Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 1086 - Chương 1086. Dễ Như Trở Bàn Tay(2)

Chương 1086. Dễ như trở bàn tay(2)
Chương 1086. Dễ như trở bàn tay(2)

Nếu vì chuyện liên quan đến Linh vật "Tam Nguyên quả" này, hắn sẽ không lui nửa bước, khi nào nên ra tay thì sẽ quả quyết ra tay.

"Mặc kệ đối phương là ai, tiến vào bí cảnh của bản giáo rồi, vậy cũng chỉ có một chữ... Chết!"

Chu Tử Văn trầm giọng nói.

Sắc mặt của Đường Thiên Bảo, Dương thúc âm trầm, mấy người họ nhìn nhau rồi chậm rãi gật đầu.

Sau khi đạt được sự đồng thuận, bảy người không lập tức ra tay ngay mà là chờ thời cơ thích hợp.

"Tiếc là trận pháp này đã nhiều năm không được tu sữa, mất đi một phần kết nối với những khôi lỗi Kim Đan tuần tra, nếu không làm sao có thể phiền phức tới vậy."

Đường Thiên Bảo thở dài nói.

Dựa theo tư liệu truyền thừa, hắn ta biết lúc trước khi bố trí bí cảnh, Nguyên Anh tổ sư từng để lại khôi lỗi thượng phẩm tam giai phòng bị khi cần dùng.

Những khôi lỗi tam giai khác đều canh giữ ở những nơi cất giữ tài nguyên, sẽ không rời khỏi phạm vi thủ hộ bởi bất kỳ động tĩnh nào, mà thủ vệ tam giai khác thì có thể tuần tra bất kỳ nơi nào ở bí cảnh.

Những khôi lỗi khác không bị Thánh Hỏa lệnh khống chế, nhưng ba khôi lỗi thượng phẩm tam gia này lại có thể thông qua Thánh Hỏa lệnh để khống chế.

Chỉ tiếc là bởi vì thời gian dài không được bảo dưỡng, vào năm, sáu năm trước những khôi lỗi kia đã mất đi khống chế, không còn khởi động được nữa.

Thất Quốc Minh phong bế ma đạo liên minh, bọn người Đường Thiên Bảo vẫn luôn hoạt động ở Tây Sa gần như không hề rời đi, cho nên cũng không biết tin tức của mấy người nam tu Vô Mi.

Trên quảng trường, dưới sự vây công của hàng ngàn khôi lỗi, tám người Thiên Ma Tông vẫn ngoan cường chống trả.

Chẳng qua chỉ cần là người sáng suốt là có thể nhìn ra, bọn họ đã rơi vào nguy hiểm, có thể bị lật đổ bất cứ lúc nào.

Bảy người thương lượng xong kế hoạch thì lẳng lặng chờ đợi, chuẩn bị phát động một kích chí mạng!

Theo động tĩnh được truyền ra, những khôi lỗi nhị giai không ngừng đuổi tới quảng trường, đếm sơ thì cũng có ít nhất bảy mươi, tám mươi con, đồng thời đằng xa còn rất nhiều con đang đuổi tới.

Nếu không phải khôi lỗi không thể công kích lẫn nhau, hơn nữa, cùng một thời gian công kích đoàn người Thiên Ma Tông cũng có hạn, thì những người này đã sớm tan thành mây khói.

Ngay cả như vậy, nhóm hai mươi người của nam tu Vô Mi cũng chết chỉ còn lại tám người.

Đấu pháp cường độ cao trong nửa canh giờ trôi qua, pháp lực cũng tiêu hao đáng kể.

Dưới sự kiên trì mạnh mẽ của đoàn người Thiên Ma Tông, cuộc chiến cứ như vậy duy trì thêm bảy, tám nhịp thở.

Sau bảy, tám nhịp thở này, nương theo một tiếng hét thảm vang lên, thế cân bằng này lập tức bị đánh vỡ!

"Á!"

Một nữ tu Trúc Cơ của Thiên Ma Tông vì không đủ pháp lực nên dẫn tới thúc đẩy pháp khí chậm một chút, bị một khôi lỗi hình sói phun ra chùm ánh sáng trắng bắn xuyên qua cơ thể.

