, cũng không biết được sự tồn tại của hai người.

Bởi vì từ lâu Tô Triệt đã biến hóa hình dạng của mình cho nên Huyễn Ma giáo chủ và Thái Võ lão tổ cũng không có nhận ra hắn, hắn chính là Thiên Huyền Chi Thiên Vũ mà thất đại môn phái trăm phương nghìn kế muốn diệt trừ.

Hoa Quang chân nhân lại là một tán tu, cho dù là có thực lực nhưng cũng không có mấy người biết hắn.

Hơn nữa Cự Phú tạo ra kết giới phòng hộ có tác dụng cắt đứt thần thức, lại có thể khiến cho những người bên ngoài không thể khám phá ra thực lực của Tô Triệt, kết quả là, hai người bọn hắn liền có thân phận vô cùng thần bí.

- Cự Phú đã có chủ, chư vị không nên dây dưa không ngớt nữa.

Tô Triệt thấp giọng hô.

- Cự Phú đã có chủ thì làm sao?

Huyễn Ma giáo chủ dùng một cái khăn che mặt, hiện tại nàng mở miệng nói, tiếng nói nhẹ nhàng giống như mưa phùn bao phủ xung quanh:

- Bây giờ thuộc về ngươi, sau một khắc nữa cũng không nhất định.

Chưa nói tới thân phận bất minh của hai người này, cho dù là đồng minh như Thái Ất Môn, Huyễn Ma giáo chủ cũng không chút do dự mà xuất thủ tranh chấp.

Tô Triệt lại hô:

- Khí linh của Cự Phú đã chọn chủ cho nó, các ngươi cho dù có miễn cưỡng cũng vô dụng.

Kỳ thực, tất cả những lời nói này đều là vô ích, nói thêm đi nữa cũng không có khả năng thông qua công phu mồm mép mà làm tan rã dục vọng chiếm hữu của đối phương đối với Cự Phú. Tô Triệt chỉ là đang kéo dài thời gian, để có thể phán đoán được lực hút mà Thiên La Ô tạo ra có điểm yếu hay không.

Huyễn Ma Thiên La Ô chính là một kiện đạo khí, muốn phá hủy nó, căn bản là không có khả năng!

Tô Triệt cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp làm nhiễu loạn lực hút của Thiên La ô, mới có thể làm cho Cự Phú thoát khỏi lực hút, đẩy nhanh tốc độ phi hành.

Nói ngắn gọn, quyết không thể dừng lại.

Biện pháp duy nhất có thể thoát khỏi khốn cảnh hiện nay chính là chạy vào Phong Lôi Tuyệt Địa trong Hoang Thần Cốc. Trừ biện pháp đó ra hắn cũng không nghĩ ra được gì nữa.

Hai vị trưởng lão Nguyên Anh cũng không nhiều lời với Tô Triệt, công kích mạnh mẽ lần thứ hai lại kéo tới, lúc này mục tiêu công kích chính là hai người Tô Triệt đang ở trên cao.

Hai đạo kình khí ngũ sắc gần như tương đồng hướng về phía trên đầu Tô Triệt đánh xuống, Tô Triệt cũng đứng thẳng không chống đối, cũng không lảng tránh.

Đối với năng lực phòng ngự của Cự Phú, Tô Triệt cực kỳ có lòng tin.

Oanh! Oanh!

Hai tiếng nổ vang lên, kính khí ngũ sắc kia bị một tầng quang tráo màu vàng ngăn cản tạo thành kim quang đẹp mắt, cũng có năm màu giống như kình khí, có thể nói đây chính là tia lửa đẹp nhất thế gian.

Tô Triệt bất động, thông qua năng lực dò xét của Lão Hắc, hắn đã đoán ra Huyễn Ma Thiên La Ô cũng có một điểm yếu. Đương nhiên cũng chỉ là một vị trí yếu một chút mà thôi, vô luận như thế nào, lực lượng của bản thân hắn không có khả năng tạo thành tổn hại gì đối với một kiện bảo khí.

Tận lực làm tan biến lực hút thì không cần, bởi vì, chỉ cần thi triển ra sẽ bị các nàng đoán ra thân phận...
Bình Luận (0)
Comment