Tiên Ngục

Chương 472 - Mở Tầng Ba

- Bị nhốt trong không gian tùy thân hơn một trăm năm, ta sẽ rất cô đơn, ngươi phải thường xuyên nói chuyện với ta.

Tô Triệt ha ha cười, lắc đầu nói:

- Yên tâm đi, không gian tùy thân của ta rất rộng, cũng rất vui, còn có rất nhiều người chơi với ngươi, tuyệt đối không sẽ không cô đơn.

- Vậy được.

Tiểu Linh Nhi lập tức hân hoan, dùng lực gật đầu:

- Vậy thì không sợ, ta bây giờ có thể vào được không?

Chỉ cần nghĩ đến việc có vô số sinh mệnh lực có thể ăn, còn có một gốc linh thảo tiên phẩm làm bạn, không gian rất lớn, còn có rất nhiều bạn bè, tiểu gia hỏa nhất thời có chút không thể chờ đợi được.

Tô triệt im lặng gật đầu, đối diện với tiểu gia hỏa đáng yêu này, đúng này không nỡ buông tay, chỉ muốn ôm chặt lấy nó, chơi với nó thêm một chút nữa...

- Đừng nảy sinh ý định chống cự, giống như lúc ta vào linh mộc không gian của ngươi.

Tô Triệt dịu dàng căn dặn.

- Ta hiểu.

Tiểu Linh Nhi gật cái đầu nhỏ, phiến lá nhỏ trên đầu cũng lắc lư theo.

Ba!

Tiểu nữ oa dễ thương biến mất, Tô Triệt đem nó thu vào trong Tiên Ngục, trực tiếp chuyển đến trước Hắc Vực Tiên Liên.

- Tiên liên.

Vừa vào không gian lạ, đã nhìn thấy linh thảo tiên phẩm vẫn hằng mơ ước, cảm giác kinh hỷ khiến chút bất an còn lại trong lòng nó, soạt một cái biến bất trong nháy mắt.

Bàn tay nhỏ trắng trẻo nhẹ nhàng vuốt ve những cánh hoa xinh, cái mũi bé không ngừng khụt khịt, nó thì thầm tán thưởng:

- Thơm quá.

Thơm sao?

Tô Triệt và lão Hắc chưa bao giờ cảm nhận được, gốc Hắc Vực Tiên Liên đó có hương khí gì, mọi thứ đều cực kỳ bình thường, cực kỳ nội liễm.

Lão Hắc mặc dù là vô cùng vô cùng thích Linh Thảo Oa, nhưng sợ hình dạng đáng sợ của mình sẽ làm nó giật mình, lúc này, chỉ đem tuyệt thế dung nhan xà nữ Dạ Lam chuyển đến bên cạnh Tiêu Linh Nhi, cho Dạ Lam làm đại diện gia đình, nói lời hoan nghênh với Linh Thảo Oa.

Nhưng khoảng khắc đó, mọi sự chú ý của Linh Thảo Oa đều tập trung trên Hắc Vực Tiên Liên, hoàn toàn bỏ qua Dạ Lam bên cạnh.

Thú vị là, Hắc Vực Tiên Liên được Tiểu Linh Nhi vuốt ve, cũng có phản ứng cực kỳ rõ ràng, tám cánh hoa còn lại xòe rộng, sau đó lại từ từ thu vào, giống như đang chào Tiểu Linh Nhi.

- Đáng thương quá, bị người ta hái một cánh hoa, hai hạt tiên liên rồi, đau lắm phải không?

Tiểu Linh Nhi quan tâm hỏi, khiến kẻ bàng quan Tô Triệt không khỏi áy náy. Nhưng, áy náy là áy náy, lúc cần, hắn vẫn sẽ hái...

- Wa, ở đây còn có một em bé nữa.

Tiểu Linh Nhi hướng ánh mắt vào bồn hắc thủy, nơi Tô Triệt trồng hạt tiên liên xuống, vì thời gian quá ngắn, cho dù vẫn tưới linh dịch thúc đẩy sinh trưởng đều đặn, giai đoạn trước mắt vẫn là nhìn không ra biến hóa gì.

- Tiểu Linh Nhi, hai gốc tiên liên một lớn một bé này, từ nay về sau, giao cho ngươi chăm sóc.

Giọng nói của Tô Triệt quanh quẩn bên tai Tiểu Linh Nhi:

- Người có cần lấy cánh hoa và hạt của nó tấn cấp không?

- Nói gì chứ?

Tiểu Linh Nhi giận dữ chống hông, nhìn lên trời nói:

- Ta sẽ không làm tổn thương nó như ngươi đâu.

Tô Triệt lập tức im lặng.

Lúc này Tiểu Linh Nhi mới nhìn thấy Dạ Lam đang đứng bên cạnh mình, cũng hiểu, từ nay về sau, yêu tộc mỹ nữ xà tỷ tỷ này, sẽ là bạn tốt của mình ở đây.

Linh Thảo Oa nhất tộc có năng lực cảm ứng cực kỳ nhạy cảm, giống như nó vừa nhìn đã biết thực lực thật sự của Tô Triệt có liên quan đến một số bí mật nào đó, lúc này, cũng đã cũng lập tức nhìn ra chủng tộc huyết thống Dạ Lam.

