Trong Tiên Ma chiến trường, khắp nơi đầy dẫy Khởi Nguyên ma khí nồng đậm đến cực điểm, khẳng định không tồn tại tiên linh chi khí có thể cung cấp cho tiên nhân hấp thu, bởi vậy, chín đại Phong Ma sứ muốn khôi phục tiên nguyên trong cơ thể, nhất định phải mượn nhờ một ít điều kiện đặc thù.
Nói thí dụ như, tiên linh chi khí chứa đựng trong không gian Tiên khí, hoặc là, trong tay cầm một lượng tiên tinh cao cấp.
Đường đường là Huyền Tiên, dù sao cũng không giống với phàm nhân, chỉ có hơn một canh giờ, tam đại Phong ma chính sứ dẫn đầu đứng lên, xem trạng thái kia, đều là tinh thần sáng láng, mục thấu thần quang. . .
Rất hiển nhiên, bọn họ chẳng những khôi phục tiên nguyên chi lực, hơn nữa, cũng đã hoàn toàn thích ứng hoàn cảnh, đều tự tìm được phương pháp chống cự ma khí ăn mòn hữu hiệu.
Tô Triệt chỉ bằng mắt thường cũng có thể chứng kiến, Khởi Nguyên ma khí bị một tầng thần quang nhàn nhạt bên ngoài thân thể bọn họ ngăn cách, nếu không có thể xâm nhập trong cơ thể của bọn hắn, sẽ không có lo lắng gặp ma hóa.
Đương nhiên, hình ảnh nhìn bằng thị giác như thế, cũng chỉ có hai mắt của Tô Triệt mới có thể chứng kiến. Từ khi cảm ứng được Tiên Ma chiến trường triệu hoán mình, hai mắt của Tô Triệt cũng xuất hiện thay đổi nào đó, có thể trực tiếp chứng kiến một ít đồ vật mà người khác căn bản nhìn không được.
Tối thiểu nhất, ở trong Tiên Ma chiến trường, là như vậy. Lại nhìn sáu người Liên Y, cho tới bây giờ, còn không có tìm được phương pháp kháng ma hữu hiệu nhất, còn đang đau khổ chèo chống, đau khổ nếm thử.
Trước ở không gian thông đạo trên Lôi Đình Tinh, những phương pháp bọn họ chọn dùng kia, dùng để đối kháng ma khí tương đối mỏng manh còn được, chỉ là, thật sự tiến nhập Tiên Ma chiến trường, trình độ ma khí nồng đậm viễn siêu tưởng tượng, quả thực không phải là khí thể nữa, mà như ngâm mình ở trong chất lỏng cực kỳ sền sệt, nóilà cất bước khó khăn, cũng không quá phận.
Đột nhiên, Tô Triệt chứng kiến, Hắc Nha đang nhắm mắt đả tọa, thần sắc trạng thái xuất hiện một tia không ổn, ngay sau đó, liền chứng kiến sắc mặt hắn trong nháy mắt biến thành tái nhợt, cả người bắt đầu run rẩy.
Đây là một loại báo hiệu nhập ma cường độ thấp a.
- Hắn sắp không được !
Trong lòng Tô Triệt thở dài:
- Tuy nói Tiên Ma chiến trường là một đại cơ duyên, chỉ là, phải có mệnh hưởng dụng mới được a.
Không đợi Tô Triệt làm ra quyết định, có nên giúp hắn một lần hay không, lại chứng kiến, Lão Ngưu ngồi ở bên cạnh Hắc Nha, chỉ hơi muộn một bước, cũng lộ ra báo hiệu nhập ma cường độ thấp.
- Hai người bọn họ đều không được, nếu không có những người khác trợ giúp, rõ ràng cho thấy sắp bị đào thải.
Đều đã vào được, ôm trận này cơ duyên vào trong lòng, nếu như bởi vì nhập ma mà đào thải, xác thực là một sự kiện tương đối đáng tiếc, tương đối châm chọc.
Tô Triệt cảm thấy trong nội tâm không đành lòng, hơn nữa, còn cần lực lượng của bọn họ, cùng mình đối kháng mấy người Lâm Cứu. Vì vậy, không hề do dự, lập tức đi ra phía trước, hai tay phân biệt đè ở trên lưng của Hắc Nha cùng Lão Ngưu.
Cảm giác được có người ***ng vào mình, Hắc Nha cùng Lão Ngưu sắp gặp tuyệt cảnh càng là trong nội tâm hoảng sợ, nghĩ lầm, lúc mình sắp sửa ngã xuống vách núi, còn có người muốn đẩy một cái. . .
Bá!
Hai cặp mắt sợ hãi lập tức trợn tròn, lúc này mới nhìn rõ, người sau lưng là Tô Triệt.
Không cần bất luận ngôn ngữ gì, giải thích thế nào, hai người bọn họ có thể ý thức được, Tô Triệt không phải tính toán đẩy người, mà là muốn cứu mình từ bên bờ vực trở về.
