Hơn nữa, thần linh cũng không thể ngày nào cũng đánh giặc, có khả năng là tới mấy vạn năm, thậm chí vài chục vạn năm cũng sẽ không bị những thần linh khác xâm lược. Trong thời gian dài như vậy, người bình thường bên trong Thần Quốc cũng đã sinh trưởng rất nhiều, trải qua không biết bao nhiêu đời, tuyệt sẽ không xuất hiện tình huống đáng buồn là một thế hệ liên tục bị tẩy não, phải chịu hai lần tín ngưỡng.
Người bình thường bất quá chỉ sống được trăm năm ngắn ngủi, muốn xui xẻo tới trình độ như vậy, cũng không dễ dàng.
Cho nên có thể nói, các tín đồ ở bên trong Thần Quốc có được trạng thái sinh tồn ưu việt hơn nhiều so với nhân loại bình thường ở thế giới Phàm Gian, đây cũng là do thần linh lúc phát triển tín đồ ở thế giới Phàm Gian đã từng hứa hẹn: thờ phụng ta đi, tín đồ trung thành nhất sẽ được tiến vào Thần Quốc của ta, trải qua cuộc sống hạnh phúc, êm đềm, ấm no như thế nào, . . ., như thế nào . . .
Bên trong đại điện của Chủ Thần, có hơn ba ngàn vị Thượng Vị Thần hội tụ lại một đường, Tô Triệt cùng Áo Sâm nằm trong nhóm người tới trễ nhất.
Khuôn mặt mới như Tô Triệt, không khỏi dẫn phát sự chú ý cả một vài người chung quanh, nhưng cũng không ai hỏi thăm cái gì, dù sao, một Thượng Vị Thần mới tấn chức gia nhập chi nhánh đoàn đội của Chủ Thần Mặc Lâm thật sự rất là bình thường, không có gì kỳ quái cả.
Chờ không lâu lắm, Chủ Thần Mặc Lâm liền xuất hiện. Một cỗ hơi thở uy áp nhàn nhạt tràn ngập trong khắp đại điện, nhắc nhở đông đảo các Thượng Vị Thần rằng Chủ Thần đại nhân sắp lên đài, gần bốn ngàn người đang nhìn về phía vị trí bảo tọa của Chủ Thần ở trung tâm của đại điện với vẻ mặt nghiêm túc, nín hơi mà đứng.
- Thật sự quá phô trương a.
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục hơi bĩu môi, khẽ nói thầm một câu. Dĩ nhiên, trong mắt hắn, cái gọi là Chủ Thần chỉ có thực lực tương đương với Đại La Kim Tiên bất quá chỉ là một tiểu nhân vật không hơn không kém mà thôi.
Hô . . .
Một cỗ kim quang chói mắt chiếu sáng cả đại điện, cuối cùng ngưng tụ thành một đạo nhân ảnh, đứng ở phía trước bảo tọa của Chủ Thần.
- Mặc Lâm đại nhân!
Tất cả Thượng Vị Thần khom mình hành lễ, cùng lên tiếng chào hỏi.
Chủ Thần Mặc Lâm gật đầu đáp lễ một cái liền chậm rãi ngồi xuống. Tướng mạo của hắn là một trung niên nhân khôi ngô hùng tráng, với khí thế vô cùng uy nghiêm, mái tóc dài màu vàng kim tản ra kim quang mênh mông, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, dường như ở trong mắt người phàm, hắn chính là thần linh vĩ đại không thể khinh nhờn.
Mặc Lâm từ trên cao nhìn xuống, mắt nhìn xuống chúng thần ở phía dưới, hẳn là đang xem xét xem còn Thượng Vị Thần nào thuộc về mình còn chưa tới, vì vậy, rất nhanh liền phát hiện ra Tô Triệt ở trong đám người. Nhưng cũng không lập tức hỏi thăm cái gì, ánh mắt liền chuyển đến trên người những người khác.
Sau mười mấy hơi thở, tiếng nói hùng hậu của Mặc Lâm vang lên trong đại điện:
- Lần này ta triệu tập chư vị đến đây là do có một chuyện vô cùng trọng yếu muốn tuyên bố cho mọi người. . .
Hơi dừng lại một chút. Ngữ khí của hắn trở nên nặng nề hơn, nói:
- Ta cùng với hai vị Chủ Thần Khải Kỳ và Mục Lặc đã thống nhất một chuyện, đó là, sẽ liên hiệp xuất binh, cùng chung tay chinh phạt tinh vực Ngõa Hách!
Lời vừa nói ra, thần thái trên mặt bốn ngàn vị Thượng Vị Thần lập tức hiện ra ba loại phản ứng.
Ít nhất là mấy trăm người có được sắc mặt bình tĩnh, đối với chuyện lần này hình như là đã sớm có dự liệu, có lẽ, một nhóm Thượng Vị Thần này mới là thuộc hạ trực hệ của Chủ Thần Mặc Lâm. Trước đó có lẽ đã sớm nhận được tin tức liên quan tới chuyện lần này.
