Tiên Ngục

Chương 826


Muốn tránh né nó chỉ có thể ở trên sợi dây tiến lên di động, Tô Triệt vội vàng truyền đạt mệnh lệnh cho Hằng Dịch và Lâm Phong, để cho bọn họ đẩy nhanh tốc độ đi về phía trước, cho bản thân đủ không gian để tránh né cổ phong trụ kia.

Hằng Dịch và Lâm Phong lập tức nghe theo. Phía sau Miêu Lực cũng là phi thường sáng suốt giảm bớt tốc độ, kéo ra cho Tô Triệt không gian hơn hai mươi trượng, có thể trước sau di động tránh né phong trụ.

Thế nhưng, phong trụ kia cũng đang gia tốc, nhanh đến cực điểm, căn bản không để cho Tô Triệt có đủ thời gian né tránh.

Vù vù vù vù...

Tô Triệt ôm ấp Thiên Âm, nhất thời bao phủ ở trong phong trụ như hắc long kia.

Tô Triệt ôm ấp Thiên Âm trong hôn mê, đồng thời còn phải khống chế được hai chân của nàng bảo trì tư thế bước đi, tốc độ di động và phản ứng phản ứng vốn là cũng chịu ảnh hưởng rất lớn, đối mặt với cổ long quyển phong kia chợt gia tốc, căn bản không kịp tránh né, đã bị nó thôn phệ vào.

Tô Triệt trong lòng quát to một tiếng không xong, trong đầu thoáng hiện ý niệm chính là: vừa rồi, chính mình liên tục hai lần cứu Hằng Dịch và Miêu Lực cuối cùng chọc giận lão giả thần bí kia, hắn mới có thể làm ra loại thủ đoạn này, muốn đem chính mình dứt khoát xử tử!

Bất quá, long quyển phong cuốn theo tất cả trên thân, Tô Triệt cũng càng kinh ngạc cảm giác được một cổ lực lượng kỳ quái, rất rõ ràng, nó cũng không phải muốn cuốn đi chính mình, mà là muốn đem Thiên Âm trong lòng cướp đi,

- A!

Tô Triệt hét lớn một tiếng, liều mạng ôm lấy Thiên Âm, tuyệt không có thể cho phép bất luận kẻ nào, bất cứ chuyện gì, để Thiên Âm từ trong lòng mình cướp đi.

Thế nhưng, cổ lực lượng này thật là không thể kháng cự, đồng thời cực kỳ quỷ dị.

Lẽ ra, nếu là cổ lực lượng này quá mức cường đại, Tô Triệt căn bản không thể cùng nó chống đỡ, lại không chịu buông Thiên Âm ra, nên hai người cùng nhau bị long quyển phong cuốn đi. Thế nhưng, Tô Triệt lại cảm giác được, hai chân của mình phảng phất như mọc rễ trên sợi dây, ở trong phong trụ không chút sứt mẻ, hoàn toàn không có dấu hiệu bị thổi bay đi.

- Nó chính là ý định muốn đoạt đi Thiên Âm!

Tô Triệt nhất thời tỉnh ngộ, trong nháy mắt bộc phát ra toàn bộ lực lượng và chân nguyên, gắt gao ôm lấy Thiên Âm không chịu rời tay.

Bất quá, lại cũng không có thể vô cùng điên cuồng, còn phải bận tâm đến cố sức quá lớn, rất có thể sẽ khiến Thiên Âm ghì chặt đến chết.

Chỉ tiếc, rất nhiều lúc, tâm liều mạng có mạnh cũng là vô dụng, mặc dù là tiềm lực bản thân toàn bộ đều kích phát ra, ở trước mặt lực lượng không thể kháng cự, vẫn là một con kiến hôi nho nhỏ, có bạo phát thế nào vẫn không thể chống lại kết cục bị một đầu ngón tay dí chết.

- Không!

Tô Triệt bộc phát ra tiếng rống vô cùng bi phẫn, bởi vì Thiên Âm đã thoát khỏi chính mình ôm ấp, bị phong trụ long hình cuốn vào giữa không trung.

Trong phong trụ Thiên Âm thần sắc an tường, tóc dài bay lượn, quần áo phiêu phiêu, khuôn mặt mỹ miều thoáng lộ vẻ tái nhợt khiến lòng người thương xót, nàng đang hôn mê, đối với điều này không hề hay biết, thế nhưng kế tiếp nàng sẽ rơi vào quy tắc vô tình của trò chơi trừng phạt.

- Thiên Âm!

Dưới tình hình như vậy, Tô Triệt đâu còn lo lắng sinh tử của chính mình, không chút do dự liền chủ động bay vọt lên, rời khỏi sợi dây chết tiệt kia, mặc kệ phải nỗ lực bao nhiêu đại giới, cũng phải đem Thiên Âm đoạt trở lại.

Cho dù là chết, cũng muốn cùng nàng chết chung một chỗ.

