Tiên Ngục

Chương 236 - Việc Buôn Bán (Thượng)

Tô Triệt giả bộ như cẩn thận nhớ lại, qua một hồi lâu mới đáp:

- Hình như là có, từng ở trên vách tường một tòa Thần điện, gặp qua bích hoạ một người cầm lệnh kỳ trong tay, trừ lần đó ra, thì không có cái khác.

Điểm này, Tô Triệt là nói thật, trong thần điện ở Tiểu Di Tiên Cảnh kia, xác thực gặp qua một bích hoạ như vậy.

Thiên Âm chăm chú nhìn chằm chằm vào hai mắt Tô Triệt, qua một lát mới gật đầu nói:

- Sau này nếu như có nhớ ra cái gì, nhất định phải kịp thời cho ta biết, được không?

Tô Triệt nhẹ gật đầu.

Vừa rồi, trong ánh mắt của nàng xuyên suốt một loại ma lực kỳ dị, thiếu chút nữa làm cho Tô Triệt chịu không được nói ra ý nghĩ thật sự trong lòng mình, cũng may, trong đầu có Tiên Ngục bảo tháp trấn thủ hồn phách, lúc này mới đứng vững tâm thần.

Đến tận đây, Tô Triệt đã xác định, nữ nhân đáng sợ này, liên tục không ngừng mang theo đệ tử đi Ma giới dưới mặt đất lịch lãm, trên thực tế, là đang đợi một người.

Mà người này, đúng là mình.

Nghe nói, có chút đại tu sĩ tu vi cao thâm, có thể tính toán được Thiên Cơ, suy đoán ra người nào đó có tác dụng trọng yếu phi thường đối với mình sẽ phát sinh khi nào, hoặc là, sẽ xuất hiện ở đâu.

Tuy không có khả năng vô cùng chính xác, những vẫn có thể biết đại khái.

Nói thí dụ như, sư tôn Huyền Cơ Tôn Giả của mình, nhiều năm trước sớm đã đoán được, cơ hội hắn tấn cấp Nguyên Anh kỳ, không phải những vật khác, mà chính là một quả Tiên tinh.

Chỉ có điều, sư tôn hắn tính không đến năm nào tháng nào, sẽ dùng loại phương thức nào tìm được một quả Tiên tinh, thậm chí, ngay cả trong cuộc đời này có thể không tìm được một quả Tiên tinh, cũng là thể không xác định.

Vì vậy, hắn chỉ có thể đau khổ cùng đợi cơ hội đến, thẳng đến khi mình xuất hiện...

Sau khi hỏi xong, Thiên Âm nhẹ nói:

- Nếu như là đã không có việc gì, vậy thì tranh thủ thời gian về đội ngũ đi.

Thẳng đến lúc này, Tô Triệt cũng không dám xác định, vừa rồi câu hỏi kia, rốt cuộc có bị nàng nhìn ra sơ hở hay không, nữ nhân này nhìn như nhu uyển, kỳ thực là vô cùng đáng sợ.

Đúng vậy, cảm giác mà Thiên Âm gây cho Tô Triệt, so với hai U Ngăn Quỷ Cơ cộng lại, còn muốn đáng sợ hơn nhiều lắm...

Kế tiếp, Tô Triệt và Ngọc Thanh đều tự thu Linh thú và khôi lỗi vào, đi theo sau lưng Thiên Âm, theo thông đạo quặng mỏ về tới động khẩu.

Bên động khẩu này, ô áp áp mấy trăm Địa Sát cùng Dạ Xoa, đánh cho hỏng toàn bộ thông đạo. Đối với Tô Triệt và Ngọc Thanh mà nói, nghĩ muốn đi ra ngoài, phương pháp đơn giản nhất chính là tiêu hao một quả Độn Địa đan, theo tầng nham thạch lặn đi ra ngoài. Chỉ là Thiên Âm, còn có phương pháp càng đơn giản hơn.

- Đinh…đinh...

Liên tiếp ngôn ngữ cổ quái từ trong môi đỏ mọng của Thiên Âm nhẹ nhàng nhổ ra, lập tức tạo thành một làn gió nhẹ thổi về tiền phương, chỉ thấy được, nguyên bản những Địa Sát kia vẫn là ô a la hoảng, lúc này bổ nhào nằm vật xuống đầy đất, nguyên một đám thở hổn hển lâm vào ngủ say.

Đây là một loại thôi miên cực kỳ cao minh, cao minh đến đáng sợ. Ngay cả Tô Triệt và Ngọc Thanh cũng căn bản không hiểu được đây là loại âm thuật nào, chỉ có thể ở trong nội tâm thầm khen một tiếng: không hổ tên là Thiên Âm. Không riêng gì tất cả Địa Sát đều bị thôi miên, ngay cả hơn hai mươi con Dạ Xoa còn lại, cũng xiêu xiêu vẹo vẹo, đứng không vững, giống như là một đám hán tử say mèm, trên cơ bản mất đi năng lực chiến đấu.