Ánh mắt của hai người lập tức sinh ra chuyển biến một trăm tám mươi độ, trong ánh mắt, ngoại trừ cảm kích, còn có khẩn cầu, không nên vứt bỏ chúng ta. . .
Cứu trợ Hắc Nha cùng Lão Ngưu như thế nào, đối với Tô Triệt mà nói, phương pháp rất đơn giản.
Tô Triệt lấy ra hai quả Ngọc Linh phù từ bên trong Tiên Ngục, một tay một cái, bành bạch hai cái, vỗ vào phía trên ót của Hắc Nha cùng Lão Ngưu, hai quả ngọc phù giống như trâm cài tóc, chăm chú dính trên da đầu.
- Ngọc phù này, có thể hấp thu hơn phân nửa ma khí xâm lấn trong cơ thể các ngươi, còn lại tự các ngươi ứng phó.
Tô Triệt chậm rãi nói với bọn họ:
- Bất quá, một ngọc phù chỉ có thể duy trì ba mươi canh giờ, hấp đầy ma khí, công năng của nó sẽ mất đi hiệu lực. Đến lúc đó, các ngươi lấy ngọc phù cũ, tìm ta thay cái mới.
- Thiên Vũ huynh đệ, cảm tạ ngươi!
Ngọc phù đã có công hiệu, Hắc Nha cùng Lão Ngưu lập tức cảm giác được, ma khí tràn ngập trong cơ thể mình bị ngọc phù hút đi rất nhiều, áp lực bỗng nhiên đại giảm, lúc này đã có thể mở miệng nói chuyện.
Tô Triệt ôn hòa cười, rồi nhìn đám người Liên Y nói:
- Nếu các ngươi cần, cũng có thể lợi dụng loại ngọc phù này, giảm nhẹ một chút áp lực.
Liên Y lập tức gật đầu đáp:
- Như vậy tốt nhất, chỉ là làm cho đệ đệ tiêu pha uổng phí.
Vân Phiến cùng Huyết Sát cũng tỏ vẻ như thế, bọn họ đều cho rằng, loại linh phù có thể đối kháng Khởi Nguyên ma khí này, thành phẩm chế tác nhất định không thấp.
Tô Triệt lại mỉm cười nói:
- Yên tâm đi, không đáng giá mấy đồng tiền đâu.
Đang khi nói chuyện, lại lấy ra vài miếng Bạch Ngọc phù lần nữa, phân biệt đánh lên sau đầu bọn hắn. Có loại ngọc phù này phụ trợ, áp lực ma khí mà bọn họ đối kháng có thể giảm bớt sáu thành trở lên, có thể tiết kiệm ra càng nhiều khí lực ứng phó nguy hiểm khác trong Tiên Ma chiến trường.
Chỉ có điều, dung lượng ngọc phù có hạn, trong ba mươi canh giờ sẽ hấp đầy ma khí, còn phải từ chỗ Tô Triệt thay thế ngọc phù mới.
Loại ngọc phù này, chính là lão Hắc ở tầng sáu Tiên Ngục, lợi dụng công năng chuyển hóa năng lượng đặc thù luyện chế mà thành, ngay cả Tô Triệt cũng không biết luyện chế.
Chế tác loại ngọc phù này không cần tài liệu quá mức sang quý, thành phẩm xác thực không cao, lão Hắc thân là chúa tể Tiên Ngục, chỉ cần tâm niệm vừa động là có thể chế thành hơn mười miếng.
Lão Hắc cố ý hạn chế dung lượng loại linh phù này ở ba mươi canh giờ, chính là vì làm cho bọn người Liên Y có thể nhớ kỹ, phải đúng hạn tìm được Tô Triệt thay thế linh phù mới.
Kể từ đó, bọn họ giao trở về trong những linh phù chứa đầy ma khí, cũng chẳng khác nào nói, mấy người Liên Y cùng một chỗ trợ giúp Tô Triệt hấp thu Khởi Nguyên ma khí, coi như là nhất cử lưỡng tiện, hai bên cùng có lợi.
Trợ giúp người khác, đồng thời mình cũng kiếm được chỗ tốt, đây cũng là một đại đặc điểm của lão Hắc.
Bất quá, chỉ có Mông La có chút thần bí kia, nhìn về phía Tô Triệt chậm rãi lắc đầu, minh xác tỏ vẻ, không cần loại linh phù này, hắn cũng có thể ứng phó ma khí ăn mòn.
Đối với chuyện này, Tô Triệt cũng không cảm thấy kỳ quái, sớm đã cảm thấy Mông La không phải là một nhân vật đơn giản. . .
Đúng lúc này, chợt nghe đến một tiếng nói đáng ghét vang lên bên tai. Lâm Cứu đứng ở bên ngoài mười trượng, lạnh giọng thúc giục:
- Các ngươi đã tốt hay chưa, nếu như không được, vậy thì ngoan ngoãn trốn vào không gian pháp bảo, đỡ phải cản trở chúng ta.