Tiên Ngục

Chương 556 - Oan Gia Ngỏ Hẹp (Hạ)

Nàng không biết, mấy cái cọng rơm cứu mạng của hắn đã hóa thành khí huyết dung nhập toàn thân, sự tự tin hiện tại của hắn hoàn toàn là phát ra từ một phương diện khác.

Bốn ngày đảo cái đã trôi qua, trong tinh không mênh mông, hai người U Minh chưởng môn và Viêm Cốt, khống chế một con thuyền rồng năm màu, đang ở trong khu vực mà U Minh Tông phụ trách điều tra.

Một năm trước, chỗ phiến tinh vực Vu Hoàng Tinh kia, đột nhiên xuất hiện năm khỏa tinh cầu thuộc tính ngũ hành cực kỳ thuần túy, tinh cầu dẫn lực vô cùng cường đại, có thể khiến cho Mạc Lam Tinh cách đó hàng tỉ dặm cũng ảnh hưởng, thủy triều, linh khí biến hóa trên nhiều phương diện, không lâu sau đó, bảy đại môn phái bao gồm cả U Minh Tông trong đó nhận được pháp chỉ của tổ sư linh giới đánh xuống, mệnh lệnh cho bọn hắn phong tỏa phiến tinh vực phụ cận Vu Hoàng Tinh, không được cho bất luận một kẻ nào tới gần Vu Hoàng Tinh.

Bảy đại môn phái này, đều là những môn phái có lai lịch nhất Mạc Lam Tinh tu chân giới, đều là những siêu cấp môn phái có lịch sử truyền thừa nhất. Tỷ như U Minh Tông, trong mấy vạn năm, có mười bảy vị tổ sư phi thăng Linh Giới, nhiều năm như vậy trôi qua trong Linh Giới cũng hình thành một cỗ thế lực không nhỏ.

Có thể nói, trong Linh Giới U Minh Tông cũng đã lập sơn môn, đứng vững vàng trong Linh Giới.

Lúc này, U Minh chưởng môn khống chế chiếc thuyền rồng ngũ sắc, chỉ là một chiếc phi thuyền trung phẩm linh bảo, vốn trước đây bọn họ còn có một chiếc chiến thuyền thượng phẩm linh bảo, thế nhưng nửa năm trước đã bị Tô Triệt lấy Cự Phú đâm nát, hơn nữa Thái thượng trưởng lão Viêm Lâm đã bị bắt, U Minh Tông có thể nói là tổn thất thảm trọng, đối với Tô Triệt tất nhiên là hận thấu xương.

- Chưởng môn sư huynh, cả ngày đều phải dò xét nhàm chán như vậy, lúc nào mới ngừng lại?

Gần nửa năm qua, tính tình Viêm Cốt vẫn đều táo bạo như vậy, lúc này vẫn như cũ, hắn than thở:

- Trong tinh không mênh mông này, phải dò xét một năm, thật sự khiến ta có chút không chịu nổi.

- Viêm Cốt sư đệ, tính tình của ngươi quả thực nên sửa một chút.

U Minh chưởng môn trầm giọng nói:

- Bằng vào tính tình của người, nếu không có một hồi phúc duyên kia, căn bản không có khả năng tấn chức Nguyên Anh, tâm cảnh nếu như không có tiến bộ, chỉ sợ cả đời này với Nguyên Anh hậu kỳ sẽ vô duyên. Đường tu tiên, không có khả năng luôn luôn dựa vào phúc duyên a.

- Đúng vậy, sư huynh.

Viêm Cốt không dám cùng hắn cãi cọ, chỉ có thể khiêm tốn thụ giáo:

- Tâm bệnh của ta, ta đều biết, chỉ có điều bản tính khó sửa, khó có thể kiềm chế mình. Nhất là nửa năm trước bị một tiểu bối Kim Đan hậu kỳ cướp đi bản mạng pháp bảo của ta, càng khiến cho tâm tình ta khó chịu, khó có thể khắc phục.

- Khó có thể khắc phục cũng phải toàn lực khắc phục, bằng không, thành tựu của ngươi chỉ có thể dừng lại tại đây.

U Minh chưởng môn vốn là sư tôn của hắn, đã sớm có thói quen giáo dục hắn như vậy.

Giáo huấn hoàn tất, ngữ khí của hắn nhẹ nhàng, ôn hòa hơn:

- Ta đoán, việc phong tỏa Vu Hoàng Tinh không phải năm ba năm là có thể kết thúc, chúng ta phải chuẩn bị tư tưởng thật tốt, thủ hộ chỗ này. Đương nhiên, nỗ lực cũng sẽ không uổng phí, ta tin rằng, không lâu nữa, tổ sư Linh Giới sẽ thông qua phương pháp hoặc con đường đặc thù, ban xuống một số thứ cho chúng ta.

- Làm sao ban xuống được?

