Tiên Ngục

Chương 194 - Trúc Cơ Thành Công (Thượng)

Còn nữa, Tô Triệt cảm thấy, bây giờ còn không phải thời điểm giải trừ Tình Ti kia, bởi vì, một khi giải trừ Tình Ti, nàng rất có thể sẽ trở mặt vô tình, như vậy, vì bảo trụ chút ít bí mật của mình, còn cần hạ quyết tâm giết người diệt khẩu...

Không được, chuyện Tình Ti này vẫn là lưu đến một năm sau, thời điểm tiêu trừ cấm chế trong cơ thể nàng, cùng một chỗ xử lý a.

Chuyện đã định xuống, Phỉ Vân cũng không quay đầu lại rời đi, đợi cho nàng đi ra hơn cự ly năm mươi trượng, lão Hắc thầm nói:

- Chủ nhân, cô nương kia rất đau đớn tâm can a, nước mắt ào ào, lại không dám quay đầu lại, sợ bị ngươi nhìn thấy.

Tô Triệt yên lặng không nói gì, dựng lên phi kiếm, trở về sơn môn.

Huyền Cơ Tôn Giả ban cho pháp bảo phi hành kia, bây giờ còn không có cách nào khống chế, phải chờ tới sau khi Trúc Cơ xong mới có thể điều khiển linh hoạt. Huyền Cơ Phong, khu cư trú của nội môn đệ tử, Tô Triệt tùy tiện chọn một động phủ, tính toán nghỉ ngơi một đêm, ngày mai liền bắt đầu bế quan Trúc Cơ.

Chuyện tình nên giải quyết, tất cả đều đã giải quyết xong rồi, cho tới giờ khắc này, Tô Triệt mới có thời gian ngồi tĩnh tâm, cùng lão Hắc thanh toán tất cả thu hoạch lần đi Tiểu Di Tiên Cảnh này.

Năm miếng tiên tinh, tặng cho sư tôn một miếng, còn thừa bốn miếng. Đợi cho đến lúc mình đạt đến Kim Đan kỳ, nhất định sẽ cần dùng đến.

Hơn mười khối tài liệu luyện khí thượng cổ đỉnh cấp, vẫn là cứ để đó, đợi đến lúc đủ thực lực, lại đi xử lý cũng không muộn.

Linh bảo không gian có thể trồng linh thảo, cũng là tạm thời không cần, đợi cho Trúc Cơ xong, lại tìm thời gian đi xem dược viên bí mật, cấy ghép tất cả linh thảo cao cấp vào trong này.

Ngoài ra, ba vật phẩm mà Tô Triệt coi trọng nhất, ngoại trừ sư tôn ban cho ngọc giản công pháp tuyệt phẩm, thì trong rừng rậm Tiểu Di Tiên Cảnh thu hoạch được hai kiện pháp bảo: là Thanh Đồng hồ lô và pho tượng Vô Nhân Diện bằng Tử Ngọc.

Hai kiện pháp bảo kia, trải qua vài trăm vạn năm tuế nguyệt, lại vẫn hoàn hảo không tổn hao gì, phẩm cấp tối thiểu nhất cũng là linh bảo. Đối với cái này, Tô Triệt không thể nghi ngờ là cực kỳ chờ mong.

- Chủ nhân, cái Thanh Đồng hồ lô này, ta đã nghiên cứu rõ ràng.

Lão Hắc bẩm báo nói:

- Hẳn là một kiện linh bảo hỏa hệ. Nhưng mà nó là linh bảo hạ phẩm, hay là linh bảo thượng phẩm, tạm thời còn không cách nào xác định được. Đây là bởi vì, tuy khí linh trong hồ lô còn sống, nhưng khí linh ở trong hồ lô phong bế vài trăm vạn năm, linh trí đã sớm thoái hóa đến tình trạng thấp nhất, chỉ còn một ít bản năng sinh tồn cơ bản nhất.

- Nói cách khác, khí linh của cái hồ lô này, trên cơ bản đã bị phế đi?

Tô Triệt hỏi.

- Đúng vậy, có cùng không có không sai biệt lắm, cần phải đào tạo khí linh lại một lần nữa.

Lão Hắc gãi cái đầu, hắc hắc nói ra:

- Tựa như tình huống của chúng ta vậy, nguyên bản khí linh của Tiên Ngục bảo tháp đoán chừng là đã sớm bị phế bỏ, lúc này mới đản sinh ra một cực phẩm thế gian như lão Hắc ta.

- Này cũng không nhất định.

Nghe được hắn quảng cáo mình rùm beng như thế, Tô Triệt nhịn không được muốn nói móc hắn:

- Nói không chừng, Tiên Ngục bảo tháp căn bản không cần khí linh gì, ngươi chỉ là hắn nuôi chơi mà thôi.

- Lời nói này quá độc ác đi, trái tim ta tan nát rồi.

Lão Hắc ôm lấy mặt to, thương tâm gần chết.

Vui đùa một lát, chủ tớ hai người nói về chính đề, Tô Triệt lại hỏi:

- Như vậy, ngươi có thể xác định cái hồ lô này là một pháp bảo công kích, hay là một loại pháp bảo đặc thù hay không?

