Tiên Ngục

Chương 928


Trịnh Vận Tắc đương nhiên cũng không hi vọng Tô Triệt sớm rời khỏi, bởi vì đối với Tô Triệt cảm tạ còn không có nói hết, cũng là vì Tô Triệt có Vu Thần Lệnh trong tay, có hắn ở đây, trong phủ Thừa Tướng tu sĩ đã ngoài Luyện Hư kỳ toàn bộ đều không có lo lắng tính mệnh, thật là một bùa hộ thân lý tưởng a.

Bất quá, nghĩ thì nghĩ như vậy, Trịnh Vận Tắc cũng biết, Tô Triệt quyết định rời khỏi, tự nhiên có đạo lý của hắn, mặc dù không có việc gấp muốn làm, khẳng định cũng là códự định khác. Kỳ nhân như vậy, thế gian ít tồn tại địa phương nào có thể để hắn lưu lạiquá lâu.

Vì vậy, Trịnh Vận Tắc đối với Ngạo Tình nói rằng:

- Thiên Vũ chưởng giáo chắc chắn có đại sự phải làm, không có khả năng giống như các ca ca tỷ tỷ của ngươi vậy, cả ngày không có việc gì. Ngạo Tình...

Lời phía sau, cũng không cần nói nhiều nữa, Trịnh Vận Tắc biết, bảo bối tôn nữ của mình tuy có chút bướng bỉnh, vẫn là tương đối hiểu chuyện.

Ngạo Tình dắt ống tay áo của Tô Triệt, cắn cắn môi dưới, trừng mắt nhìn hắn một hồi lâu, rốt cục gật đầu nói rằng:

- Chờ ta một chút!

Lúc nói xong, nàng quay đầu bỏ chạy, Tô Triệt cũng không tiện lập tức rời đi, chỉ có thể đứng ở tại chỗ chờ nàng trở lại, cũng cùng Trịnh Vận Tắc trò chuyện vài câu.

- Lão ca, nếu là không may tao ngộ phải những Vu tộc dũng sĩ kia, tình huống khẩn cấp liền nhắc tên của ta một chút, hoặc là Thiên Âm Đại Vu, nói chúng ta là hảo hữu chí giao, có lẽ sẽ có điểm trợ giúp.

Lúc nói chuyện, Tô Triệt thần tình ngữ khí thoáng lộ vẻ áy náy, tuy là bằng hữu, cũng không thể ở lại quá lâu để bảo hộ hắn.

Trừ phi, hắn nguyện ý tạm thời buông bỏ tất cả, tiến nhập không gian pháp bảo nào đó bản thân cung cấp sinh tồn vài năm, thẳng đến mười triệu đạo quân Vu tộc tất cả đều phi thăng Tiên Giới, mới có thể một lần nữa thu được an toàn chân chính trên ý nghĩa.

Chỉ tiếc, Tô Triệt trong lòng rõ ràng, Trịnh Vận Tắc có rất nhiều sự tình không bỏ xuống được. Không có khả năng chỉ vì chính hắn, tới cả gia tộc cũng không để ý.

- Biết được.

Trịnh Vận Tắc mỉm cười gật đầu:

- Yên tâm đi, nói như thế nào ta cũng là một Đại Thừa kỳ, vận khí không phải quá xấu, năng lực tự bảo vệ mình vẫn là có đủ.

Hai người đứng ở ngoài đại môn thừa tướng nội phủ trò chuyện khoảng nửa khắc, Ngạo Tình quận chúa bước nhanh như bay đến, trực tiếp đi tới trước mặt Tô Triệt, đem một vài vật nhỏ nhét vào trong lòng bàn tay của hắn.

- Sửa lại mao bệnh thích trộm đồ vật đi sao.

Tiểu nha đầu trong hốc mắt lóe ra một giọt lệ, nhẹ giọng căn dặn:

- Hi vọng lần sau hữu duyên tái kiến, ta sẽ không gọi ngươi là tiểu tặc...

Lời này nói xong, Tô Triệt trong lòng lắc đầu thở dài: ta lúc nào có loại mao bệnh thích trộm đồ này?

Đương nhiên sẽ không thực sự cùng nàng cãi cọ, Tô Triệt chỉ có thể yên lặng gật đầu, đồng thời, không hề từ chối nhận lấy lễ vật nhỏ của nàng: một cái trữ vật giới chỉ. Tô Triệt biết, chính mình nhận lấy nó, trong lòng Ngạo Tình mới có thể cảm thấy thoải mái hơn một chút, nếu là cự tuyệt không nhận ngược lại không tốt.

- Đi, hữu duyên tái kiến.

Tô Triệt cũng không có nói nhiều, hướng về phía ba ông cháu bọn họ khoát khoát tay, xoay người liền đi.

Trịnh Vận Tắc và Ngạo Tình cũng là đồng dạng phất tay đưa tiễn, Đại Vân vẫn đều trầm mặc không lên tiếng, cũng dịu dàng cúi đầu...

