Phó Văn Phi hàm tiếu cười nói:
- Vừa mới đi vào Vật Hoa Phong, nghe được có người nghị luận, nói Tô sư đệ cũng tới Vật Hoa Phong, ta rất tò mò, nên nghĩ tới gặp ngươi một chút.
- Sư huynh khách khí.
Tô Triệt cười yếu ớt trả lời.
- Tô sư đệ thật đúng là không lên tiếng thì thôi, bỗng nhiên nổi tiếng.
Phó Văn Phi tiếp tục nói:
- Trước kia chưa bao giờ nghe nói qua danh hào Tô sư đệ, thình lình bộc phát, lại muốn lập Bách chiến lôi đài, làm cho những đệ tử chân truyền như chúng ta cả kinh trợn mắt há hốc mồm...
Không đợi Phó Văn Phi nói xong, nữ tử bên cạnh kia lại lần nữa hừ lạnh nói:
- Chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, cũng không biết ở đâu ra tư cách thiết lập Bách chiến lôi đài?
Lúc này Tô Triệt mới đưa ánh mắt chuyển đến trên mặt của nàng, bình tĩnh nói ra:
- Nếu như sư tỷ hiếu kỳ, không ngại đợi hai mươi ngày nữa, đến lúc đó, trên lôi đài, nhất định có thể tìm được đáp án.
- Nếu hiện tại ta muốn biết đáp án thì sao?
Nàng kia tiến tới một bước, như người gây sự nói:
- Có phải là, hiện tại có thể ở trên lôi đài tìm được đáp án hay không?
Chỉ nghe nàng hỏi một câu như vậy, Tô Triệt đã lĩnh hội tới, nữ tử này điêu ngoa tùy hứng hoàn toàn là giả vờ, mục đích đơn giản chính là mượn cơ hội này chọc giận mình, đi Cạnh Kỹ Đài so sánh một hồi, cũng có thể làm cho Phó Văn Phi ở bên cạnh bàng quan, làm ra một phen phán đoán đối với thực lực của mình.
Nghĩ tới những chuyện này, Tô Triệt ngược lại sinh ra một ít kính ý đối với nữ tử này, không hề nghi ngờ, nàng là vì người thương, tình nguyện làm một người thử đao.
Hy sinh chính mình, thành toàn người yêu, cách làm này, cũng không sai lầm.
Sự khác biệt chính là, đối với Thiên Lô Phong đại sư huynh Phó Văn Phi ở bên cạnh kia, Tô Triệt lại sinh ra coi thường: lợi dụng nữ nhân một lòng say mê đối với hắn, nhất định là một ngụy quân tử không từ thủ đoạn.
Vì vậy, Tô Triệt liền nhìn nàng nói:
- Sư tỷ không cần sử dụng phép khích tướng như vậy, trước bách chiến, ta sẽ không đáp ứng khiêu chiến của bất luận kẻ nào. Chút ít tính toán kia của các ngươi, bất quá là uổng phí tâm cơ.
Tuy ngữ khí nhu hòa, nhưng nội dung trắng ra, không chút nào che lấp, khiến cho một đôi nam nữ này sắc mặt khẽ biến, có phần xấu hổ.
Đây cũng là phong cách làm việc cao điệu của Tô Triệt.
- Tô sư đệ hiểu lầm, Danh Lan sư muội không phải là ý tứ kia.
Phó Văn Phi cười giải thích.
- Không sao cả.
Tô Triệt khoát khoát tay, hướng về phía nữ tử kia cười nói:
- Xem xét là biết, Danh Lan sư tỷ trọng tình trọng nghĩa, tâm địa đơn thuần, ngày lên lôi đài, ta chắc chắn sẽ hạ thủ lưu tình.
Thần sắc Danh Lan trì trệ, cũng không biết trả lời như thế nào mới tốt.
- Nhưng sư huynh thì khác…
Lại không nghĩ tới, Tô Triệt cũng không phải là người dễ sống chung, lời nói xoay chuyển, nhìn Phó Văn Phi nói ra:
- Tu vi sư huynh cao thâm, tâm có lòng dạ, đến lúc đó, ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó, hảo hảo lãnh giáo sư huynh một phen.
- Hảo, chính hợp ý ta.
Phó Văn Phi cười ha ha, nhưng trong ánh mắt lại không có bao nhiêu vui vẻ.
Tô Triệt không nghĩ vì người như vậy mà lãng phí thời gian, còn tính tiến đến cửa hàng khác mua vài thứ phù hợp, chỉ là, thông qua thần trí của mình, cùng với năng lực dò xét của lão Hắc, đồng thời chứng kiến, bên ngoài cửa hàng, phần phật a đến đây một đám người.
Hẳn là vài nhóm người tới từ những phương hướng bất đồng, ở bên ngoài cửa hàng ***ng vào nhau, lúc này mới hợp thành hơn một đoàn năm mươi người.
