Tiên Ngục

Chương 420 - Dị Bảo Các

Lão Hầu Tử trong quầy kia, biểu hiện ra một mực đều điêu khắc ngọc thạch, trên thực tế, đã thông qua thần thức cẩn thận quan sát Tô Triệt. Không biết vì cái gì, hắn cảm giác được, trên người Tô Triệt có một chút cảm giác kỳ quái, rồi lại nói không rõ ràng nguyên nhân ở đâu...

Cái này được xưng là tiệm tạp hóa Dị Bảo Các, lâm vào yên lặng ngắn ngủi, chỉ có đao điêu khắc trong tay lão Hầu Tử, còn đang chế tạo một chút tiếng vang cực kỳ nhỏ.

Cứ như vậy một lát sau, đột nhiên Tô Triệt phất tay khẽ vẫy, thu tới một vật phẩm ở đằng xa.

Cái đồ vật này lớn bằng bàn tay nam tử trưởng thành, thể tích không lớn, nhưng mà trọng lượng lại rất nặng, chừng hơn vạn cân. Thông qua thần thức để công nhận, chỉ có thể nói hắn không phải vàng không phải mộc, cũng không phải ngọc thạch, mặc dù không biết công dụng, nhưng có thể xác nhận, hắn không phải là một vật bình thường.

Một khối tàn phiến như vậy, mới có tư cách xưng là dị bảo công dụng không rõ.

Sở dĩ Tô Triệt sinh ra hứng thú đối với khối tàn phiến này, nguyên nhân chủ yếu là xuất phát từ màu hồng sắc của nó, cùng nhan sắc cốt cách của mình hiện nay, hoàn toàn giống nhau.

Lúc Bách chiến lôi đài, một hồi so đấu cùng Thiên Kiếm Phong Kim Trùng kia, cốt cách của Tô Triệt bị thần bí chi huyết trong trái tim kia cải tạo qua, hơn nữa lĩnh ngộ thần thông Phá Diệt.

Khối tàn phiến này không phải vàng không phải mộc, cũng không phải bằng đá, Tô Triệt liền phán đoán:

- Chẳng lẽ, nó là một mảnh nhỏ của cốt cách? Nếu thật là một khối cốt cách nho nhỏ, lại nặng tới ngàn cân, loại sinh vật nào mới xứng có được cốt cách khoa trương như thế?

Các loại phán đoán trong lòng, khi khối tàn phiến này rơi xuống trên tay, đáp án tự nhiên công bố ra.

Thình thịch bùm...

Giọt thần bí chi huyết trong tâm thất trái, như trước bảo trì hình thái trái tim nho nhỏ, giờ phút này, bàn tay của Tô Triệt vừa mới tiếp xúc đến khối tàn phiến này, một mực yên lặng lập tức bắt đầu nhảy lên kịch liệt.

Rất hiển nhiên, hai người trong lúc đó tồn tại quan hệ nào đó.

- Trong Hoang Thần Cốc, vị Viễn cổ Ma Thần chỉ còn một trái tim bị trấn áp ở sâu dưới lòng đất kia, rất có thể, khối cốt cách mảnh nhỏ này, chính là một khối hài cốt mà hắn rơi mất ở bên ngoài...

Từ trước đến nay Tô Triệt không thiếu khuyết năng lực suy đoán cùng phân tích, giờ phút này trong lòng liền sinh ra một giả thiết.

- Thiên Vũ ca ca, ngươi rất tinh mắt a.

Ngân Lăng tiến đến bên tai Tô Triệt, nhỏ giọng nói ra:

- Trong Dị Bảo Các có vài kiện đồ vật, xác thực bất thường, tàn phiến khối huyết sắc này chính là một trong số đó. Chỉ có điều, tất cả mọi người không nhận ra lai lịch của nó mà thôi.

Tô Triệt tay cầm tàn phiến, cố ý do dự một chút, mới nói:

- Thứ này mắc không?

- Ta nhớ được, hình như là hai mươi linh thạch.

Ngân Lăng xoay người hỏi:

- Đúng không Hầu lão.

Trong quầy, lão Hầu Tử không tiếng động gật đầu.

Tô Triệt biết rõ, hai mươi linh thạch chỉ chính là hai mươi khỏa linh thạch thượng phẩm, ở Phù Không Chi Thành, hạ phẩm linh thạch căn bản không có tư cách cho là tiền lưu thông.

Tốn hao hai mươi khỏa thượng phẩm linh thạch, mua xuống một thứ gì đó công dụng không rõ, nói như vậy, loại việc ngốc nghếch này sẽ không có người làm. Bởi vì, Tu Chân Giới hiện nay, thượng phẩm linh thạch cực kỳ thưa thớt, mỗi một khỏa đều có trọng dụng, không được phép lãng phí.

Nhưng mà đối với Tô Triệt mà nói, biết rõ nó rất có khả năng là một khối hài cốt của Viễn cổ Ma Thần, có quan hệ lớn lao với mình, có mắc hơn nữa cũng phải mua lại.

