Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 1051 - Chương 1051. Giết Gà Dùng Dao Mổ Trâu(2)

Chương 1051. Giết gà dùng dao mổ trâu(2)
Chương 1051. Giết gà dùng dao mổ trâu(2)

Mà thân hình này cũng bộc phát lớn lên tận một trượng, tựa như "Lục Sắc Cự Nhân" trong tu tiên bản.

Theo thời gian tu luyện "Tinh Thần chân thân" ngày một rõ ràng, hình thể Lưu Ngọc tự nhiên cao lớn hơn, từ khi tu luyện tới bây giờ đã có thể cao tới một trượng.

Chẳng qua vì để che dấu lai lịch của mình, không muốn cho người khác nhìn ra vết tích thể tu, nên mới lựa chọn biến hóa hình thể cao như lúc trước.

Chỉ là khi vận dụng toàn bộ thực lực thể tu, loại che lấp này tự nhiên cũng sẽ mất đi hiệu lực.

Theo thân hình dần khôi phục lại hình thái bình thường, trên lồng ngực Lưu Ngọc dần hiện ra Linh quang hai màu bạc, xanh lấp lánh, đồng thời nhanh chóng lan tràn tới toàn thân.

Dùng "huyệt Thần Khuyết" làm trung tâm, chín vị trí "Tinh Thần" kết nối thành một chỉnh thể hoàn thiện.

Vẽ ra một vòng tròn ánh sáng kín hoàn mỹ, tựa như ẩn chứa bản chất sinh mệnh huyền bí.

Dưới bạc trên lam, hai màu bạc và lam hòa lẫn với nhau, khiến người ta khó mà coi nhẹ được.

"Vù vù."

Đúng lúc này, Cốt kiếm màu đen của nam tu mập mạp đã đi vào.

Từng sợi khói đen trên đó lượn lờ, Linh quang màu đen nhấp nháy, uy năng cũng rất bất phàm.

Nếu là thể tu bình thường, đối mặt với một kích dùng toàn lực thế này, nói không chừng phải tạm thời nhượng bộ.

Chỉ tiếc, lại đụng phải Lưu Ngọc.

Hắn không hề có ý tứ tránh né, đôi mắt đen như mực không hề bận tâm, Linh quang màu bạc trên bàn tay bỗng nhiên sáng rực lên.

Một thoáng trước khi công kích sắp xảy đến mới vận dụng chiến kỷ "Lưu Tinh quyền", điều động sức lực vạn cân trong cơ thể, bóp chặt năm ngón tay thành quyền, chuẩn xác như nước chảy mây trôi mà vung ra.

Lưu Ngọc không mượn nhờ bất cứ Linh khí pháp khí gì, đúng là dự định chỉ dựa vào da thịt, tay không đánh lại pháp khí cực phẩm!

"Người này đây là..."

Ba người nhóm Hồng Phấn phu nhân trông thấy một màn này, trong lòng không khỏi nảy sinh sự chấn kinh, trên mặt rõ ràng lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Chỉ là thể tu Trúc Cơ trung kỳ, đã dám tay không cứng rắn chống lại pháp khí cực phẩm, chắc là người này thực sự muốn chết nhỉ?

Trong lòng ba người dâng lên ý nghĩ này, sau đó đồng loạt có dự cảm xấu.

Hiển nhiên, từ trong lúc giao lưu đơn giản mới có thể thấy được, đối phương không phải là tên điên một lòng tìm chết.

Như vậy...

Ba người còn chưa kịp nghĩ tới, quyền và kiếm đã giao phong!

"Ầm!"

Một tiếng nổ lớn vang lên, đột ngột bùng nổ giữa sa mạc.

Uy thế còn sót lại vang dội từng hồi, khiến cho khói bụi bay tứ tán, cát vòng bị thổi lên bay múa đầy trời, thật lâu cũng không rơi xuống.

Cát vàng có tính chất lỏng, dưới sự giao thủ toàn lực của cấp bậc Trúc Cơ, vậy mà tại chỗ đã xuất hiện hố sâu khoảng chừng hai trượng.

"Bịch."

Dưới một kích này, đã lộ rõ cao thấp.