Ngay sau đó đã mất đi khí tức sinh mệnh.

Giống như quân bài Domino, nữ tu kia tử vong dẫn đến áp lực của bảy người còn lại tăng lên, trở thành cọng rơm cuối cùng áp đảo lạc đà.

"A...!"

Qua chừng hai ba nhịp thở nữa, lại có tiếng hét thảm vang lên.

Đối mặt với những vật chết như khôi lỗi chẳng có suy nghĩ gì, hoàn toàn không có chỗ để thương lượng, huống chi sĩ khí của đội ngũ Trúc Cơ Thiên Ma Môn này cũng không có, đã đến tình trạng sụp đổ rồi.

"Đáng chết!"

Trên trán nam tu Vô Mi toát ra một tầng mồ hôi lạnh, dù cho sắc mặt tái nhợt nhưng vẫn khiến người ta nhìn ra tâm trạng của gã không được tốt cho lắm.

"Không kiên trì nổi nữa."

"Tách ra trốn đi, các ngươi tự cầu phúc nhiều một chút."

Nam tu Vô Mi lớn tiếng nói.

Lời nói vừa nói ra, gã hóa thành một tàn ảnh, lóe lên rồi lập tức xuất hiện cách đó vài trượng.

"Độn ảnh!"

Thân là tu sĩ Ám linh căn, nam tu Vô Mi vô cùng giỏi về phương diện ẩn nấp, ám sát, gã có lòng tin trốn được mấy khôi lỗi này.

Sở dĩ trước đó gã không làm việc này, bởi vì gã là người dẫn đội, nếu như nhiệm vụ thất bại hoặc tổn thất quá lớn, gã cũng sẽ bị xử phạt nặng nề.

Chẳng qua trước mắt rơi vào hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc, xử phạt ban đầu cũng không cần lo lắng nữa.

"Ra tay!"

"Cố gắng không để lại người sống!"

Gần như ngay lúc tiếng kêu thảm đầu tiên vang lên, Đường Thiên Bảo đã lớn tiếng hét lên.

Sau đó lấy Linh khí phi kiếm màu vàng ra, nhanh chóng lao nhanh về phía nam tu Vô Mi, chém ra một trận kiếm quang đầy kinh diễm.

Mang theo cảm giác như đưa người vào chỗ chết!

Chu Tử Văn đã sớm chuẩn bị kỹ càng, ra lệnh một tiếng là lập tức ra tay, vội vàng lấy Linh khí pháp khí của mình ra.

Trong lúc nhất thời, Linh quang chói mắt không ngừng lấp lánh, Linh khí pháp khí tiến về phía mục tiêu công kích của mình.

Trong đó, Đường Thiên Bảo và Dương thúc là hai Trúc Cơ đỉnh phong cùng nhau đối phó với nam tu Vô Mi, một kích giết gọn.

Hiển nhiên, hai người vô cùng kiêng kị thực lực của gã, chẳng nói tới võ đức gì nữa mà lựa chọn giáp công.

Về phần ba người khác, cũng điều khiển pháp khí chọn mục tiêu riêng của mình.

Mà thân hình Lưu Ngọc lại lướt qua rồi biến mất không thấy đâu nữa.

Vì để biểu hiện càng chân thực, gần như trong khoảnh khắc Đường Thiên Bảo vừa ra lệnh là hắn đã dốc toàn lực "Tinh Thần chân thân", biến hóa thân hình cao tới khoảng một trượng rồi bắn ra, nhanh chóng đến gần quảng trường.

Dựa theo sắp xếp trước đó, hắn tới gần quảng trường chờ lệnh, nếu có cá lọt lưới thì tùy cơ ứng biến.

Không còn cách nào khác, ai bảo bây giờ hắn là thể tu kia chứ?

Thể tu tu luyện ra pháp lực, bình thường có thể đưa tới hiệu quả duy trì với thân thể, hoặc là mang tới một loại đặc tính nào đó.

Hết chương 1086.
Bình Luận (0)
Comment