- Có thể trả giá hay không?

Tô Triệt cười hỏi.

- Không được.

Ngân Lăng lắc đầu nói:

- Những thứ kia, đều là người gửi bán tự hành định giá, chúng ta chỉ lấy phí thủ tục, không có quyền lực điều chỉnh giá bán. Trừ khi là vượt qua kỳ hạn ước định lúc trước, người gửi bán còn không có đi tới lấy, quyền sở hữu của nó mới có thể thuộc về Phù Không Chi Thành.

- Được rồi, ta muốn.

Hai mươi khỏa thượng phẩm linh thạch, Tô Triệt còn có thể thoải mái bỏ ra. Huống hồ lúc này đi Phù Không Chi Thành mua sắm, tất cả hao tổn đều do tông môn gánh chịu, quay đầu lại sẽ tìm Tử Tiêu sư tổ báo sổ sách là được.

Rầm…

Hai mươi khỏa thượng phẩm linh thạch bay đến trên quầy, phế phẩm huyết hồng sắc bị Tô Triệt thu vào trong túi.

- Ngươi thật sự mua nó sao?

Ngân Lăng lập tức sinh ra hiếu kỳ, truyền âm hỏi:

- Cái tàn phiến này có chỗ lợi gì, đáng giá ngươi tốn hao nhiều thượng phẩm linh thạch như vậy sao?

Lẽ ra, thân là Nghi trượng Lăng Tiêu Các, hẳn là phải hướng dẫn khách nhân dùng nhiều tiền mới đúng, bất quá trong tiềm thức, Ngân Lăng cũng không có coi Tô Triệt trở thành khách nhân chính thức để đối đãi, mà là...

Chính cô ta cũng nói không rõ ràng, chỉ là cảm thấy rất thú vị, như là hài tử phát hiện một món đồ chơi mới rất thú vị.

Tô Triệt lắc đầu trả lời:

- Chỉ là thông qua trực giác, cho rằng nó hẳn là có chút tác dụng, sau khi trở về hảo hảo nghiên cứu một chút, bây giờ còn không chắc.

Câu trả lời này, Tô Triệt coi như là nói thật, bởi vì, khối tàn phiến huyết hồng sắc này rốt cuộc có hữu dụng hay không, tạm thời còn không có đáp án; Chỉ có thể xác định, nó cùng giọt thần bí chi huyết tồn tại liên hệ nào đó.

Tàn phiến bị đưa vào Tiên Ngục, giọt thần bí chi huyết trong trái tim kia cũng dần dần an tĩnh lại, lại lần nữa biến trở về trạng thái yên lặng.

Tô Triệt thử lấy phế phẩm từ trong Tiên Ngục ra, cầm trên tay, quả nhiên, thần bí chi huyết lại bắt đầu nhảy lên kịch liệt. Tàn phiến đưa về Tiên Ngục, hắn lại dần dần an tĩnh lại...

Thí nghiệm như vậy mấy lần, Tô Triệt đủ để xác nhận, thần bí chi huyết không có ý thức tư tưởng, chỉ là cảm ứng được khối tàn phiến này, mới có thể làm ra một loại phản ứng cực kỳ tự nhiên, giống vậy nam châm gặp được vụn sắt sẽ sinh ra hiện tượng hút lấy cực kỳ tự nhiên.

- Còn có vài món cùng loại gì đó, ngươi xem xem đối với ngươi có hữu dụng hay không.

Ngân Lăng xuất phát từ thiện ý chỉ điểm thay Tô Triệt một phen, bất quá, vài món dị bảo theo lời nàng, Tô Triệt không có cảm giác kỳ lạ gì, đương nhiên sẽ không lãng phí linh thạch mua sắm lung tung.

Lại xem trong chốc lát, đối với mấy cái gọi là dị bảo này, Tô Triệt rốt cục mất đi hứng thú, theo miệng hỏi:

- Trong Phù Không Chi Thành, có thể mua được đại lượng âm hồn, tốt nhất là âm hồn cao cấp cấp Quỷ tướng hay không.

- Đương nhiên có thể.

Ngân Lăng trả lời cực kỳ kiêu ngạo:

- Phù Không Chi Thành chính là địa phương giao dịch cao cấp nhất của Tu Chân Giới, trong này, chỉ cần ngươi có tiền ra giá, vật gì cũng có thể mua được.

Lời nói này khẳng định có chút sắc thái khoa trương, Tô Triệt chẳng muốn tranh cãi cùng với nàng, lại nói:

- Tốt lắm, phiền toái ngươi dẫn ta đi mua một ít âm hồn cao cấp.

- Làm sao có thể nói là phiền toái.

Ngân Lăng ôm cánh tay của hắn vào trong bộ ngực mềm mại của mình:

- Đến hiện tại, còn khách khí với ta như vậy làm gì?

Bình Luận (0)
Comment