Mặc dù không có cảnh báo của Thiên Âm cùng Lão Hắc, Tô Triệt cũng đã sớm đề phòng tên này. Hắn thậm chí có lý do để hoài nghi, tên này là cố ý để người băng khổng lồ đá chính là vì muốn ám toán hắn.
Nhóm người Hào Tư đã sớm hoài nghi những dị biến trên Ma Ly Đảo này chính là do nhóm người Tô Triệt. Hơn nữa bọn họ cũng nhận ra được Tô Triệt chính là linh hồn của đội ngũ, một khi bắt sống được hắn, có thể bức bách Tiểu Hắc – người bị hiềm nghi lớn nhất hiến tế cho Ma Ly Đảo, dùng hắn để hóa giải nguy cơ này.
Với những chuyện này, Tô Triệt cũng đã sớm nghĩ tới, hắn cũng đã đề phòng để tránh trường hợp bị đối phương đánh lén.
Bá!
Tô Triệt động! Tốc độ của hắn bỗng nhiên nhanh gấp mấy lần. Hắn lập tức chui qua hai chân của tên người băng khổng lồ.
So sánh với tên người băng cao vài trượng, thể hình của Tô Triệt thật quá nhỏ bé. Vậy nên hắn có thể dễ dàng chui qua hai chân của tên người băng.
Dưới hành động đó của Tô Triệt, tên hắc nhân vừa thi triển hắc thủ lập tức đánh vào tên người băng, vốn ở phía sau Tô Triệt.
Sát!
Một đại thủ màu đen đập lên cái đùi của tên người băng khổng lồ.
Thần sắc của tên hắc nhân biến đổi, hắn sợ hãi vì sợ đã chọc giận tên người băng này. Nếu vậy thì hắn sẽ phải đối phó với hai tên người băng một lúc. Lưỡng bề thọ địch, dưới tình huống này hắn biết phải làm sao.
May mắn thay, trong mắt tên người băng kia chỉ có Tô Triệt là địch nhân, nên hành động của tên hắc nhân kia được cho là để cứu Tô Triệt. Nên hắn mặc kệ tên hắc nhân đó, co chân về.
Cỗ năng lượng có hình bàn tay màu đen chợt bị đóng băng lại và ngay lập tức trở nên vỡ vụn.
Lần đánh lén này của tên hắc nhân chính thức thất bại bởi vì tên người băng vốn là đối thủ của hắn đã lao tới. Nhưng lần này hắn không sử dụng quyền cước nữa mà đã há miệng ra phun ra một đám chất lỏng.
Hắc nhân cả kinh, hắn đã ý thức được rằng, hành vi của hắn đã chọc giận tên người băng khổng lồ nay, bởi vậy cách thức chiến đấu của nó đã trở nên khác biệt. Tựa như, người băng khổng lồ này muốn dùng phương thức này để biểu đạt tâm tình tức giận của nó:
- Tốt, đang quyết đấu với ta, mà ngươi còn dám quấy rối người khác. Vậy thì nếm chút thứ này đi.
Phốc!
Một bãi nước bọt bắn tới.
Hiệu quả của hàn khí đã tương đối đáng sợ, vậy mà giờ phút này bãi nước bọt của tên quái nhân còn không đáng sợ sao?
Tên hắc nhân cũng không dám để bãi nước bọt dính vào người hắn. Hắn cấp tốc né ra, nhưng hắn không hề nghĩ rằng, hai đùi của hắn bỗng nặng hơn vô số lần, dẫn đến việc giảm tốc đột ngột. Vốn rằng có thể tránh toàn bộ giọt nước bọt này, nhưng giờ đây bãi nước bọt này đã dính vào cánh tay hắn.
Két!
Cánh tay trái của hắn lập tức bị đóng băng lại, hơn nữa là một khối băng rất to. Hơn nữa, hàn khí từ khối băng đó hung mãnh tràn vào thân thể của tên hắc nhân.
Tên hắc nhân cũng là nhân vật hung ác, hắn quyết đoán sử dụng phương pháp “thạch sùng đứt đuôi” chặt đứt cánh tay mình. Tuy rằng cắt đứt cánh tay, có chút thảm khốc, nhưng hắn có thể giữ được mạng sống của mình. Nếu không, một khi bị đóng băng triệt để thì chỉ cần một chùy của tên người băng sẽ khiến hắn trở thành phấn vụn.
Tên hắc nhân vừa bị đứt cánh tay, lập tức trừng mắt nhìn Tô Triệt:
- Ngươi.
