Đại truyền tống thuật cấp Thần Thoại, có thể thoải mái xuất hiện ở nơi nào tùy ý cho dù đã từng đi đến đó hay chưa.
Cho dù bản thân chưa từng tới đó, tất cả mọi chuyện đều dễ làm nhờ Thiên Lực.
Đáng ra chỉ với thực lực Tiên Tôn mới có thể sử dụng quyền năng như vậy. Nhưng với công năng dung hợp kỹ năng của Tiên Ngục, hắn có thể thoải mái trải nghiệm quyền năng đó.
Trong Tiên Ngục, có hơn 2000 loại đại đạo thuật và hơn một phần ba số lượng này đã tấn thăng cấp Thần Thoại. Đây cũng chính là vốn liếng khiến Tô Triệt tự tin mười phần.
Trải qua 2000 năm, Hạo Nguyên Thiên vẫn không có gì thay đổi, cai quản thành thị này vẫn là Thiệu đốc sự - Thiệu Chung.
Tất cả mọi việc bên trong cửa hàng đều đang rất tốt. Trác Phong và Viện Viện vẫn dậm chân ở tu vi Kim Tiên, nhưng có điều tất cả Tiên Khí đều đã bán hết.
Lần này trở về, Tô Triệt để lại 2 linh hồn nô bộc có tu vi Kim Đan hậu kỳ, để trấn giữ cũng như phụ trách cửa hàng.
Tô Triệt đưa Trác Phong cùng Viện Viện vào trong Tiên Ngục để tu luyện.
Sau khi nghe được tác dụng của Thời Gian Thiên Luân, Viện Viện háo thắng cũng rất vui vẻ tiến nhập Tiên Ngục.
Còn bác Trác Phong thì không tỏ ra thái độ gì cả. Tô Triệt sai bảo như thế nào thì hắn sẽ thực hiện như vậy.
Tuy rằng đem 2 người bọn họ tiến nhập Thời Gian Thiên Luân, một số bí mật của Tiên Ngục cũng sẽ bị lộ ra. Chẳng lẽ Tô Triệt không sợ bí mật của hắn bị lộ ra ngoài sao?
Lúc này đã không giống lúc xưa, cho dù có biết bí mật này thì ai có thể làm được gì Tô Triệt.
Tiếp theo hắn di chuyển tới Man Hoang Tiên Vực để gặp Thiên Âm.
Lần này nếu như gặp lại Cự Lực, hắn sẽ không ngại ngần rút Diệt Ma Thương chọc hắn vài lỗ.
Vu tộc đại bản doanh, Man Hoang Tiên Vực.
Bên ngoài trụ sở Thiên Âm là một mảnh đất rộng có bán kính mấy vạn trượng, và trong khoảng đất đó chỉ có một căn nhà. Đây là truyền thống để thể hiện thái độ tôn trọng với Đại Vu. Tuy rằng Vu tộc cũng không chú ý những điểm này, nhưng dẫu sao Đại Vu cũng là nhân vật chỉ đứng dưới Thần còn ở trên vạn vu, nên chỗ ở của Đại Vu rộng rãi cũng là đương nhiên.
Một cánh cổng truyền tống màu trắng sữa xuất hiện trước cửa phòng. Thân hình của Tô Triệt hiện ra.
Tô Triệt tự hỏi:
- Thiên Âm không có ở trong phòng?
Tô Triệt cũng không biết được vị hôn thê của mình không biết đã đi đâu rồi?
Một thủ vệ vu tộc cách đó không xa hung hổ lao đến:
- Người nào?
Tô Triệt cũng không trả lời mà lập tức biến thân thành cự nhân cao hơn 2000 trượng, lớn gấp hai lần các chiến sĩ vu tộc bình thường, nhưng trên người lại tỏa ra loại khí chất phiêu dật của tiên nhân, và cũng thiếu khuyết vẻ tục tằng, dã man của các chiến sĩ Vu Tộc.
Vu Tộc thủ vệ lập tức nhận ra Tô Triệt nên lập tức chạy ra chào:
- Trì lệnh tôn chủ?
Lần đầu tiên Tô Triệt tới chơi, hắn đã dùng sức mạnh của mình thành lập uy tín của mình tại trong lòng của các chiến sĩ Vu Tộc.
Sau khi biến thân, giọng của Tô Triệt cũng to hơn rất nhiều:
- Đại Vu Thiên Âm đi đâu rồi?
Thủ vệ Vu Tộc chỉ một hướng rồi hạ giọng trả lời:
- Thời gian này, trong tộc cũng rất hỗn loạn, có rất nhiều người gây chuyện. Đại Vu Thiên Âm cũng khó có vài ngày được thanh thản.
Thủ vệ này là Vu Tộc chiến sĩ, cũng chính là cấp dưới thân tín của Thiên Âm. Hắn cũng biết rõ Tô Triệt chính là người trong mộng của Đại Vu Thiên Âm, nên cũng hòa đồng nói chuyện và không giấu diếm bất cứ chuyện gì.
Tô Triệt nhỏ giọng nói:
- Hai bang Cự Lực, Hào Cương càng ngày càng quấy phá dữ dội?