- Nghiêm khắc mà nói, hẳn là một kiện pháp bảo tổng hợp.

Lão Hắc đáp:

- Hắn có thể gần như vô hạn chứa đựng các loại chân hỏa, Dị Hỏa cùng Linh hỏa, đã có thể dùng để luyện đan luyện khí, cũng có thể là ở thời điểm chiến đấu công kích địch nhân. Chúng ta có thể thu thập đến hỏa diễm có uy lực càng mạnh, lực công kích của nó, sẽ tùy theo tăng lên.

- Minh bạch.

Tô Triệt cũng hiểu được, càng là pháp bảo cao cấp, uy lực của nó càng khó có thể luận định, bởi vì, pháp bảo cao cấp thường thường có đủ không gian phát triển và không gian tăng lên, rất nhiều nhân tố cũng có thể quyết định đến uy năng mạnh yếu của nó.

Nghĩ tới đây, mục quang của Tô Triệt lướt tới một chỗ trong Tiên Ngục, thầm nói:

- Muốn đào tạo khí linh cho nó một lần nữa, chúng ta ngược lại có sẵn một chỗ...

Hỏa trì trong Tiên Ngục, Địa hỏa chi linh đến từ hỏa mạch dưới mặt đất của Âm Phong hạp cốc kia, ngâm mình cả ngày ở trong nham thạch nóng chảy cũng không nhúc nhích, bộ dáng giống như là uể oải không phấn chấn.

Tô Triệt và lão Hắc sớm biết, hắn rất ủy khuất, rất tiêu cực, bởi vì hắn minh bạch mình mất đi tự do, chỉ có thể bị nhốt trong một cái hồ nhỏ.

- Lão Hắc, câu thông với nó đi, hỏi một chút nó có nguyện ý hay không.

- Vâng.

Lão Hắc chạy tới bên hỏa trì, vẫy tay một cái, rầm hạ xuống, địa hỏa chi linh từ bên trong nham thạch nóng chảy bị tóm đi ra. Sau đó, hai gia hỏa ô ô hàn huyên một hồi lâu, cũng không biết đang nói cái gì...

Rốt cục, lão Hắc truyền âm đến nói:

- Chủ nhân, hắn nguyện ý.

- A?

Tô Triệt hiếu kỳ nói:

- Dễ dàng như vậy sao?

- Không khó a, nếu đổi lại là ta, ta cũng sẽ nguyện ý.

Lão Hắc nói ra:

- Pháp bảo cấp Linh bảo, không gian bên trong lớn bao nhiêu a, so với cái bồn tắm hiện tại của nó lớn hơn vô số lần, so với hỏa mạch dưới mặt đất kia của nó cũng lớn hơn rất nhiều, ở bên trong có thể tiêu dao a. Huống hồ, trong này hắn chỉ là một kẻ tù tội, ở trong không gian linh bảo, thì nó chính là vương giả, hoàn toàn là hai khái niệm không đồng dạng.

- Có đạo lý.

Tô Triệt gật đầu nói:

- Vậy thì cho nó làm khí linh của pháp bảo a.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc cầm Thanh Đồng hồ lô trong tay, mở nắp ra, nhìn địa hỏa chi linh trong hỏa trì quát to một tiếng.

Địa hỏa chi linh hơi do dự một chút, bộ dạng phảng phất giống như là hạ đủ quyết tâm, phần phật một cái, hóa thành một đoàn liệt diễm, bị Thanh Đồng hồ lô hấp đi vào.

Cũng không lâu lắm, Thanh Đồng hồ lô tách ra ánh sáng nhạt, nhìn về phía trên linh động hơn rất nhiều. Không cần lão Hắc giảng giải, Tô Triệt cũng đoán được, tất nhiên là Địa hỏa chi linh dung hợp cùng khí linh trên cơ bản đã bị phế bỏ kia, biến thành một khí linh hoàn toàn mới.

Một khi khí linh sống lại, cả kiện pháp bảo cũng sống lại theo.

Từ nay về sau, chỉ cần cho hồ lô hấp thụ đủ loại hỏa diễm, uy năng của nó sẽ chậm rãi bày ra. Trước mắt mà nói, ngay cả lão Hắc cũng không thể xác định, rốt cuộc nó có bao nhiêu công năng.

Tô Triệt ngược lại cho rằng, từng bước thăm dò không gian phát triển của một kiện pháp bảo, cũng là một chuyện tình rất có vui thú. Đối với mình mà nói, trọng yếu nhất chính là Tiên Ngục bảo tháp.

Kế tiếp, nên nghiên cứu pho tượng Tử Ngọc kia.

Chỉ là, lão Hắc lại nói:

- Chủ nhân, ta chỉ có thể xác định, pho tượng Vô Diện Nhân này là một pháp bảo đặc thù, phỏng chừng, phẩm cấp của nó so với cái hộp trồng linh thảo và Thanh Đồng hồ lô, còn muốn cao hơn một bậc.

Bình Luận (0)
Comment