Tiên Ngục

Chương 1107 - Thật Dễ Nói Chuyện

- Cút đi!

Ma tộc công chúa hừ lạnh một tiếng.

Đại xá buông xuống, hai Ma tộc không rên một tiếng, nhanh chóng lui xuống, càng là chật vật, càng có thể làm cho điện hạ nguôi giận.

Đợi hai tên ma tộc kia đi mất, lúc này Ma tộc công chúa mới quay người lại, chậm rãi lấy ra cái máy tính giờ kia. Nhìn hắn nói:

- Mười ngày đúng không? Chính ngươi nhìn xem, là cái máy tính giờ này xảy ra vấn đề, hay là trí nhớ của ta có tật xấu?

Nhớ ngày đó, thời điểm nàng đưa bọn người Tô Triệt vào cấm địa. Tô Triệt đưa cho nàng cái máy tính giờ này, cũng nói qua: cho ngươi thời gian mười ngày, đi thu thập những tiên khí pháp bảo, kia số lượng càng nhiều, càng có thể thể hiện thành ý của ngươi.

Hiện tại tính ra, một trăm mười ngày đã qua. Công chúa điện hạ có thể vì vậy mà giận tím mặt hay không?

Tô Triệt không thèm để ý chút nào khoát khoát tay:

- Thời gian sung túc một ít, ngươi cũng có thể chuẩn bị càng thêm thong dong một ít. Không phải sao?

- Phải.

Ma tộc công chúa nhẹ nhàng gật đầu:

- Ta đã nghĩ kỹ mười vạn tám ngàn loại phương pháp tra tấn ngươi!

Tiếng nói vừa mới rơi xuống, lợi trảo của nàng cũng đã bắt được đầu vai của Tô Triệt.

Pằng!

Một tiếng vang nhỏ, Tô Triệt giống như bong bóng xà phòng vỡ nát.

Ma tộc công chúa lắc lắc tay:

- Quả nhiên là giả.

Thân ảnh của Tô Triệt, lại ở nơi không xa ngưng tụ ra một lần nữa, mặc dù đã là chủ của Tiên Ma chiến trường, nhưng sẽ không dùng chân thân phạm hiểm, chạy đến trước mặt một Kim Dực Ma Vương hỉ nộ vô thường.

Ngưng hiện một ảo ảnh, chỉ là một chút thần thông vặt mà thôi, chân thân của Tô Triệt vẫn ở bên trong Phong Ma Thiên Trận.

Nguyên nhân chính là như thế, Ma tộc công chúa chỉ có thể nhìn đến hắn, lại không thể cảm ứng được hắn tồn tại.

- Thành công?

Ma tộc công chúa đè thấp giọng, nhỏ giọng mà hỏi, hơi có chút hương vị thần thần bí bí.

- Đúng vậy.

Tô Triệt nâng tay phải lên, hướng bốn phía khoa tay múa chân một chút:

- Nơi này đã thuộc về ta, cho nên, ta có thể diệt sát ngươi, cũng có thể mang ngươi đi ra ngoài.

Ý ở ngoài lời: mấu chốt chính là xem biểu hiện của ngươi.

- Thật tốt quá!

Ma tộc công chúa hoan hô một tiếng, không che dấu sự hưng phấn của mình chút nào:

- Rốt cục chờ đến một ngày này, ngươi quả nhiên chính là người đó, ta thật đúng là có nhãn lực!

- Nhãn lực quả thật không tệ, kế tiếp, phải nhìn trình độ đầu óc của ngươi như thế nào.

Tô Triệt giống như cười mà không phải cười nói:

- Chúng ta không cần nói hư từ giả ý, nói thẳng a, thế gian không có cơm trưa ăn không, ngươi muốn đạt được tự do, phải thỏa mãn vài yêu cầu của ta.

- Ta cho tới bây giờ cũng không có ăn cơm trưa.

Ma tộc công chúa nghiêng đầu cười nói.

- Không ăn là chuyện của ngươi, cùng ta có quan hệ gì đâu!

Thân ảnh của Tô Triệt dần dần tiêu tán, rõ ràng, sắp sửa chấm dứt đối thoại lúc này.

- Uy!

Ma tộc công chúa vội vàng kêu to:

- Đừng đi a, còn chưa nói xong mà!

- Nói vào chính đề, không cần phải lãng phí thời gian của ta.

Ảo ảnh của Tô Triệt như muốn biến mất.

- Hảo, hảo!

Ma tộc công chúa vội vàng đáp ứng:

- Từ giờ trở đi, ta nhất định sẽ dễ nói chuyện.

Tạm thời mà nói, Ma tộc công chúa thật đúng là không có biện pháp bắt hắn, cũng không thể sát nhập cấm địa, từ trong Phong Ma Thiên Trận bắt lấy chân thân của hắn?

Nguyên Cực Phong Ma Thiên Trận!