Thủ vệ gật đầu trả lời:
- Vu Thần đại nhân rất bận rộn, trong vòng 2000 năm vừa qua, đại nhân mới trở về một lần. Tiểu nhân có cảm giác Đại Vu Thiên Âm sắp không trấn áp được bọn họ rồi.
Tô Triệt lạnh lùng cười, trong lòng tự nhủ:
- Cự Lực, Hào Cương đúng là không biết sẽ có tai họa ngập đầu rồi. Khi Thiên Âm tiến cấp Tiên Tôn, bọn hắn chính là thuần túy tìm đường chết.
Tô Triệt phi thân đi:
- Để ta đi xem.
Thủ vệ Vu Tộc cúi người đưa tiễn.
Bên trong Vu Tộc, phân chia thành hơn mười vạn bộ lạc, và từng cái bộ lạc cũng không cách xa nhau quá. Tô Triệt mới bay nửa khắc cũng đã nhận ra được vị trí của Thiên Âm.
Đang bận bịu với việc xử lý tranh chấp giữa hai bộ tộc, Thiên Âm cũng cảm ứng được Tô Triệt.
Nàng kinh hỷ quay đầu nhìn về phía bầu trời.
Thân ảnh của Tô Triệt nhanh chóng phi hành tới nơi của Thiên Âm.
Cự Lực cùng Hào Cương cũng không ở chỗ này. Chắc là bọn hắn núp ở nơi nào vụng trộm theo dõi Thiên Âm.
Hạ xuống bên cạnh Thiên Âm, Tô Triệt cũng cảm giác được thực lực của Thiên Âm không có gì thay đổi. Chắc rằng từ khi nhận được khối Huyền Hoàng chi khí, Thiên Âm càng ngày che dấu càng đậm, người thường khẳng định không nhận ra manh mối gì, nhưng không biết là có thể lừa dối được Vu Thần không.
Thiên Âm cũng cảm thấy cao hứng:
- Tiên Đế chi cảnh!
Thiên Âm chỉ cần nhìn qua cũng nhận ra được biến hóa lớn của Tô Triệt. Nàng cảm thấy rất cao hứng, nhưng cũng nhận ra nhiều đại sự kinh thiên động địa cũng nên hiện ra rồi.
Tô Triệt cũng không để ý điều gì, hướng tới Thiên Âm thấp giọng nói:
- Kệ những chuyện vớ vẩn này, trở về phòng ngay, ta có chuyện cần nói với nàng.
Thiên Âm sững sờ trả lời:
- Có chuyện gì mà phải sốt ruột như vậy?
Cho dù đã hơn một ngàn năm không nhìn thấy Tô Triệt, nàng muốn nói rất nhiều thứ, nhưng tình hình trong tộc còn chưa xử lý xong thì sao có thể nói đi là đi được.
Tô Triệt truyền âm tới:
- Đi thôi. Hai người Cự Lực, Hào Cương đang âm thầm quấy rối, cho dù xử lý đến cuối đời cũng không hết. Hãy dứt khoát bỏ nó đi, xem hai người bọn hắn có gan nháo đại sự hay không?
Thiên Âm mỉn cười lắc đầu. Tất cả mọi thứ nàng đều biết rõ, những chức trách của nàng là không thể khiến Vu tộc trở nên loạn lạc.
Tô Triệt cũng có thể đoán ra, sở dĩ Vu Thần tới nay vẫn không ra tay thanh lý môn hộ, là bởi vì không muốn cùng người phía sau Cự Lục, Hào Cương triệt để vạch mặt. Ít nhất không phải bây giờ.
Tô Triệt ghé sát tai Thiên Âm thúc dục:
- Mấy năm nay quản chuyện này đủ rồi, đi, ngoan ngoãn nghe lời.
Đối với Tô Triệt, Thiên Âm cũng không muốn làm trái, chỉ có thể gật đầu đáp ứng:
- Được rồi.
Chứng kiến thấy Thiên Âm muốn rời đi, các vị trưởng lão của hai bộ lạc đang tranh chấp lập tức lộ ra vẻ mặt không vui.
Một vị trưởng lão vội vàng hô:
- Đại Vu Thiên Âm, ngài phải trừng phạt bọn hắn, nếu bọn hắn không đáp ứng, chúng ta Hách Lũng bộ lạc quyết không phục.
Còn ở phía bộ lạc đối diện, vị trưởng lão khác cũng nói:
- Không đáp ứng thì sao, các ngươi nếu có bản lĩnh thì tự tay đoạt lại đi.
Tô Triệt cũng không muốn nghe vụ việc giữa hai người bọn hắn, nên cầm chặt tay của Thiên Âm rồi ép buộc nhấc nàng lên không trung và bay đi.
Nhìn hai người rời xa, tất cả hai đội ngũ đang tranh chấp với nhau, tất cả đều sững sờ.
Thật không thể tin rằng, Đại Vu Thiên Âm lại đem con bỏ chợ, mặc kệ tất cả mọi người ở đây rồi lạnh lùng rời đi.