Có một phần các Thượng Vị Thần khác thì trên mặt đều lộ ra vẻ vui mừng, thậm chí còn hơi lộ vẻ hưng phấn, hiển nhiên là một nhóm phần tử hiếu chiến. Mong mỏi ở trong cuộc chiến tranh xâm lược lần này có cơ hội được phân chia nhiều chỗ tốt.
Còn dư lại ít nhất một nửa số Thượng Vị Thần, đều là mang theo vẻ mặt ngưng trọng.
Hơi có vẻ bị đè nén, hẳn là những người này không quá nguyện ý tham dự vào một cuộc chiến tranh như vậy.
Áo Sâm lập tức truyền âm giảng giải cho Tô Triệt:
- Gặp phải chuyện như vậy, sẽ có một nhóm người trở thành pháo hôi, mà những Thượng Vị Thần vừa mới tấn chức như chúng ta đồng thời cũng vừa mới gia nhập trận doanh của Mặc Lâm, nhất định là trở thành lựa chọn tốt nhất để làm pháo hôi.
Nói lời này xong, tâm trạng của Áo Sâm cực kỳ buông lỏng, đây là bởi vì có nhất tôn đại thần như Tô Triệt có thể cho mình chỗ dựa. Ngược lại, nếu như không có gặp phải Tô Triệt, hắn khẳng định cũng là một trong số ít những Thượng Vị Thần trở nên đăm chiêu ủ dột.
Tô Triệt tùy theo hỏi:
- Thật sự sẽ chết sao?
Sở dĩ hỏi như vậy vì Tô Triệt là thật tình. Nói như thế nào mọi người cũng đường đường là thần linh, mặc dù trở thành pháo hôi, cũng không có dễ dàng chết đi như vậy a.
- Bản thể sẽ không chết, nhưng là, vô cùng có khả năng tổn thất một cỗ thần phân thân.
Quả nhiên, Áo Sâm trả lời:
- Lấy ta làm ví dụ, ngoại trừ bản thể Hỏa Hệ của ta, còn có ba bộ thần phân thân, theo thứ tự là một phân thân Thượng Vị Thần Kim Hệ, một phân thân Trung Vị Thần Thổ Hệ, một phân thân Trung Vị Thần Mộc Hệ. Gặp phải chiến tranh tầm cỡ như thế này. Nói như thế nào, cũng phải đem phân thân Thượng Vị Thần Kim Hệ để cống hiến cho bọn họ.
- Ta đã hiểu.
Không cần giải thích nhiều nữa, Tô Triệt cũng có thể đoán được, thân là thần linh chi nhánh của Chủ Thần Mặc Lâm, gặp phải loại chiến tranh xâm lược đại quy mô như vậy, Áo Sâm ít nhất cũng phải đem phân thân Thượng Vị Thần của mình để cống hiến cho bọn họ, gia nhập vào quân đoàn chinh phạt.
Nếu như ở trong chiến tranh bất hạnh tổn thất phần phân thân này, mặc dù cuối cùng có được thắng lợi, đạt được một phần thưởng do chủ thần ban cho, đó cũng là cái được không bù đắp đủ cái mất, chắc chắn sẽ phải chịu thua thiệt.
Không có biện pháp, là vì giữ gìn Thần Quốc tối trọng yếu nhất đối với mình, vậy thì phải phụ thuộc vào Chủ Thần Mặc Lâm, bây giờ gặp phải chuyện như vậy, nhất định phải giao ra một cái giá nhất định.
Đây đều là điều kiện lúc ban đầu gia nhập đã xác định trước, nếu là lâm trận lùi bước, không phục tùng hiệu lệnh, sẽ phải thừa nhận lửa giận cùng trừng phạt do Chủ Thần đại nhân giáng xuống, hơn nữa, bên trong Thần Giới cũng sẽ tạo ra thanh danh không tốt, sau này sẽ không còn vị Chủ Thần nào muốn thu dụng ngươi, che chở ngươi.
Vì vậy, bên trong đại điện có ít nhất một nửa Thượng Vị Thần đều mang theo vẻ mặt buồn rầu, lại không có người nào có lá gan lớn đủ để tỏ ý phản đối.
Kế tiếp, chỉ trong một khắc đồng hồ, Mặc Lâm khái quát giảng giải những chuyện tình có liên quan tới cuộc chiến tranh này một phen, nhắc nhở mọi người mau sớm chuẩn bị sẵn sàng, ba ngày sau, toàn quân sẽ xuất động.
Vừa kết thúc chánh sự, ánh mắt của hắn lại lần nữa rơi vào trên người Tô Triệt, trầm giọng hỏi:
- Áo Sâm, vị Thượng Vị Thần ở bên cạnh ngươi là ai?