Tiên Ngục

Chương 1190 - Đi Vân Tiên Vực (Thượng)

- Giẫm bẹp ngươi!

Lam Linh hung hăng nói:

- Từ thật xa gọi là ta trở về, ngươi lại ở không gian của mình phong lưu khoái hoạt!

A?

Trong lòng Tô Triệt cả kinh, chẳng lẽ bị nàng biết. . .

- Tốt a!

Hàm răng của Lam Linh dài hơn rất nhiều, trông rất dọa người, rõ ràng cho thấy tính toán cắn người.

Dưới chân có chút dùng sức, giẫm đến xương ngực của Tô Triệt liên tiếp vang lên, âm thanh nàng kêu lên:

- Thực bị ta đoán trúng nhá?

- Đừng chuyện phiếm, nói chính sự!

Tô Triệt âm thầm yên lòng, nguyên lai nàng chỉ là đoán mò. Lợi dụng phân thân hưởng thụ sinh hoạt, ở trong Tiên Giới chính là chuyện thường ngày, ngược lại chẳng có gì lạ.

Lam Linh cũng không phải thành tâm muốn nhục nhã hắn, lưng bàn chân xoay chuyển, lấy ra khỏi người hắn.

- Thiên Ý Thần Lô, nghe nói qua chưa?

Tô Triệt vuốt ve ngực mình, không thèm để ý chút nào ngồi xuống, nói với nàng:

- Theo giúp ta đi xem, có hứng thú hay không?

- Nếu ta nói không có hứng thú, ngươi có thể rất thất vọng hay không?

Lam Linh đạp một chân lên cái ghế, rõ ràng cho thấy không có ý tốt hí mắt hỏi.

- Có!

Tô Triệt thật thoại thật thuyết:

- Bất quá, nếu như ngươi không muốn đi, ta còn có thể chạy tới Man Hoang Tiên Vực mời đến một vị Tiên Đế thực lực càng mạnh khác.

- Ngươi dám!

Lam Linh đầu tiên là trừng mắt, tiếp theo lại đi tới gần, cơ hồ mặt dán mặt hỏi thăm:

- Như vậy, ngươi tính toán xài bao nhiêu tiền mời ta hỗ trợ?

. . .

Lam Linh lại từ Tô Triệt lừa đi hai trăm vạn tiên tinh. Chỉ là hai trăm vạn tiên tinh, Tô Triệt cũng không thèm để ý, tùy tiện một lần bán sỉ là có thể kiếm được, chỉ là cảm thấy có chút kỳ quái, nha đầu kia căn bản không cần mua sắm bảo vật đáng giá bên trong Tiên Giới, sao lại dùng tiền nhanh như vậy?

Chỉ là vui chơi giải trí, du ngoạn bốn phía, muốn tiêu hết nhiều tiên tinh như vậy cũng là một sự kiện tương đối khó khăn, thật là tưởng tượng không ra nàng làm được như thế nào.

- Khi nào thì Tông Dịch tiền bối có thể tới?

Tô Triệt hỏi.

- Có lẽ mấy ngày nũa, hắn ở đằng sau ta, hơi chậm một chút.

Lam Linh trả lời.

- Mấy ngày gần đây ngươi cũng đừng có khắp nơi chạy loạn, ta mới có thể định ngày cùng Phượng Lâm Tiên Đế.

Tô Triệt dặn dò.

Lam Linh lên tiếng, lại là hành vi cổ quái bò lên trên giường lớn của Tô Triệt, vỗ giường hô:

- Qua nằm với ta một lát thôi.

- Đừng có hồ đồ, ta phải đi liên lạc với Phượng Lâm Tiên Đế.

Tô Triệt còn tưởng rằng nàng đang nói đùa.

- Này là chuyện của ngươi, cùng ta có quan hệ gì đâu!

Lam Linh lại tương đối ngang ngược vung tay lên, cưỡng chế kéo Tô Triệt qua, phù phù một tiếng rơi xuống bên cạnh của nàng. Tô Triệt chỉ là Thiên Tiên, nàng lại là Ma Đế, có thể nói là không hề có năng lực chống cự.

- Ha ha!

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục vỗ đùi cười nói:

- Cái này tốt lắm, ngươi cũng bị một nữ ma đầu cường bạo.

Tô Triệt nằm ở trên giường, Lam Linh như là bạch tuộc quấn quít lấy hắn, ôm hắn, cũng ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói:

- Muốn thử cảm giác ôm nam nhân ngủ một lần, phiền toái ngươi phối hợp một chút.

Tô Triệt thấp ừ một tiếng, thoáng điều chỉnh tư thế, ôm bờ vai của nàng, cho nàng có thể gối lên ngực của mình.

- Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!

Lam Linh nói:

- Trái tim của ngươi rất có lực, nhất định ăn rất ngon.

Khi nói chuyện, đồng thời bàn tay nhỏ bé khoa tay múa chân trên ***g ngực của Tô Triệt một chút, giống như muốn móc trái tim ra.

- Có sợ không?

Nàng lại hỏi.