Tô Triệt rất muốn mượn cơ hội này, thu tất cả những Địa Sát cùng Dạ Xoa này vào trong Tiên Ngục. Nhưng hắn vẫn còn lý trí khống chế xúc động này.

Tuy nói mặc dù mình lấy ra pháp bảo không gian cấp Linh bảo, Thiên Âm cũng sẽ không thèm để ý chút nào, nhưng mà, bất luận chuyện gì có liên quan đến cùng Tiên Ngục, đều không đáng phải mạo hiểm, muốn bắt Địa Sát, mình bất quá là phí chút thời gian mà thôi.

Thiên Âm cũng lười đi giết chết những Địa Ma này, nghênh ngang dẫn Tô Triệt và Ngọc Thanh đi ra khỏi quặng mỏ, nhìn hơn một trăm tên đệ tử lịch lãm ở bên ngoài nói ra:

- Chuyện hôm nay, rất có thể sẽ đưa tới Tu La Kim Đan kỳ, do đó lần lịch lãm này chấm dứt, tất cả mọi người lập tức phản hồi tông môn.

- Vâng, Thiên Âm sư tổ.

Chúng đệ tử cùng kêu lên.

Sau đó, hơn một trăm người ngự khí phi hành, đi theo đằng sau Thiên Âm, bay về phía lối vào Ma giới.

Chỉ là, bay mới hơn mười dặm, liền gặp được hai đạo thân ảnh hùng tráng xa xa bay tới.

- Tu La…

Trong nội tâm Tô Triệt nhảy dựng:

- Thoáng cái đến đây hai cái.

Vì vậy không cần suy nghĩ, lặng lẽ truyền âm cho Ngọc Thanh:

- Sư huynh, ta còn là có việc, đi trước.

Ngọc Thanh lại không có chút khẩn trương, cười nhạt nói:

- Cứ lo việc của ngươi đi. Giai đoạn trước mắt này, không cần ngươi lo lắng an nguy của ta.

Loại lời này, nếu là bằng hữu bình thường nói ra, sẽ có vẻ không quá xuôi tai, nhưng Tô Triệt biết rõ, Ngọc Thanh sư huynh nói như vậy, cũng là xuất phát từ thiện ý nhắc nhở mình. Sau này bất luận nghe được tin tức nguy hiểm gì có quan hệ cùng hắn, đều không cần mạo hiểm tiến đến viện trợ, hắn có đường hóa giải.

Tô Triệt cười gật đầu:

- Ta cũng đồng dạng như vậy.

- Hảo.

Ngọc Thanh cũng dùng sức gật đầu, rồi lại thêm vào một câu:

- Nhưng mà, ta sẽ không để cho ngươi có cơ hội trở thành sư huynh.

Bị hắn nói như vậy, Tô Triệt cũng bay lên lòng háo thắng, truyền âm trả lời:

- Yên tâm đi! Tối thiểu nhất ở trong lòng đệ, huynh vĩnh viễn là sư huynh.

Ngọc Thanh mắt nhìn phía trước, khóe miệng cười cười.

Đến tận đây, huynh đệ hai người coi như là lập được một ước định, thời gian sắp tới xem ai tu luyện tiến cảnh nhanh hơn.

Trước khi thoát ly đội ngũ, Tô Triệt khẳng định còn phải thông báo cho Thiên Âm một tiếng, nếu không, sẽ có vẻ rất thất lễ.

Vì vậy, liền truyền âm nói ra:

- Thiên Âm sư tổ, ta còn có việc, lúc này phải rời đi...

- Đi đi, cẩn thận một chút.

Thiên Âm truyền âm trả lời, vẫn là nhu hòa như vậy. Nàng cũng biết, Tô Triệt một mình một người tới đến Ma giới dưới mặt đất, nhất định có việc cần phải làm, cùng đại đội lịch lãm của Vô Cực Môn vốn không phải là người một đường, lúc này rời đi, cũng là chuyện bình thường.

Thời điểm Tô Triệt lặng lẽ rời đi, Thiên Âm đã dàn xếp tốt phần đông đệ tử, một mình một người, đón đánh hai Tu La đang bay tới kia.

Trên mặt của nàng, nhìn không tới một tia trầm trọng cùng lo lắng, giống như đối mặt cũng không phải hai Tu La Kim Đan kỳ, mà chỉ là hai con Dạ Xoa mà thôi.

Thậm chí Tô Triệt có loại trực giác, một khi nàng bạo phát bản lĩnh thật sự của mình, mặc dù là mười đầu tám đầu Tu La, đối với nàng mà nói, cũng là không nói chơi.

- Nữ nhân này thật đáng sợ, cách nàng càng xa càng tốt, tốt nhất là vĩnh viễn không gặp gỡ.

Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng trong lòng Tô Triệt lại bay lên một loại cảm ngộ, nói không chừng, Thiên Âm này sẽ là một địch nhân đau đầu nhất của mình, nàng lại đi nghe ngóng hạ lạc của lệnh kỳ Di Tiên, tính nghiêm trọng của chuyện này, thật sự là khó có thể đoán trước...

Bình Luận (0)
Comment