Tiên Ngục

Chương 1087 - Bắt Sống Thiên Tiên (Thượng)

Mặc dù Thương Sinh Đồ Lục là một kiện Tiên khí trung phẩm, nhưng bởi vì nó là một kiện pháp bảo không gian, cũng không phải pháp bảo chiến đấu có thuộc tính công thủ, không cần tiên nguyên và nguyên thần quá mạnh mẽ thúc dục, bởi vậy, Tô Triệt chỉ cần nắm giữ phương pháp mở ra chính xác, vẫn là có thể ở trình độ nhất định thao túng nó.

Tô Triệt cầm Thương Sinh Đồ Lục trong tay, đi đến Thất Tuyệt Sát Trận trong Càn Nguyên Huyền Trận, ngụy trang thành tiếng nói của Lâm Cứu, hướng về phía một Thiên Tiên trong đó gửi đi tâm niệm:

- Tuấn Sinh, đi ra một chút!

Chỉ có sáu chữ, không thể nhiều lời, nói nhiều sai nhiều, dễ dàng bị đối phương nhìn ra sơ hở.

Ba Thiên Tiên này thân ở trong không gian pháp bảo, không cảm giác khí tức cá nhân của Tô Triệt, chỉ có thể nghe được tiếng nói của sư tôn Lâm Cứu, ngược lại là không có bất kỳ hoài nghi, đương nhiên không dám vi phạm bất luận mệnh lệnh nào của sư tôn.

Thiên Tiên tên là Tuấn Sinh, liền từ trong Thương Sinh Đồ Lục, bị Tô Triệt phóng ra, liền trực tiếp đình trệ ở bên trong Thất Tuyệt Sát Trận.

Có sẵn Tiên trận đỉnh cấp ở nơi này, đương nhiên là vũ khí mạnh nhất mà Tô Triệt dùng để đối phó địch nhân.

Mà Tuấn Sinh, tu vi chỉ là Thiên Tiên sơ kỳ, thuộc về một trong những đối tượng mà Tô Triệt muốn bắt sống.

- Đây là. . .

Tuấn Sinh mi thanh mục tú, tuy cũng là trăm vạn tuổi, nhưng dung mạo vẫn là một thiếu niên, mới vừa ra thì ý thức được, mình đình trệ ở bên trong sát trận uy lực cường hãn, chỉ là trong thời gian ngắn vẫn không thể công nhận ra thuộc tính cụ thể của sát trận này.

Sớm được biết, sư tôn Lâm Cứu thân hãm trong huyền trận, đang liều chết tương bính cùng đối thủ, bởi vậy, đối với mình vào trận, Tuấn Sinh cũng không có cảm thấy ngạc nhiên, chỉ là không phát giác được sư tôn ở nơi nào, có chút kỳ quái.

- Chớ không phải là sư tôn đại nhân khó có thể chèo chống. Gọi ta đi ra trợ giúp chứ?

Tuấn Sinh lén nhìn quanh, trong nội tâm còn đang đoán rằng:

- Chỉ là, loại sự tình này hẳn là cho đại sư huynh đi ra mới đúng. Hoặc là ba chúng ta đi ra hỗ trợ, sao trước tiên gọi ta ra nhỉ?

Đang nghĩ ngợi, sát lực đã phô thiên cái địa cuốn tới.

Thất Tuyệt Lục Tiên Trận ở dưới sự điều khiển của Tô Triệt, nghĩ muốn diệt sát Huyền Tiên như Lâm Cứu, xác thực là có chút lực bất tòng tâm. Nhưng mà, đối phó một Thiên Tiên sơ kỳ, thì không phải là vấn đề gì.

- Đây là có chuyện gì?

Đến lúc này, Thiên Tiên Tuấn Sinh chỉ có kinh ngạc vạn phần:

- Sư tôn đâu? Sư tôn chạy đi đâu rồi?

Giai đoạn trước mắt, Tô Triệt không có ý định nói nhảm cái gì với hắn. Trước tiên thu thập hắn thành trạng thái bán tàn phế rồi nói sau.

Hô hô hô hô. . .

Ở dưới bảy thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi tuyệt sát chi lực xâm nhập, chỉ có vài chục tức thời gian, Thiên Tiên Tuấn Sinh đã lâm vào hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm.

Thân là đồ đệ của Lâm Cứu, Tuấn Sinh cũng may mắn lĩnh ngộ được đại đạo thuật Đại Phòng Ngự Thuật, nhưng bởi vì cảnh giới hắn lĩnh ngộ tương đối thấp, lại không có Tiên khí thượng phẩm và Đại Kim Thân Thuật tăng phúc bốn lần, phòng ngự của hắn so với Lâm Cứu, xác thực là kém quá xa, khó có thể chèo chống cũng là bình thường.

Xích xích xích xích. . .

Lại vài chục tức qua đi, phòng ngự của Tuấn Sinh đã bị thất tuyệt sát lực mài sạch.

- Ai nha, không tốt!

