Tiên Ngục

Chương 877 - Một Nửa Khối (Hạ)

Hồng Cự vừa mới hóa thân thành cự thạch lúc này bày thân hình ra, tung nhảy một bước về phía trước đã lập tức tới phụ cận tráng hán trung niên, mãnh liệt vung đại côn trong tay, trong một phần vạn cái nháy mắt, một đạo khí kình hình trụ vô hình vô cùng cường lực đã đánh tới kết giới phòng ngự trung tráng hán trung niên.

- A!

Dù sao thì tráng hán trung niên cũng là một cường giả Đại thừa kỳ, có trực giác nhạy cảm vượt xa thường nhân. Giờ khắc này, mặc dù không tự mình cảm nhận được lực công kích của Hồng Cự đáng sợ cỡ nào. Nhưng hắn cũng ý thức được đại họa sắp sửa lâm đầu rồi.

Hắc bộc phát ra tiếng gầm rú khàn cả giọng, muốn vận khởi tất cả tiềm năng bản thân, triệt để phá tan phong ấn một thân tu vi bởi thần bí lão giả kia. Trong nháy mắt khôi phục lại thực lực cường giả Đại thừa kỳ chính thức của hắn, chỉ có như vậy hắn mới có thể tự bảo vệ mình, mới có thể tìm đường sống từ chỗ chết.

Thế nhưng năng lực của thần bí lão giả quá mức đáng sợ, phong ấn tu vi của hắn chắc chắn như tường đồng vách sắt, không thể công phá. Giờ khắc này tráng hán trung niên giống bộc phát giống như chuồn chuồn lay trụ, vô cùng đáng thương.

Phanh!

Trước mặt khí kình hình trụ của Hồng Cự thì kết giới thượng phẩm đạo khí phòng ngự không khác nào một tờ giấy, khí kình của Hồng Cự nhẹ nhõm xuyên thấu qua mà không bị cách trở gì, lại càng thêm thoải mái xuyên thấu hộ thân cương khí hắn, trúng kích lên ngực hắn.

- Ta chết như vậy sao?

Một khắc nhân sinh cuối cùng này, ngay cả Đại thừa kỳ cũng không rõ ràng Thiên Vũ tìm một cự nhân như vậy từ đâu ra mà lực công kích lại khủng bố như thế, không phải sức chiến đấu Nguyên Anh hậu kỳ có thể ngăn cản.

- Không công bằng!

Hắn rống lớn lên, nhưng đó cũng là câu cuối cùng trong đời hắn, sau đó thì không còn tiếng gì nữa rồi.

Oanh!

Thân thể hắn bị đạo khí kình hình trụ vừa thô vừa to này phá hủy nát bấy toàn bộ, mà Nguyên Thần của hắn thì lại bị lực lượng không gian thần bí lập tức xoắn diệt, hóa thành hư vô, tuyệt đối không có khả năng chạy trốn. Đây cũng là một trong những điểm đáng sợ nhất của thần bí lão giả, một khi đã chết thì cũng chết một cách triệt để, hoàn toàn hóa thành hư vô.

- Loảng xoảng!

Một khối Cầu sinh lệnh màu đỏ thẫm rơi xuống một hòn đá phát ra tiếng vang.

Ngoại trừ khối Cầu sinh lệnh này, tất cả vật phẩm khác của tráng hán trung niên, kể cả pháp bảo chiến đấu, công cụ trữ vật, ... Đều bị thần bí lão giả lập tức lấy đi, tuyệt không trở thành chiến lợi phẩm tiện nghi cho Tô Triệt.

Không thể không nói, về điểm này thì thần bí lão giả xác thực lộ ra có chút keo kiệt.

Cũng may, hiện tại thứ Tô Triệt coi trọng nhất chính là Cầu sinh lệnh. Tính mạng là trọng yếu nhất, những vật ngoài thân khác thì đều không đáng nói tới.

- Bá!

Tô Triệt ở bên ngoài hơn mười trượng dùng khí kình cầm nã thuật, thuận lợi thu khối Cầu sinh lệnh kia vào tay.

- Lại thêm một khối, hiện giờ đã có ba khối Cầu sinh lệnh rồi!

Tô Triệt mừng rỡ trong lòng.

Quả thực không ngoài dự tính của hắn. Trong bóng dáng của mình cùng với công kích khủng bố của Hồng Cự thì ngoại trừ Tuyết Ngọc tiên tử cực kỳ khó chơi kia, những Đại thừa kỳ khác đều không đáng lo.

Cũng không phải nói những cường giả Đại thừa kỳ kia đều là phế vật, nhưng sau khi tu vi bọn hắn bị phong ấn cộng với đủ loại phương thức ám toán từ bóng dáng thì trong lúc vội vàng, bọn hắn căn bản không tránh được công kích của Hồng Cự.

Trốn không thoát, kết cục cũng chỉ có thể là triệt để diệt vong.

Đánh lén thành công!

Đi!

