Tiên Ngục

Chương 864 - Trong Rừng Rậm (Thượng)

Tuyết Ngọc Tiên Tử vẫn cười nhẹ như vậy, kỳ thật, đây cũng nàng đã xem Tô Triệt thành đối thủ chân chính nên mới bày ra thái độ như thế, đối với người không lọt vàomắt, nàng gần đây đều là thần thái phong khinh vân đạm, trong trẻo nhưng lạnh lùng cả.

Trong lòng Tô Triệt rất rõ, địa hình đặc thù mà nàng vừa nói chắc chắn tồn tại, hơn nữa, nếu nhân vật như nàng mà trực giác cho rằng chỗ đó có an trí Cầu Sinh Lệnh thì hẳn là chắc tám chín phần mười rồi.

Đương nhiên, nàng tự nói với mình tin tức này, khẳng định không phải xuất phát từhảo tâm, mà là lúc mình thu hoạch Cầu Sinh Lệnh sẽ gặp phải nguy hiểm nào đó, hoặc là phát sinh tranh đấu với người khác, chỉ trong tình huống xảy ra chuyện thì nàng mới có thể tìm được cơ hội tốt nhất để ám toán mình.

Đây là dương mưu mà nàng bày ra, có làm hay không thì tùy ngươi. Tô Triệt sẽ không tức giận vì loại chuyện này, vì một lần nữa tìm được cho Thiên Âm một khối Cầu Sinh Lệnh, dù có phong hiểm lớn hơn cũng phải đối mặt. Mặc dù trong nội tâm có nghĩ đến, Thiên Âm cũng có phương pháp hóa giải nguy cơ của nàng, nói không chừng căn bản không cần mình quan tâm. Nhưng thân là một người nam nhân, nhất định phải lo cho nữ nhân của mình. Vì vậy, Tô Triệt chuyển hướng, bước theo đúng hướng mà Tuyết Ngọc Tiên Tử mới chỉ ban nãy.

Bất quá, lúc tiến lên, khi đến khoảng cách gần với Tuyết Ngọc Tiên Tử hơn trăm trượng, Tô Triệt không hề dấu hiệu đột nhiên đánh ra hơn ba trăm đạo Phá Diệt chi quyền.

Ý kiến của ngươi, ta tuy rằng tiếp thu, nhưng cũng không phải sẽ cảm tạ ngươi, không phải sẽ không đánh ngươi.

Một phần tâm tư nữa là Tô Triệt muốn xem xem nữ nhân này còn thủ đoạn nào nữa để phá giải Phá Diệt chi lực của mình, hay vẫn là biện pháp lúc nãy.

Lợi dụng khoảng thời gian đi đường để hiểu rõ địch nhân của mình thêm một phần, như vậy, khả năng uy hiếp tiềm ẩn của nàng cũng yếu bớt được một chút.

Đối mặt với công kích lúc này của Tô Triệt, thần thái Tuyết Ngọc Tiên Tử lại có vẻ tương đối chăm chú, không hời hợt như vừa rồi nữa.

Không Gian Trảm Sát vừa rồi tuy thuộc Đại Trảm Sát Thuật, là một đại đạo chi thuật, nhưng Tô Triệt dù sao cũng cũng có tu vi cảnh giới quá thấp, lý giải đối với loại đại đạo chi thuật này cũng chỉ nắm giữ được chút da lông, uy lực quả thực cực kỳ có hạn.

Nhưng Phá Diệt chi quyền có lại không giống thế, loại thần thông này nương theo Tô Triệt vài chục năm, trong bao nhiêu tràng chiến đấu, đều là dựa vào nó để công kích đối thủ.

Trong những năm này, Tô Triệt đã dung hợp hơn mười vạn khối Ma Thần chi cốt, uy lực của Phá Diệt chi quyền đã là công kích chi pháp mạnh nhất rồi, Tô Triệt tự nhận là mặc dù đối mặt với đối thủ có tu vi cao hơn bản thân hai cấp độ, cũng có thể khiến hắn trọng thương, thậm chí đoạt mệnh hắn.

Đây cũng là nói, Nguyên Anh hậu kỳ có thể trọng thương Hóa Thần trung kỳ, như vậy, tu vi chân thật của mình là Hóa Thần trung kỳ, có thể trọng thương Luyện Hư sơ kỳ rồi.

Giờ phút này, dùng để đối phó Tuyết Ngọc Tiên Tử tu vi bị phong ấn thì sẽ thế nào đây?

Đối mặt với hơn ba trăm quyền kình Phá Diệt chi quyền đánh úp lại như biển, Tuyết Ngọc Tiên Tử cũng không dám khinh thị, lập tức mở ra phòng ngự kết giới của thượng phẩm đạo khí, đồng thời, trước người sau lưng dựng lên hai mặt thủy kinh u lam sắc.

Hơn mười đạo Phá Diệt quyền kình vọt tới trước nhất xuyên vào thủy kính phía trước, cũng không sinh ra bạo tạc, giống như cũng không va vào bất cứ vật gì vậy, sau đó, những quyền kình này lại thông qua thủy kính ở sau mà xuyên ra ngoài, sau lưng Tuyết Ngọc Tiên Tử hơn mười trượng liền rầm rầm nổ tung lên.