- Sợ!

Tô Triệt thành thành thật thật gật đầu:

- Ngủ cùng ngươi, cảm giác là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, tùy thời có khả năng bị ngươi nuốt vào bụng.

Nói như vậy cũng không phải là khoa trương, trái tim nhảy lên hữu lực như thế, chỉ là do bị nàng dọa sợ. . .

- Yên tâm đi, mặc dù ta có năng lực giết sạch toàn bộ người trong thiên hạ, ngươi cũng sẽ là một cái cuối cùng.

Lam Linh cười hì hì, còn nói thêm:

- Chúng ta đầu tiên nói trước, đợi cho ngươi tấn cấp Đại La Kim Tiên, vậy thì làm nam nhân của ta.

Đối với đề nghị của nàng, Tô Triệt không có hứng thú gì, nhưng cũng hiếu kỳ hỏi:

- Cái này cùng tu vi tấn cấp có quan hệ gì?

- Thể cốt hiện tại của ngươi quá giòn, ta lo lắng, sẽ nát ở trên người ta.

Lam Linh nói chuyện, gần đây đều là trực tiếp như thế.

- Nha.

Tô Triệt trầm thấp lên tiếng, trong lòng tự nhủ thật là may mắn. . .

- Cắt!

Lão Hắc không thể thưởng thức được trò hay trình diễn nên thất vọng, thầm nói:

- Người ta cũng không dám cường bạo ngươi. . .

Đến nơi này, hai người trên giường không hề nói chuyện, rất nhanh, hô hấp của Lam Linh trở nên tương đối cân xứng, tiết tấu đều đều.

Khoan hãy nói, khí tức của nàng có chút cổ quái, cũng không lâu lắm, khiến cho thân thể của Tô Triệt bắt đầu sinh ra một loại phản ứng bản năng.

Tô Triệt lập tức nín hơi, điều chỉnh nội tức, mau chóng che đậy những phản ứng này.

Tuy nói, Tô Triệt tự nhận không phải là người cổ hủ gì, thực cùng một mỹ nữ làm loại sự tình đó, cũng là không coi vào đâu. Nhưng dù sao nàng cũng là một Khởi Nguyên Matộc, cảm giác người cùng yêu có chút quái dị, trên tâm lý có một chút khó có thể tiếp nhận. . .

Trong nội tâm đang ba động phập phồng, bùm một cái, dị biến nổi lên, lại bị nàng một cước đạp bay đi ra ngoài.

Giữa không trung ổn định thân hình, Tô Triệt vững vàng rơi xuống đất, nghi hoặc nhìn qua. Lam Linh trở mình, trong miệng mơ hồ không rõ thầm nói:

- Lúc ngủ, ghét nhất có người ***ng vào ta. . .

- *** thực không nói đạo lý!

Tô Triệt thầm mắng một tiếng, xoay người đi ra khỏi phòng.

Tìm được lão hầu tử, gửi đưa tin cho Phượng Lâm Tiên Đế, nói là Lam Linh đã tới, Tông Dịch thì mấy ngày nữa, xin Phượng Lâm Tiên Đế trong ngày gần đây chuẩn bị sẵn sàng, sớm an bài hành trình. . .

Ba vị Tiên Đế, cảm giác cùng Phượng Lâm Tiên Đế tương đối lạnh nhạt một ít, Tông Dịch lão quỷ hơi mạnh một chút, Lam Linh a, nha đầu kia không thể nói lý, cho nên cũng không cần đạo lý gì cùng nàng.

Năm ngày sau, Tông Dịch đến, Tô Triệt lập tức thông tri cho Phượng Lâm Tiên Đế.

- Nha đầu kia đâu?

Tông Dịch có thể cảm ứng được, Lam Linh thân ở trong cửa hàng, nhưng không thể xác định nàng đang làm gì.

- Còn đang ngủ.

Tô Triệt bĩu môi nói:

- Năm ngày.

Tông Dịch không tiếng động cười cười, đương nhiên biết được, nha đầu kia có động chứng vô cùng nghiêm trọng, một khắc cũng không chịu ngồi yên, nếu không dùng ngủđể giết thời gian, sớm cũng không biết sẽ chạy đi nơi đâu.

Những phương diện này, Ma tộc và tiên nhân khác nhau rất lớn, Khởi Nguyên Ma tộc không có chú ý hàm dưỡng hoặc cảnh giới gì, hết thảy là bản năng, muốn như thế nào thì như thế đó. Làm cho một Ma tộc im lặng nhập định, thời gian dài bảo trì trạng thái minh tưởng, tuyệt đối là một loại tra tấn thống khổ.

Không đến một phút đồng hồ, Phượng Lâm Tiên Đế giá lâm.

- Đi đánh thức nàng a.

Tông Dịch mỉm cười nói:

- Nhưng phải cẩn thận một ít.

Lay tỉnh một vị Ma Đế trong lúc ngủ say, hắn cho rằng, không gian cửa hàng của Tô Triệt có khả năng sẽ bị nàng một chưởng đập toái.

Bình Luận (0)
Comment