Một nam nhân nếu là ngay cả nữ nhân của chính mình cũng không bảo hộ được, còn không bằng cùng nàng cùng nhau đi xuống hoàng tuyền.

Giờ này khắc này, cái gì đạo lý lớn cũng đều không đáng nhắc tới, cái lý do gì cũng không cần nói, trong đầu Tô Triệt chỉ còn một loại ý thức theo bản năng, một bản năng đặc biệt của nam nhân.

Bay lên đem nàng đoạt trở lại.

Nếu không thể đi, vậy thì cùng chết thôi!

Phát động chân nguyên toàn thân Tô Triệt liền muốn từ trên sợi dây phóng lên. Nhưng vào lúc này, trong đầu nổ vang một tiếng ầm ầm, hình như một đạo thiên lôi trực tiếp đánh vào trong đại não, Tô Triệt hung hăng giật mình một cái, cả người nhất thời sững sờ tại chỗ.

Tỉnh!

Thiên Âm còn đang trong lòng, bên người cũng không có bất cứ cuồng phong gì, thậm chí, chính mình vẫn duy trì trạng thái hành tẩu bình thường.

Lại một tiếng sấm vang lên, chính là lão Hắc ở trong đầu mình bạo rống một tiếng:

- Chủ nhân, tỉnh tỉnh!

- Ta cũng trúng huyễn thuật?

Tô Triệt thất thần mà hỏi.

- Đúng vậy, chủ nhân.

Lão Hắc trầm giọng nói rằng:

- Ngươi vừa thấy những cái đó đều là ảo giác, đều là giả, chính là mê hoặc ngươi, để ngươi chủ động bay khỏi sợi dây, tự tuyệt con đường phía trước.

- Huyễn thuật thật là lợi hại a!

Trái tim của Tô Triệt bang bang nhảy lên, cảm giác hồi hộp vẫn như cũ quanh quẩn ở trong đầu.

Thoáng bình phục tâm tình một chút, Tô Triệt lại hỏi:

- Tràng ảo giác vừa rồi, thời gian chân thực đã qua bao lâu?

- Chỉ bất quá trong nháy mắt mà thôi.

Lão Hắc đáp:

- Ngươi đang hành động còn chưa kịp ra bất cứ dị động gì, bất quá, ta nếu là không có đề tỉnh ngươi, trong nháy mắt, nên là ngươi ôm Thiên Âm cùng nhau bay lên cao rồi.

- Còn may, còn may.

Tô Triệt hết sức may mắn, trong lòng cực kỳ thành ý đối với lão Hắc nói rằng:

- Lão Hắc, may mà có ngươi, huyễn thuật này trực tiếp tác dụng so với trong tưởng tượng, vô cùng chân thực, khi thân hãm trong đó, căn bản không thể nhận ra thật giả, thật sự là quá đáng sợ. Nếu không phải có ngươi, ta tất nhiên là trúng chiêu thân chết rồi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

- Đa tạ ngươi a, lão Hắc.

Lão Hắc vui vẻ trực tiếp cười ha ha, thản nhiên tiếp thu chủ nhân nói lời cảm tạ, đương nhiên cũng phải khiêm tốn một câu:

- Thủ hộ chủ nhân, vốn là thiên chức của lão Hắc ta mà!

- Quá đáng sợ!

Tô Triệt không có tâm tư cùng hắn vui đùa, vẫn là nỗi khiếp sợ vẫn còn chưa ổn định:

- Một chiêu này quá hung ác, mục tiêu trực tiếp trong giai đoạn hiện nay, là nhược điểm lớn nhất trong tâm của ta. Đó chính là bảo hộ Thiên Âm, bảo hộ nữ nhân của chính mình, Nếu đổi thành ảo giác khác, thật đúng là không dể dàng để ta rút lui.

- Đúng vậy.

Lão Hắc cũng là nói rằng:

- Lão gia hỏa kia quá âm hiểm, quá độc ác!

Sau khi nói chuyện tốc độ tiến lên cũng không có cải biến, thậm chí còn ba đại thuộc hạ phía trước, phía sau người cũng không biết, chủ nhân của chính mình vừa mới kinh lịch loại hung hiểm cỡ nào.

Đi tới, tiếp tục đi tới!

Đi tới, đi tới, Lâm Phong trước người Tô Triệt lại đột nhiên trúng chiêu, cũng không biết hắn rơi vào trong loại ảo giác nào, dĩ nhiên quay hướng bên trái không khí hung bạo đánh một quyền, thần thông kình khí cuồng bạo dâng lên, như là đang công kích một vật vô hình nào đó.

Đồng thời, hắn còn hô lớn lên một tiếng:

- Chủ nhân để cho ta tới!

Mắt thấy, hắn sắp sửa làm ra động tác tự sát bay vọt lên, lão Hắc lại một lần nữa vô cùng đúng lúc hô lên một tiếng linh hồn cảnh báo, để hắn từ trong ảo giác chấn tỉnh lại.
Bình Luận (0)
Comment