- Thật đúng là nổi danh, tùy tiện đến Vật Hoa Phong một chuyến, lại đưa tới nhiều đệ tử chân truyền như vậy...
Giờ khắc này, Tô Triệt chỉ cảm thấy có chút buồn cười, có chút châm chọc.
Không hề nghi ngờ, tâm tư những người này, hoàn toàn giống như Phó Văn Phi, thậm chí nghĩ sớm tiếp xúc cùng mình, sớm tìm thấy nhược điểm.
Tựa như Phó Văn Phi vừa mới nói, mình là một người không có danh tiếng gì. Không biết bằng cách nào mà hoành không xuất thế, sắp sửa lập Bách chiến lôi đài, hái địa vị thủ tịch chân truyền trong truyền thuyết kia...
Bởi vì cái gọi là sấm dậy đất bằng, đối với bọn họ mà nói, trùng kích tâm hồn thật sự là quá lớn.
Mấy ngày nay, bọn họ nhất định đều là ăn không ngon ngủ không yên a...
Phần phật a...
Hơn năm mươi người cùng đi vào, trong đó, thân phận chân truyền lại chiếm hơn phân nửa.
- Ha ha, cư nhiên bị Phó sư đệ đoạt trước a.
Có người cười ha ha, tu vi đồng dạng là Kim Đan sơ kỳ, bên hông treo ngọc bài Thiên Vật Phong.
Chỉ nhìn ngọc bài là biết, hắn là chân truyền đại sư huynh Vũ Trạch của Thiên Vật Phong, cốt linh hơn sáu mươi tuổi, Thiên linh căn hỏa hệ.
Trong mười ngọn chủ phong, ngoại trừ Thiên Cơ Phong dùng trận đạo tu luyện làm chính, chín phong còn lại, có một tên đại đệ tử chân truyền Kim Đan sơ kỳ. Tô Triệt biết rõ, chín người này, mới là đối thủ chủ yếu trên Bách chiến lôi đài. Sư tôn đã dặn dò qua, chớ bởi vì giết vài Kim Đan trưởng lão của Thái Ất Môn, mà đắc chí quên mình, cuồng vọng tự đại, phải biết rằng, trong hàng Đệ tử chân truyền Kim Đan kỳ của siêu cấp môn phái, so với Kim Đan trưởng lão bình thường thì lợi hại hơn nhiều lắm.
Bởi vì, trong hàng đệ tử chân truyền Kim Đan kỳ, phần lớn là hạng người thiên tư trác tuyệt, có thể ở tuổi còn trẻ kết thành Kim Đan, đều tự có bí mật riêng, đều có lá bài tẩy, thật sự liều mạng mà nói, không đến một khắc cuối cùng, tuyệt đối đoán không được thủ đoạn kinh người của bọn hắn.
Hôm nay, vẫn chưa tới lúc bách chiến, ở trong cửa hàng này, thoáng cái gặp được bốn vị Kim Đan chân truyền trong đó, không biết kế tiếp, sẽ diễn biến ra loại cục diện nào...
Lôi Tiến tránh ở phía sau quầy, tâm can quấn thành một đoàn, e sợ những sư huynh sư tỷ này vung tay vung chân ở trong tiệm, như vậy, mình làm đại quản sự cửa hàng, tránh không được phải gặp trừng phạt.
Tô Triệt bình tĩnh mà đứng, không hề làm lễ ra mắt đối với bất kỳ người nào. Người quá nhiều, lễ không hết.
- Vị này chính là Tô sư đệ sao?
Thiên Vật Phong Vũ Trạch, dẫn đầu nhìn về phía Tô Triệt nói chuyện.
- Đúng vậy.
Lúc này Tô Triệt mới dương tay thi lễ, nhìn tất cả mọi người nói ra:
- Huyền Cơ Tô Triệt, bái kiến chư vị sư huynh sư tỷ.
Mọi người nhất tề đáp lễ, một vị nữ tính Kim Đan chân truyền trong đó, chính là Thiên Hoa Phong đại sư tỷ Nam Hinh, nàng gật đầu nói:
- Nghe người ta nói, Tô sư đệ không đến hai mươi tuổi đã tấn cấp Trúc Cơ hậu kỳ, lại không phải là Thiên linh căn... Mới đầu ta còn không tin, thật sự gặp được, không tin cũng phải tin.
Một vị nữ tính Kim Đan chân truyền khác, chính là Huyền Uyên Phong đại sư tỷ Linh Tuyết, nàng tiếp lời nói ra:
- Nếu như Tô sư đệ cố gắng nữa một ít, trước hai mươi lăm tuổi kết thành Kim Đan, có thể áp qua Vô Cực Môn Thiên Âm, trở thành đệ nhất thiên tài danh chấn của Tu Chân Giới.
Những lời này, nghe như là khích lệ, chỉ là tinh tế cân nhắc, ý trong những lời nói kia, chính là miệt thị hắn ngông cuồng tự đại...