Tiên Ngục

Chương 207 - Thúc Thủ Chịu Trói (Hạ)

Hắn nào biết được, có một chỗ, một khi tiến vào, còn muốn lấy được tự do, đã có thể không dễ dàng như vậy. Tiên Ngục thần kỳ, vô luận hắn tưởng tượng như thế nào cũng không đến.

- Được rồi, ta nguyện ý...

Không đợi hắn nói xong, lão Hắc đã nhảy xuống đất, một cái tát đập hắn hôn mê bất tỉnh. Lợi trảo của Tu La, đoạn kim cắt ngọc, đồng dạng với một kiện pháp bảo công kích.

Đến tận lúc này, chín tán tu ở tạm Tô gia, xem như toàn bộ bị giải quyết. Trong đó, hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ chỉ là hôn mê, những Luyện Khí hậu kỳ khác kia, trước sau chết trong tay xà nữ, Tô Triệt, cùng các trưởng bối Tô gia.

Đang ở trước mặt các trưởng bối, Tô Triệt không thể trực tiếp bắt người vào Tiên Ngục, dù thế nào cũng cần che dấu xuống.

Vì vậy, lấy ra hai cái Mê Quan, ném hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ cất vào quan tài, lại làm bộ thu vào túi càn khôn, kỳ thực, đã đưa vào Tiên Ngục.

Tuy các trưởng bối đoán không ra vì cái gì Tô Triệt không giết bọn hắn, nhưng cũng biết, trong chuyện này nhất định có đạo lý. Bổn sự của Triệt nhi lớn như vậy, lại có thể triệu hoán Yêu Tộc, lại có thể khống chế Tu La, nói không chừng, còn có cách gì thuần hóa hai Trúc Cơ kỳ nhân loại này...

Chuyện tình tán tu xử lý hoàn tất, Tô Triệt cũng chẳng quan tâm ngồi xuống nghỉ tạm, ở trong nội viện cao giọng hỏi:

- Có vị trưởng bối nào có thể chỉ đường cho ta, đi Tô Giang một chuyến hay không?

- Vẫn là ta đi thôi.

Tô Vân Sơn lo lắng sinh tử của Tam đệ, chuyện này, không phải hắn thì không thể ai khác.

Đĩa ngọc dưới chân lại lần nữa lớn thêm một ít, Tô Triệt chở Tô Vân Sơn bay lên trời, hướng phía Tô Giang xa xa bay đi.

Tuy nói xà nữ đã đến cứu, nhưng Tô Triệt vẫn có chút không yên lòng, lo lắng Ngân Tu Giao kia vô cùng hung mãnh, xà nữ không phải là đối thủ của nó.

Về lai lịch Ngân Tu Giao kia, trí nhớ trong đầu Tô Triệt vẫn còn có chút ấn tượng.

Hơn trăm năm trước, trong Tô Giang không giải thích được xuất hiện một Ngân Tu Giao, tuy là ấu niên kỳ, chỉ là, loại yêu thú huyết thống cao quý này, vừa ra đời đã có thực lực nhị cấp, tương đương với nhân loại Trúc Cơ kỳ.

Cũng may, Ngân Tu Giao cũng không phải Ác Giao mà người khác thường nói, bình thường chỉ ăn cá nhỏ trong nước mà sống, cũng không đi ra gây tai họa cho nhân thế, cho nên cho tới nay, Tô gia ở địa phương gần nhất cũng bình an vô sự.

Đương nhiên, dù sao nó cũng là yêu thú linh trí còn chưa khai hóa, nếu như chủ động tiến đến trêu chọc nó, tất nhiên sẽ lọt vào công kích xuất phát từ bản năng của nó.

Năm đó Tô Triệt đối với Ngân Tu Giao kia vẫn là phi thường tò mò, muốn trở thành bằng hữu với nó, cưỡi trên người nó, bay lên không trung, sẽ rất uy phong a. Thậm chí, còn muốn phá giải bí mật vì sao nó xuất hiện trong Tô Giang, làm sao đi tới nới này, cha mẹ của nó đâu rồi...

Tô Triệt hôm nay, lòng hiếu kỳ không có mãnh liệt như vậy, nhưng cũng không khỏi đoán rằng, một Ngân Tu Giao huyết thống cao quý đột nhiên xuất hiện trong Tô Giang, trong chuyện này nhất định là có chút bí mật. Nhân cơ hội này, thăm dò chuyện này một chút, nói không chừng còn có thể có thu hoạch khác.

Tô Vân Đường cần nửa canh giờ lộ trình, Tô Triệt bay chỉ chốc lát là đến.

Đến bờ sông, Tô Triệt hạ xuống hỏi:

- Nhị gia gia, chính là chỗ này sao?

Tô Vân Sơn trả lời:

- Đúng vậy, năm đó lão tổ tông xuống qua một lần, nói là đáy sông có một huyệt động, Ngân Tu Giao kia sống ở trong đó.