Linh quang của Cốt kiếm màu đen hơi ảm đạm xuống, thế mà bay ngược trở về, hắc khí lượn lờ trên đó cũng tiêu tán đi hết.

"Không thể nào!"

Đối với kết quả này, nam tu mập mạp hơi khó tin, trừng to hai mắt như thể không tin nổi.

Chẳng qua dù có ngạc nhiên thì cũng chỉ có vậy, cuối cùng vì kinh nghiệm đấu pháp của người thật phong phú, nên không đến mức rối loạn trận cước.

Thoáng nhìn qua Lưu Ngọc một chút, trong lòng của gã cảm giác nguy cơ càng mãnh liệt hơn, không dám dừng lại việc thi triển "Ngự Phong thuật", sau đó vội lùi nhanh ra.

Đồng thời, nam tu mập mạp tiếp tục dùng thần thức khống chế Cốt kiếm màu đen, nhằm ngăn cản lần nữa.

Chỉ là lần này khi sử dụng pháp khí, lại có chút cảm giác vướng víu, chẳng những pháp khí xuất động ra chậm mà uy năng cũng giảm xuống khoảng một phần.

Nhìn thật kỹ, Linh quang bên trong Cốt kiếm màu đen còn có vài sợi ngân quang không vung đi được.

Đây chính là Thái Âm lực bị thêm cực hạn, sau đó tu luyện đến giai đoạn "Hạo Nguyệt", vì để bổ sung cho mỗi một kích của Tinh Thần chân thân mà thêm vào hiệu quả cực hàn.

Không cần Lưu Ngọc chủ động kích phát.

Đồng thời loại hiệu quả cực hàn này còn có thể tích lũy, có thể chạm đến Linh lực bên trong Linh khí pháp khí khiến nó vận chuyển trở nên vướng víu, uy năng cũng sẽ dần hạ xuống.

Phẩm chất Linh khí pháp khí càng chênh lệch, loại tiêu hao cực phẩm này sẽ càng rõ rệt.

"Bịch bịch bịch."

Bên trên mặt đất, tiếng bước chân chầm chậm vang lên.

Phản ứng của đối phương, Lưu Ngọc đã sớm đoán được trước, tay phải quanh quẩn tia sáng màu bạc, thoáng tụ lực lại rồi nhanh chóng vung ra.

Không có gì bất ngờ xảy ra, Cốt kiếm màu đen lại bị đánh bay lần nữa, lần này bay ngược tận hai mươi mấy trượng, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không thể nào quay về kịp.

Lúc này, Lưu Ngọc đã tới gần phạm vi ba trượng xung quanh nam tu mập mạp.

Nhìn vòng bảo hộ pháp lực quanh thân đối phương, hắn chỉ khẽ động hai tay, tùy ý vung ra hai quyền màu xanh thẳm, thân hình còn chút dừng lại mà tiến gần về trước.

Đôi mắt Lưu Ngọc lạnh lẽo và bình tĩnh, trong lồng ngực lại có chút sát cơ đang dần được ấp ủ.

Chỉ đợi một chút nữa sẽ phun ra ngoài!

Bị đôi mắt lạnh lẽo vô tình này đảo qua, nam tu mập mạp run rẩy trong lòng, chỉ cảm thấy cái lạnh dâng lên từ tận đáy lòng.

Giờ khắc này, gã mới giật mình nhận ra thời khắc sinh tử của mình đã đến!

Pháp tu bị thể tu thay thế gần như toàn bộ, không còn thủ đoạn có ích kéo dài khoảng cách, hoặc là ngăn cản đối phương tiếp tục đến gần.

Nếu tiếp tục như vậy, cảnh tượng tiếp theo có thể nghĩ tới!

"Cứu ta!"

Rốt cuộc nam tu mập mạp không lo được gì nữa, trong lòng chất chứa hàng ngàn nỗi sợ, lớn tiếng kêu cứu với hảo hữu của mình.

Đồng thời gã cũng dốc hết sức mà lui về sau, các thủ đoạn như phù lục, khôi lỗi đều ném ra giống như không cần Linh Thạch nữa vậy, chỉ cần có thể giữ được bước chân người kia một lúc thôi.

Hết chương 1051.
Bình Luận (0)
Comment