Tinh không vũ trụ không bờ bến, từ biệt như vậy, gặp lại thật khó, cần duyên phận cực lớn, mới có thể lần thứ hai gặp lại, thật đúng là hữu duyên lại tái kiến.

Lão Hắc tiếp nhận giới chỉ, đem đồ vật bên trong đổ ra, trước mắt nhất thời xuất hiện một toà núi nhỏ, Thượng phẩm linh thạch, đỉnh cấp luyện tài, linh thảo quý hiếm, tất cảđều là mặt hàng cao cấp.

- Nhiều thứ tốt như vậy, tiểu nha đầu sẽ không đem toàn bộ gia sản của nàng đều tặng cho ngươi đi sao?

Lão Hắc ha hả cười nói.

Đồ vật xác thực rất nhiều tương đối đáng giá, thô sơ giản lược tính toán, trong Tiên Ngục siêu cấp môn phái nào đó trong khoảng thời gian ngắn cũng không lấy ra được một khoản tài phú như vậy. Phỏng chừng, đây chỉ là nha đầu Ngạo Tình trong thường ngày tích góp từng tí một có được mà thôi, bởi vậy có thể thấy được, Trung Đường Hoàng Triều nắm giữ tài phú cự đại khoa trương cỡ nào.

- Cho ta nhiều tiền như vậy, chỉ vì để ta bỏ đi mao bệnh ăn cắp...

Tô Triệt trong lòng cười khổ, đồng thời cũng là có một phần cảm động thật sâu.

Thực rất thích tiểu cô nương này, tương lai cùng Thiên Âm có hài tử của mình, nếu là một nữ nhi như thế này, nhất định sẽ phi thường yêu thương nàng đi sao?

Tinh không mênh mông, Tô Triệt bắt đầu đi không mục tiêu, tùy ngộ nhi an lưu lãng sinh hoạt, đi tới đâu tính tới đó. Nghe được tinh cầu nào có đồ vật đặc sắc, liền ngồi truyện tống trận đi đến nơi đó.

Đương nhiên, Thiên Âm cũng là vẫn làm bạn bên người.

Trong nháy mắt, hơn năm năm cũng đã trôi qua, Tô Triệt du lịch trên trăm tòa tinh cầu đặc sắc, tăng thên không ít kiến thức, đồng thời, hơn năm năm này xưng được là khoảng thời gian du nhàn nhất, thích ý nhất trong kinh lịch.

Không có gì nguy hiểm, không có gì áp lực, chính là một thân thoải mái du ngoạn xung quanh.

Đương nhiên cũng không có quên thời khắc lưu ý phía sau, bởi vì Tô Triệt biết được, Tuyết Ngọc âm hồn không tiêu tan, nữ nhân cực kỳ đáng ghét này vẫn đang âm thầm theo đuôi chính mình. Làm sao thoát khỏi, đều là không được.

Nữ nhân này, thực sự quá đáng hận, nếu không phải nàng tồn tại, khoảng thời gian này còn có thể càng thêm thoải mái hơn rất nhiều. Nguồn truyện: Truyện FULL

Bất quá, sự tình tốt đẹp, tựa hồ luôn luôn ngắn, một ngày này, một việc khiến Tô Triệt và Thiên Âm căn bản không có nghĩ đến ập xuống trên đầu!

Chạng vạng ngày hôm đó, Tô Triệt và Thiên Âm đang ở trong một tòa tửu lâu nào đó, thưởng thức mỹ cảnh mặt trời lặn, lão bản tửu lâu này cũng là một vị Tu Tiên Giả, thậm chí bản thân tòa tửu lâu này chính là một kiện Thượng phẩm đạo khí, có thể tùy ý biến hóa nhỏ, có thể tùy thân mang theo, tùy thời mang đi.

Có tư cách ở chỗ này ăn uống, đương nhiên cũng đều là Tu Tiên Giả, thế nhưng giờ này ngày này loại thời kỳ phi thường trong tửu lâu tu vi cao nhất cũng chỉ là đại năng tusĩ đã ngoài Nguyên Anh kỳ, Luyện Hư kỳ, trốn ở chỗ tối đều muốn chờ đợi lo lắng, nào còncó thể có một phần nhàn hạ thoải mái này.

Tô Triệt và Thiên Âm đồng dạng ngụy trang thành tu vi Nguyên Anh, đối diện mà ngồi, thức ăn rượu ngon, thưởng thức mỹ cảnh giang sơn, đây đó liếc mắt đưa tình, phần cảm giác này khiến kẻ khác cực kỳ thả lỏng cực kỳ thích ý.

Chỉ tiếc...

Ầm!

Một tiếng chấn hưởng, cả tòa cao sơn hơi chút chấn động.

Cũng không phải có người thi triển thần thông, đang ở phụ cận cùng người giao chiến, mà là một quái vật lớn từ trên thời hạ xuống, rơi vào bên cạnh tòa tửu lâu này. Tô Triệt sắc mặt khẽ biến: Vu tộc!
Bình Luận (0)
Comment