Hắn không phải người ngu nên đương nhiên ý thức được lần hãm tốc trước chính là do bị người ám toán. Hơn nữa người đó rất gần hắn. Người ám toàn chính là Tô Triệt. Tuy chỉ trong chốc lát thôi, nhưng loại nguy cơ đó cũng rất kinh khủng. Cái giá của lần nguy hiểm này chính là một cánh tay. Nhưng đối với những Hỗn Độn lữ hành giả thì những vết thương như này cũng không tính là trọng thương, ảnh hưởng với bọn họ cũng không lớn. Thông thường mà nói, đối với cường giả cấp Tiên Tôn, một khi bị chém rụng đứt một cánh tay chỉ cần chưa tới một phút họ có thể ngưng tụ hoàn toàn cánh tay mới. Hắc nhân thân cũng là Hỗn Độn lữ hành giả, đã du lịch Hỗn Độn bao nhiêu tuế nguyệt nên tất cả các phương diện thực lực đều mạnh hơn Tiên Tôn một bậc. Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, trên vai hắn đã mọc ra hơn nửa cánh tay, bàn tay cũng đã xuất hiện hư ảnh mờ mờ.
Tô Triệt thầm thở dài:
- Mỗi Hỗn Độn lữ hành giả đều không thể khinh thường, cứ tưởng chừng là vết thương chí mạng nhưng cuối cùng cũng không tạo thành thương tổn gì lên hắn.
Chủ thể của Lão Hắc trong Tiên Ngục nhắc nhở:
- Chủ nhân, bọn họ chính là muốn bắt sống ngươi sau đó bức bách chúng ta…
Tô Triệt vừa né công kích vừa trả lời:
- Ta đã rõ ràng. Không cần phải chú ý đến ta, nhanh chóng tập trung đánh bại tên người băng khổng lồ kia.
Lão Hắc gật đầu, trên thực tế chỉ cần phân hồn của hắn là có thể điều khiển Hổ Văn khôi lỗi kia rồi. Lão Hắc ỷ vào lực phòng ngự siêu cường của cụ khôi lỗi. Cho dù Hổ Văn khôi lỗi bị người khổng lồ băng đập một hai cái, cũng chỉ tạo nên lớp băng quanh thân mình, chỉ khiến hắn đi chậm lại một chút thôi. Hắn rất nhanh có thể thoát ra khỏi lớp băng đó.
Hắn rất muốn điều khiển khôi lỗi này trợ giúp Tô Triệt, nhưng hắn lại sợ hãi điều này sẽ dẫn đến những dị biến khác, không những không thể giúp được Tô Triệt mà còn tạo thành nguy cơ lớn hơn cho hắn.
Cũng lúc này, Hào Tư cũng đang truyền âm cho hắc nhân:
- Mau chóng bắt lấy hắn, ta dám khẳng định vấn đề lần này chính là từ nhóm bọn hắn mà ra. Chúng ta chỉ bị liên lụy thôi. Chỉ cần bắt sống hắn, bức bách những tên kia tiến vào sương mù thì tám chín phần mười những nguy hiểm này sẽ được giải trừ. Nói không chừng, Hỗn Cách Thần Thụ còn có thể đưa cho chúng ta mỗi người vài hạt Tử Tinh Quả.
Hắc nhân truyền âm trả lời:
- Ta biết rõ, nhưng lúc này tên người băng khổng lồ dường như đang cuồng bạo, thế công rất hung mãnh nên tạm thời chưa tìm thấy cơ hội để ra tay. Chờ một chút đi.
Hào Tư trầm giọng thúc giục:
- Ngươi nhanh lên, ta lo rằng nếu sự việc kéo dài càng lâu thì càng xuất hiện nhiều việc phát sinh.
Hắc nhân ứng giọng trả lời nhưng nội tâm thầm nghĩ:
- Nếu đã như vậy thì sao người không động thủ, mà lại để ta làm.
Nhưng tất cả cũng chỉ là oán niệm mà thôi. Ở ngoài nhìn vào thực lực của hắn cũng không khác biệt nhiều so với Hào Tư, như bởi vì duyên cớ nào đó bọn họ đều rất sợ Hào Tư nên không dám phản kháng.
Mọi người đều là Hỗn Độn lữ hành giả. Hào Tư và Trác Lỵ có thể trở thành tiểu đội trưởng, tuy rằng chỉ là tổ hợp tạm thời, thì ắt phải có nguyên nhân nào đó.
Lúc này, số phận của hắc nhân thực sự quá khổ, vừa phải đối phó với người băng khổng lồ đang cuồng bạo vừa phải để ý tình hình của Tô Triệt để nhanh chóng nắm bắt thời điểm hạ thủ.
Tô Triệt cố ý kéo người băng hắn đang đối phó ra ngoài mấy trăm trượng, nhưng hắc nhân kia cũng kéo đầu người băng kia theo hắn.
Tô Triệt thầm nghĩ:
- Vẫn còn muốn tìm cơ hội để bắt ta? Để rồi xem.
Ý đồ của tên hắc nhân không cần nói cũng biết.
Thời gian mọi người đối phó với đám người băng khổng lồ cũng trôi qua được nửa khắc. Nhưng vẫn chưa có ai có thể triệt để xử lý một tên người băng khổng lồ.