Viêm Cốt ngạc nhiên hỏi:

- Tổ sư trên Linh Giới căn bản không thể hạ giới, ngoại trừ một hai câu pháp chỉ ngắn ngủi của hắn, bất luận một kiện pháp bảo nào cũng không thể ban xuống. Bằng không, chúng ta đã sớm có một kiện thượng phẩm đạo khí.

- Bây giờ không giống như vậy!

Vẻ mặt cùng ngữ khí của U Minh chưởng môn có vẻ thần bí:

- Nhiệm vụ phong tỏa tinh vực chỉ cần không có sai sót, những thứ ban thưởng sau này đủ khiến cho ngươi mừng rỡ.

- Sao lại không có sai sót cơ chứ.

Viêm Cốt lắc đầu than thở:

- Nửa năm trước, không phải có ba tên kia chạy mất sao?

- Đó không phải là từ trong tay chúng ta chạy mất mà là Tuyết Thần cung chủ chấp hành bất lực, rõ ràng có năng lực đuổi theo mà nàng lại không kêu một tiếng, lâm trận từ bỏ.

U Minh chưởng môn cười âm trầm:

- Chúng ta ngược lại đuổi theo nghìn dặm, đã làm cố hết sức, vì vậy phần trách nhiệm này không cần do chúng ta phải gánh chịu.

Nhắc tới ba tên kia, hận ý của Viêm Cốt nghẹn ở cổ, cắn răng nói:

- Bị một tiểu bối Kim Đan kỳ trêu đùa vũ nhục, phần nhục nhã này khó có thể nuốt xuống. Một ngày kia, nếu như để hắn rơi vào trong tay của ta, ta thề...

Việc trên thế gian thường có một số việc vô cùng trùng hợp, câu thề của Viêm Cốt còn chưa nói hết, vẻ mặt U Minh chưởng môn biến đổi, thông qua công năng tra xét của thuyền rồng, cách đó vạn dặm đã nhìn thấy một đạo ánh sáng cực kỳ quen mắt, giống như một viên lưu tinh lam sắc.

Nửa năm trước, ba người kia khống chế pháp bảo hình La Bàn, trạng thái phi hành cũng như thế này.

- Là bọn hắn!

Hai mắt Viêm Cốt trừng lên, đồng dạng cũng thấy một la bàn đang phi hành, cự ly ngày càng gần bọn hắn.

- Mau chặn nó lại.

U Minh chưởng môn không chút do dự, thôi động thuyền rồng ngũ sắc, chợt gia tốc, ngăn lại.

Mặc kệ cuối cùng có thể ngăn chặn nó được không, hoặc là không thể đuổi kịp, thế nhưng nếu đã gặp thì không bỏ qua cơ hội này.

Vì hai kiện thượng phẩm đạo khí, cho dù chỉ một phần vạn cơ hội, bọn hắn cũng muốn tranh thủ.

Trong vòng mấy tức, Tô Triệt cũng đồng thời thấy thuyền rồng ngũ sắc trước mặt, hắn lập tức có thể đoán được, tám chín phần thuyền rồng ngũ sắc này chính là thuộc về đám người tu tiên Mạc Lam Tinh, vì vậy hắn liền đem hình ảnh thuyền rồng vào cho Viêm Lâm xác nhận.

Đáp án quả thực vô cùng chính xác: U Minh Tông!

- Oan gia ngõ hẹp, những lời này quả thực có chút đạo lý.

Tô Triệt nhàn nhạt cười:

- Bọn họ nếu đã như vậy thì đánh thôi a, ta sẽ lại khiến cho U Minh Tông mất một phi thuyền linh bảo nữa.

Bên kia, Viêm Cốt cũng nhắc nhở:

- Chưởng môn sư huynh, bên kia có một cung điện thượng phẩm đạo khí vô cùng kiên cố, có thể đâm nát phi thuyền của chúng ta.

- Ta biết!

U Minh chưởng môn chậm rãi gật đầu nói:

- Ta tự có chừng mực!

Lúc khoảng cách còn mấy nghìn dặm, U Minh chưởng môn và Viêm Cốt đồng thời từ trong thuyền rồng bay ra, thuyền rồng từ hơn trăm trượng thu nhỏ lại chỉ còn hai trượng, kể từ đó có thể linh hoạt né tránh, không bị Cự Phú ***ng vào.

Bên kia, Tô Triệt vốn sẽ không tránh né bọn họ, lúc này lại nhìn thấy bọn họ làm như vậy, hắn liền triệu hồi Cự Phú ra, cũng chỉ huyền phù trên đỉnh đầu để phòng ngự mà thôi, cũng không dự định đánh nhau với bọn họ.

Cự ly được kéo tới gần, Tô Triệt để Thái Võ chậm rãi giảm tốc độ, mãi đến khi chỉ còn cách nhau mấy trăm trượng, song phương đều ngừng lại.

- Còn chưa từ bỏ ý định sao?

Tô Triệt mở miệng trước.

- Lại thêm một lần nữa lại bị ta bắt được, điều này nói rõ, đây chính là ý trời chỉ định hai kiện đạo khí đối với U Minh Tông chúng ta có duyên.

Bình Luận (0)
Comment