Tuấn Sinh bi thiết một tiếng:

- Sư tôn cứu ta…

Liền bị bảy loại ánh sáng tuyệt sát bao phủ trong đó. Đương nhiên, sư tôn Lâm Cứu của hắn đã sớm biến thành một đám vong hồn, không có khả năng nhảy ra Tiên Ngục cứu hắn.

Tô Triệt thì ở bên ngoài sát trận, hết sức chăm chú thao túng thất tuyệt sát lực chà đạp Tuấn Sinh, muốn làm cho hắn thành một bán tàn phế, lại không thể thật sự giết chết hắn, cái đúng mực này cũng không phải dễ dàng nắm giữ tốt, phải chú ý một ít.

Lại một lát sau, thất tuyệt sát lực chậm rãi tản ra, trung ương trận pháp lộ ra hình dạng thê thảm của Tuấn Sinh, hắn đã là bất thành nhân dạng, dùng một tư thế vặn vẹo cực kỳ quái dị xụi lơ trên mặt đất, rõ ràng đánh mất năng lực phản kháng.

- Còn chưa có chết!

Tô Triệt không tiếng động gật đầu:

- Chủ yếu là thân thể tổn thương quá nặng, thương thế như vậy đối với Chân Tiên mà nói, cũng không coi vào đâu, vài canh giờ tự mình chữa thương cũng có thể khỏi hẳn.

Đừng nói là Tiên Giới Chân Tiên, coi như là thế gian Luyện Hư kỳ, đối với thương thế thân thể cũng không quá để ý, chỉ có điều, thương thế như vậy sẽ làm lực chiến đấu của hắn tạm thời xuống đến điểm thấp nhất, dù sao, thân thể chính là nơi lực lượng dựa vào chủ yếu.

Mất đi năng lực phản kháng, vị Thiên Tiên này liền biến thành thịt cá trên thớt, tùy ý Tô Triệt xử trí.

Bất quá, dù vậy, Tô Triệt cũng cực kỳ cẩn thận, đầu tiên là dùng một kiện Tiên khí hạ phẩm Bát Hoang Đại Ấn vừa mới tới tay quăng vào trong trận, dùng đại ấn này triệt để trấn áp Tuấn Sinh, xác thực đã không có năng lực giãy dụa, lúc này mới yên tâm bước vào trong trận, cùng một chỗ thu đại ấn và Tuấn Sinh vào Tiên Ngục.

Thành công bắt sống!

Không có gì có thể nói, Tuấn Sinh ở trạng thái trọng thương lập tức bị đưa vào không gian tầng bốn Tiên Ngục, tiếp nhận cải tạo linh hồn.

Hao phí hai canh giờ dùng cho cải tạo linh hồn, lại dùng hơn một canh giờ, cho hắn một quả tiên đan cao cấp trị liệu thương thế, đợi đến lúc Tuấn Sinh từ trong Tiên Ngục đi ra lễ bái Tô Triệt, hắn lại biến thành sinh long hoạt hổ, thương thế khôi phục.

- Bái kiến chủ nhân!

Theo một tiếng kêu gọi này, Tô Triệt đã có thuộc hạ Tiên nhân thứ nhất chân chân chính chính.

Hơn nữa, còn không phải Nhân Tiên hoặc Địa Tiên, vừa lên chính là Thiên Tiên sơ kỳ!

Tục ngữ nói, có một thì có hai, ở Tuấn Sinh phụ trợ, phối hợp Thất Tuyệt Lục Tiên Trận, lại thu phục một Thiên Tiên sơ kỳ khác, độ khó càng thấp xuống mấy lần.

Hơn hai canh giờ sau, một tên Thiên Tiên sơ kỳ khác tên là Nghiêm Khâu cũng đồng dạng bái phục ở trước người Tô Triệt.

Kế tiếp, nên đến phiên Thiên Tiên trung kỳ kia, người này tên là Nguyên Bình, đi theo Lâm Cứu hơn một trăm bảy mươi vạn năm, có thể nói là trung thành và tận tâm.

Thiên Tiên trung kỳ, so với Tô Triệt cao hơn bảy tiểu trình tự, trước mắt mà nói, thì vượt ra khỏi phạm trù cải tạo linh hồn.

Còn là câu nói kia, Tô Triệt không nghĩ ở bên trong Tiên Ngục giam giữ phạm nhân thực lực quá cao, khó có thể cam đoan sẽ không hình thành tai họa ngầm, làm ra một ít phiền toái khó có thể đoán trước. Đối đãi loại người này, biện pháp ổn thỏa nhất chính là diệt sát.

Nhưng mà lo lắng đến, người này cùng mình không oán không cừu, chỉ là bởi vì nguyên nhân lập trường, liền vô tình diệt sát hắn, thật là có chút tàn nhẫn.

Như Tuấn Sinh và Nghiêm Khâu, tạm thời trở thành linh hồn nô bộc của Tô Triệt, đợi cho tương lai, lúc thời cơ phù hợp, Tô Triệt còn sẽ dành cho bọn họ tự do nguyên vẹn, triệt để giải trừ thân phận nô bộc của bọn họ. Cho bọn hắn ở trong Tiên Ngục thế giới sinh tồn bình thường.

Bình Luận (0)
Comment