Ma Đế cũng phải sợ Diệt Ma Đại Trận, phải biết rằng, đây chính là vài đại Tiên Tôn của Tiên Giới liên thủ thiết lập thành. Mặc dù lá gan của Ma tộc công chúa rất lớn, này cũng không dám xâm nhập vào cấm địa Ma tộc kia.

Ảo ảnh của Tô Triệt lại lần nữa ngưng hình, cực kỳ nghiêm túc nói:

- Ngươi ngay cả mỹ nữ nhân loại cũng không tính, tốt nhất là, không cần phải làm ra những trò đùa giỡn như vậy trước mặt ta.

- Như vậy sao?

Ma tộc công chúa nhanh chóng biến hóa, lập tức biến thành một nữ tử nhân loại vũ mị, mặt mày trong lúc đó, rõ ràng tập hợp ưu điểm của hai vị tiên nữ Liên Y cùng U Lâm này.

Lại nói tiếp cũng thật đáng thương, nàng sinh ra ở trong Tiên Ma chiến trường, chỉ thấy qua Liên Y và U Lâm là hai nữ tử nhân loại.

- Như vậy xác thực thuận mắt một ít. Cái mũi cao thêm một chút sẽ đẹp hơn.

Tô Triệt y theo thẩm mỹ của mình, thoáng chỉ điểm một cái.

Ma tộc công chúa đưa tay kéo chóp mũi của mình.

- Quá cao rồi, không cần cao như vậy!

Tô Triệt ẩn ẩn cười nói.

Ma tộc công chúa lại nhẹ nhàng ấn xuống một cái.

- Cứ như vậy đi.

Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu:

- Lại cho mình một danh tự nhân loại dễ nghe một chút đi.

Đặt tên cũng là một loại ám hiệu: xác thực còn có thành ý mang ngươi đi ra ngoài.

- Nghe nói, bầu trời thế giới bên ngoài, là lam sắc đúng không?

Ma tộc công chúa lập tức bắn ra hào hứng nồng hậu, vui vẻ nói:

- Vậy gọi là Lam Thiên, như thế nào?

Rất hiển nhiên, nàng yêu mến lam sắc, giống như làn da lân giáp của nàng.

- Lam Thiên không quá phù hợp, nên là Lam Linh a.

Tô Triệt trầm giọng nói:

- Nhưng ta hi vọng, ngươi có danh tự nhân loại, thì phải coi mình là một nhân loại mà đối đãi. Nếu như ngươi ở thế giới bên ngoài tùy ý làm bậy, ta không thể giết ngươi, cũng sẽ có cường giả khác cướp đi tự do mà ngươi đạt được không dễ.

Kim Dực Ma Vương, tương đương với Đại La Kim Tiên mà thôi, đi Tiên Giới, còn có Tiên Đế cùng Tiên Tôn thu thập nàng.

- Ta hiểu rõ!

Ma tộc công chúa tại chỗ xoay tròn vài vòng, vũ động váy dài mà nàng huyễn hóa ra, cực kỳ giống thiếu nữ nhân loại khờ dại.

Tiếng nói kim loại xảo diệu chuyển biến, hóa thành âm sắc thanh thúy như chuông bạc:

- Tối thiểu nhất trong một triệu năm, ta sẽ hưởng thụ tự do, hưởng thụ nhân sinh, hưởng thụ đại thế giới bên ngoài, ở đâu còn lo lắng phóng thích bản năng giết chóc của mình.

Một triệu năm?

Khẩu khí thật sự là không nhỏ, Tô Triệt nghe được mà âm thầm tắc luỡi.

- Ta sinh ra trong nhà tù này, sống năm ngàn vạn năm, ân, ít nhất là năm ngàn vạn năm a. Cho nên, ta muốn tận tình hưởng thụ thời gian gấp đôi, mới xem xét những chuyện mà một Khởi Nguyên Ma tộc nên làm.

Nàng cười hỏi:

- Ngươi cho rằng, như vậy có được hay không?

- Một triệu năm sau sao?

Tô Triệt nhẹ giọng cảm thán:

- Tạm thời mà nói, ta còn không lo lắng đến chuyện tình xa như vậy.

- Cho nên!

Ma tộc công chúa Lam Linh la lớn:

- Ngươi có thể nói ra tất cả yêu cầu, sau đó, mang ta ra khỏi cái địa phương đáng chết này!

Tô Triệt và Ma tộc công chúa Lam Linh làm ra ước pháp tam chương, yêu cầu sau khi nàng rời khỏi Tiên Ma chiến trường, không thể tùy ý làm bậy, không thể lạm sát kẻ vô tội, không thể dùng Khởi Nguyên ma lực cưỡng chế ma hóa sinh linh khác. . .

Lam Linh cực kỳ sảng khoái đáp ứng từng cái.

Kỳ thật, Tô Triệt cũng hiểu rõ, lời hứa của nàng cũng không thể tin, Khởi Nguyên Ma tộc không có danh dự gì đáng nói. Bất quá, lời mình nên nói, nhất định phải nói, có thể làm được hay không, kia là chuyện của nàng.

Bình Luận (0)
Comment