Đối với Tô Triệt mà nói, sự giúp đỡ mà Tiểu Linh Lung có thể mang lại cho mình, không chỉ là phương diện linh thảo, đừng quên, nó còn là trận pháp tông sư đỉnh cấp nhất tu chân giới.

Sau này, nếu gặp phải bất cứ khó khăn nào phương diện trận pháp và cấm chỉ, có nó, đều có thể giải quyết...

Sắp xếp xong cho Tiểu Linh Lung, còn có một chuyện, Tô Triệt không thể chờ đợi thêm được nữa.

Đó chính là: Mở tầng thứ ba Tiên Ngục.

Lẽ ra, một chuyện quan trọng như vậy, trở về tông môn làm sẽ an toàn hơn. Nhưng, Tô Triệt cho rằng, những chuyện liên quan đến Tiên Ngục, dưới gầm trời này chẳng có nơi nào tuyệt đối an toàn.

Nếu mở tầng thứ ba tạo thành động tĩnh quá lớn, ví dụ thiên địa dị tượng cực kỳ rõ ràng, tương đối mà nói, bản thân thà lựa chọn một nơi xa lạ không có gì liên quan, chứ không phải trong tông môn mọi người đều biết tường tận gốc rễ.

Tu chân giới đại loạn rõ ràng là có liên quan đến Tiên Ngục bảo tháp, bất cứ một sơ hở nào, đều sẽ mang đến đả kích mang tính hủy diệt cho mình.

- Lão Hắc, bắt đầu đi.

Tô Triệt hạ lệnh.

- Vâng.

Lão Hắc tâm trạng cũng cực kỳ kích động, đem linh bảo đan lô Chu tước huyền đỉnh cần thiết để mở tầng thứ ba Tiên Ngục, âm dương hỏa mười loại cấp bậc khác nhau, và Lô Trường Thanh toàn thân tê liệt, toàn bộ triệu đến trước mặt.

- Không dễ a.

Tô Triệt cảm khái:

- Kiếm đủ những thứ này thực sự không dễ, may mà nhờ có tông môn chi lực hiệp trợ, nếu không, cho ta thêm mấy năm nữa, ta cũng không thể thu thập được đầy đủ.

Trong lúc cảm khái, Tô Triệt cũng có thể dự đoán được, tương lai không xa, khi mở tầng thứ Tiên Ngục, độ khó sẽ còn tăng lên rất nhiều lần. Nói không chừng, khoảng thời gian mình ở trong tu chân giới, cũng không thể mở hết được nó, cũng là có khả năng.

Mở tầng thứ ba Tiên Ngục cần một điều kiện nhất định là linh bảo đan lô: Lúc này Chu tước huyền đỉnh đã không có khí linh, cho nên, đối với việc mình sẽ bị Tiên Ngục bảo tháp nuốt chửng, nó cũng không hề phản ứng.

Điều kiện thứ hai là mười loại âm dương hỏa. Mười loại âm dương chi hỏa này, Tô Triệt lưu giữ hỏa chủng, có nghĩa là, Tiên Ngục nuốt chửng một nửa, bản thân giữ một nửa, tu luyện sau này còn có thể dùng.

Điều kiện thứ ba cũng đã thỏa mãn, lão Hắc sớm đã thực hiện lần dung hợp thứ hai, không cần nói nhiều.

Điều kiện cuối cùng, cũng chính là độ khó lớn nhất: Cần hồn phách hoặc nguyên thần của một luyện đan đại sư.

Lô Trường Thanh nằm trên mặt đất mắt đầy vẻ sợ hãi và tuyệt vọng, sống hơn hai trăm tuổi, sao hắn có thể không hiểu, tiếp theo, mình sẽ thành một món tế phẩm, bị dùng trong một loại nghi thức nào đó.

Giờ này phút này, cuối cùng hắn cũng hiểu, tại sao mình bị bắt.

Đáng tiếc, hắn đã triệt để tê liệt, trừ con ngươi có thể động, đã không còn năng lực lên tiếng cầu xin nữa.

- Ngươi chỉ hiểu một nửa.

Lão Hắc dùng thuật đọc tâm, có thể đọc được tâm thanh hắn bất cứ lúc nào, liền nói:

- Lão Hắc ta cũng là ma nhân từ, có thể khiến ngươi chết rõ ràng hơn một chút. Nói thật cho ngươi biết, trừ cần dùng nguyên thần của ngươi tiến hành tế lễ, nguyên nhân quan trọng hơn là, ngươi từng hại chết qua một nữ nhân Thiên Huyền Tông Huyền Cơ Phong, danh tính cụ thể, chắc ta không cần nói nhiều nữa?

Là nàng...

Lô Trường Thanh biểu tình cứng ngắc, nhưng ánh mắt tràn ngập chấn động và kinh ngạc, nữ nhân đó, hắn đương nhiên nhớ, bởi vì, hắn cũng từng yêu nàng...

Đúng là một phần nhân quả.

Lô Trường Thanh giống như dồn tất cả khí lực còn lại, chậm rãi bật ra một hơi, chậm rãi nhắm chặt hai mắt...

Bình Luận (0)
Comment