Tiếp tục tìm kiếm những khối Cầu Sinh Lệnh khác, hoặc là cướp đoạt Cầu sinh lệnh từ trong tay những cường giả Đại thừa kỳ khác.

Mấy người Tô Triệt đều không có dừng lại, trong ba mươi canh giờ còn lại, bọn hắn phải tận dụng hết khả năng để đạt được nhiều Cầu sinh lệnh hơn.

Nhưng dù nguyện vọng cao tới đâu thì kế tiếp, vận khí bọn hắn tựa hồ đã tiêu hao hết, đừng nói là đạt được Cầu sinh lệnh, đi đường vài ngàn dặm bọn hắn cũng không gặp bất kỳ người cạnh tranh cầu sinh lệnh nào.

Vì sao như thế nào?

Kỳ thật, nguyên nhân rất đơn giản, Tô Triệt cũng có thể đoán được. Cho tới bây giờ, trên cơ bản tất cả Cầu sinh lệnh đều có chủ sở hữu rồi, những người cạnh tranh đã đạt đượcCầu sinh lệnh kia sẽ bắt đầu giấu kín, lẳng lặng chờ đợi trò chơi này chấm dứt. Ngoạitrừ đội quân cướp đoạt có thực lực cường đại của Tô Triệt không sợ bố con nhà thằngnào đi nghênh ngang khắp nơi thì không có người nào lại ngu ngốc đi loạn khắp nơi.

Những thủ đoạn giấu kín của những Đại thừa kỳ kia khẳng định rất cao minh, tìm không thấy bọn hắn cũng là điều bình thường.

Trong lúc này, bọn người Tô Triệt thông qua công năng liên thông linh hồn, tìm được Hằng Dịch hai tay trống trơn không tìm được gì.

Rõ ràng vận khí của Hằng Dịch không tốt, chẳng những không phát hiện tung tích khối Cầu sinh lệnh nào mà dọc đường còn bị vài dị thú giày vò đến sức cùng lực kiệt, phải sử xuất hết toàn lực mới sống sót đến tận bây giờ.

Thời gian trôi qua từng chút một, rốt cục một trăm canh giờ đã trôi qua.

- Bá!

Lúc Truyền tống thì Tô Triệt lại cảm thấy hoa mắt, chỉ sau mấy giây Tô Triệt cũng đã thấy được thân ảnh Thiên Âm.

Tại Trung Vân Tự, trước mắt chỉ có nhìn thấy 43 người. Nhân số vốn là 55 người, nhưng qua trò chơi này thì lại tổn thất 12 người.

Thủ hạ Miêu Lực của Tô Triệt thì coi như trong cái rủi có cái may, dù mất đi hai chân và một tay, cơ hồ sắp biến thành một người côn rồi, nhưng dù sao vẫn còn sống.

- Chủ nhân, thuộc hạ vô năng, căn bản chưa từng gặp được Cầu sinh lệnh, chỉ gặp vài dị thú mà đã biến thành dạng này.

Miêu Lực xụi lơ trên mặt đất, hữu khí vô lực truyền âm với Tô Triệt.

Hắn sống cho đến bây giờ, quả thật là không dễ dàng, bất quá hắn có thể giữ được tính mạng cũng là vì không gặp phải bất kỳ khối Cầu sinh lệnh nào, bởi vậy mới không gặp phải những Đại thừa kỳ khác cạnh tranh.

Trái lại, những Đại thừa kỳ đã chết kia thì tất nhiên không phải chết trong miệng dị thú mà là bị những Đại thừa kỳ cạnh tranh khác hạ độc thủ.

Vì muốn sống, mặc dù ngày bình thường là lão hữu giao hảo, hiểu biết lẫn nhau cũng phải vô tình xuất đao chém giết nhau cho đến khi có một người ngã xuống.

Tính ra, trong 12 người đã chết thì có hai người chết trong tay Tô Triệt. Một người Cực Mộc lão tổ, người kia là tráng hán trung niên.

Tô Triệt truyền âm an ủi Miêu Lực vài câu, Thiên Âm đã tới bên cạnh hắn.

Hai người nắm chăt tay nhau, bốn mắt nhìn nhau, tình ý liên tục lưu chuyển.

- Ta tìm được ba khối, ngươi thì sao?

Tô Triệt nhẹ giọng hỏi.

- Không bằng ngươi, ta chỉ tìm được một nửa khối.

Thiên Âm lông tóc ít bị tổn thương, phong thái vẫn như trước, mỉm cười trả lời.

- Một nửa khối?

Tô Triệt hơi sợ hãi, cũng không phải giật mình năng lực tiềm ẩn mạnh mẽ của Thiên Âm, kiếp trước nàng thân là Đại Vu, tất nhiên không thể khinh thường, ở phương diện nội tình, so với bất kỳ cường giả Đại thừa kỳ nào cũng đều phong phú hơn, có thể đạt được Cầu Sinh Lệnh thì cũng chẳng có gì lạ.

Bình Luận (0)
Comment