- Không gian chiết xạ chi thuật?

Tô Triệt lập tức ý thức được, hai mặt thủy kính mà Tuyết Ngọc Tiên Tử chế tạo ra gần như liên thông với nhau, có tính chất truyền tống, Phá Diệt quyền kình của mình tiến vào cửa vào phía trước lại thông qua cửa đằng sau bay ra ngoài, không thể nào va vào Tuyết Ngọc Tiên Tử bị kẹp giữa hai thủy kính được.

- Xem ra, nữ nhân này phi thường tinh thông thần thông loại không gian, mặc dù không phải đại đạo chi thuật, nhưng khẳng định cũng không phải là thần thông của thế gian a.

Trong nội tâm chớp động lên ý niệm như thế, Tô Triệt dùng tâm niệm điều khiển những Phá Diệt quyền kình sau khi bị đánh ra khi sắp xuyên qua thủy kính liền tự động nổ tung lên. Không cần va chạm vào bất luận vật thể nào, Phá Diệt chi lực do mình kích phát ra, Tô Triệt có thể tùy thời kích phát chúng nổ trung trong phạm vi trăm trượng.

Rầm rầm rầm. . .

Lực lượng bạo tạc cường đại liên tục nổ tung mấy chục lần, chấn cho mặt thủy kính trước người Tuyết Ngọc Tiên Tử trở nên nát bấy, cũng chẳng khác nào đã phá vỡ không gian chiết xạ chi thuật của nàng.

Oanh! Oanh! Oanh. . .

Một đám Phá Diệt quyền kình cuối cùng oanh sát qua cũng chuẩn xác vào đạo khí phòng ngự kết giới của Tuyết Ngọc Tiên Tử, lực trùng kích cực lớn sinh ra do bạo tạc tuy rằng không thể lập tức phá vỡ lực phòng ngự của nàng, nhưng cũng khiến Tuyết Ngọc Tiên Tử phải liên tiếp lùi về sau, cần toàn lực ứng đối, mới có thể bảo trì bản thân không bị đánh bay.

Một phen này tuy rằng không thể làm nàng bị thương, nhưng cũng khiến nàng phải lui ra gần trăm trượng, tuy không thể nói là chật vật nhưng cũng rất khó coi.

Có đến có đi, Tô Triệt coi như đã hòa nhau một ván, hơn nữa cũng biết được đối thủ này cực kỳ tinh thông thần thông pháp thuật loại không gian, phải đề phòng ở phương diệnnày mới được.

Một kích qua đi, Tô Triệt cũng không tiếp tục dây dưa nữa, mà bắt đầu xuất phát theo phương hướng nàng nói. Tuyết Ngọc Tiên Tử thì ánh mắt yên tĩnh xa xa nhìn theo phía sau, căn bản không để ý đến chút chuyện xảy ra vừa rồi.

Đi không bao lâu, nàng lại đột nhiên hỏi:

- Thiên Vũ, ngươi có lẽ đã đạt được một khối Cầu Sinh Lệnh rồi phải không?

Tuyết Ngọc Tiên Tử cho rằng chiếu theo năng lực tổng hợp của Tô Triệt, cũng đã qua gần mười canh giờ rồi, không có thể nào không có chút thu hoạch nào được.

Tô Triệt không nói một tiếng, xem như chấp nhận.

Tuyết Ngọc Tiên Tử cũng không khỏi nhiều, không biết trong lòng đang tính toán gì nữa.

Sau một lúc, ước chừng đi được hơn bốn trăm dặm, Tô Triệt quả thật xa xa thấy được một mảnh rừng rậm.

Hình dạng biên giới rừng rậm này thoạt nhìn có phần không tầm thường, giữa không trung ẩn ẩn có sương mù mờ mịt tràn ngập, dù là người trận đạo cũng nhìn ra được chút mánh khóe.

- Không tệ!

Tô Triệt gật đầu trong lòng:

- Nếu ta đi ngang qua nơi đây, nhất định cũng sẽ đi vào tìm tòi một phen. Tuyết NgọcTiên Tử ngược lại không nói sai.

- Đó là đương nhiên!

Lão Hắc bỉu môi nói:

- Nàng ước gì ngươi gặp phải tình cảnh nguy hiểm, sau đó tìm cơ hội ám toán ngươi đấy.

Tô Triệt cũng hiểu rõ trong lòng, vậy nên không dây dưa ở chuyện này nữa, tóm lại, đi một bước tính ba bước, muốn sống sót trong trò chơi này vốn sẽ phải thời thời khắc khắc đối mặt tử vong, vô luận thế nào cũng không thể có an toàn tuyệt đối cả.

Sau khi tiến vào rừng rậm, Tuyết Ngọc Tiên Tử ở phía sau dưới sự che chắn của cây cối, thân ảnh lúc ẩn lúc hiện, dùng cách nói của tiểu Hắc thì hệt như một nữ quỷ vậy.

Bình Luận (0)
Comment