- Tốt lắm, ta đây sẽ đi xuống. Nhị gia gia đợi ở chỗ này, vô luận như thế nào, cũng không được xuống dưới mà gặp nguy hiểm.

Tô Triệt dặn dò.

Tô Vân Sơn gật đầu nói:

- Triệt nhi, ngươi nhất định phải cẩn thận.

Tô Triệt ứng một tiếng, sau đó lao vào trong nước.

Vị trí nơi này, mặt sông so sánh rất hẹp, nước chảy xiết, chỗ sâu nhất vượt qua mười trượng. Vừa mới vào nước, lão Hắc đã phát hiện, trên thạch bích ở đáy sông có một cái động lớn.

Tô Triệt lập tức bơi qua, theo động khẩu chui vào.

- Bên trong đang đánh nhau.

Năng lực dò xét của Lão Hắc, xuyên qua trong động, thấy được hai đạo thân ảnh thật dài đang kịch liệt chiến đấu, không hề nghi ngờ, một con rắn, một con thuồng luồng, đang đánh vô cùng cao hứng.

Xuyên qua đường hầm hẹp dài, bên trong là một không gian tương đối rộng lớn, vị trí nằm ở trong lòng núi, bởi vì địa thế tương đối cao, cho nên trong động không có nước, chỉ có điều có chút ẩm ướt.

Tô Triệt chứng kiến, Tô Vân Đường mái tóc hoa râm đang nằm trong một góc, hô hấp vững vàng, trạng thái mê man, người ngược lại là còn sống, chỉ là không thể xác định, có thi triển qua Thiêu Hồn thuật hay không.

Xà nữ đang kịch chiến cùng Ngân Tu Giao phát hiện Tô Triệt, lập tức truyền âm nói:

- Lão giả nhân loại kia, đã thi triển Thiêu Hồn thuật, bất quá, ta đã đánh hắn ngất xỉu, lại làm gián đoạn hắn thiêu hồn, phỏng chừng, hồn phách bị thương không quá nghiêm trọng.

- Tốt, đa tạ.

Tô Triệt truyền âm trả lời:

- Cần giúp đỡ hay không?

- Không cần, tiểu giao này, tuổi so với ta nhỏ hơn một ngàn, vẫn là hài nhi. Nó chưa mở linh trí, tính tình táo bạo, vừa rồi một mực quấn quít lấy ta, không cho ta rời đi, ta muốn hảo hảo giáo huấn nó một phen.

Ngữ khí của Xà nữ tương đối thoải mái, Tô Triệt cũng không cần phải nhúng tay.

Bá!

Tô Triệt đưa Tô Vân Đường vào trong Tiên Ngục, đối với lão Hắc nói:

- Xem xét thương thế, toàn lực cứu chữa.

Trong Tiên Ngục, các loại năng lực của lão Hắc cũng có thể phóng đại hơn trăm lần, thoáng tra nhìn mấy lần đã có phán đoán, lập tức bẩm báo:

- Chủ nhân, mặc dù Thiêu Hồn thuật bị cắt đứt, nhưng vẫn tổn thương hồn phách của hắn, ta có thể rút hồn lực của những người khác ra, dùng Thiên Ma nhập thân thuật tu bổ cho hắn, nhưng mà, mặc dù có thể chữa tốt, cũng sẽ đánh mất một bộ phận trí nhớ.

- Thất lạc một bộ phận trí nhớ, cũng không coi vào đâu, không ảnh hưởng tuổi thọ, cùng với đầu thai thế tiếp theo, coi như là rất không tồi.

Tô Triệt sớm biết, vực ngoại Thiên Ma chính là chuyên gia đùa bỡn linh hồn, chỉ cần Tô Vân Đường còn chưa có chết, lão Hắc sẽ có biện pháp chữa tốt hồn phách bị thương của hắn.

Bởi như vậy, coi như là cứu Tô Vân Đường, Tô Triệt cảm thấy, đối với Tô gia, mình cũng xem như hết tình hết nghĩa, nhân quả nhiều hơn nữa, cũng đủ để trả được.

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục tu bổ hồn phách cho Tô Vân Đường; Tô Triệt thì không có việc gì làm, chạy tới chỗ sâu nhất ở trong động, bằng vào thần thức của mình, sưu tầm bí mật trong này.

Tác dụng của thần thức, quả nhiên là cực kỳ thuận tiện, giờ phút này trong hoàn cảnh đen kịt một mảnh, cũng không tạo thành ảnh hưởng chút nào.

Đi không có vài bước, chỗ sâu nhất trong động, lại thấy được một khung xương cự đại, chiều dài quanh co khúc khuỷu chừng hơn ba mươi trượng, giống như khung xương của Cự Long.

Trong nội tâm Tô Triệt khẽ động:

- Bốn cốt chỉ, Giao Long trưởng thành.

Tu Chân Giới đối với yêu thú tương ứng với Long tộc là định nghĩa như thế này: không có móng vuốt, hoặc là chỉ có ba móng vuốt là Giao, năm cái là Long.

Bình Luận (0)
Comment