Từ khi bước chân vào Tu Tiên Giới, nàng ta cũng đã nghĩ tới sẽ có ngày như vậy.
Chỉ là vào khoảnh khắc cuối cùng, nàng ta vẫn không nhịn được, hơi quay đầu nhìn về phía Lưu Ngọc.
Trong con ngươi sáng tỏ kia mang theo sự hận thù khắc cốt ghi tâm!
Chính là tu sĩ đã giết chết ba vị đồng môn còn phá hư đại kế của mình!
Đón đầu ánh mắt của nàng ta, Lưu Ngọc cười nhẹ một tiếng, tâm trạng dường như vẫn tĩnh lặng như cũ.
Đợi sau khi một tiếng hét thảm vang lên, ánh mắt của hắn lập tức trở nên lạnh lẽo như dao, giải trừ "Ẩn Linh thuật" đã che lấp tu vi.
Một khắc sau, một luồng Linh áp cường đại hơn cả Trúc Cơ đỉnh phong khiến tất cả tu sĩ đều phải kinh sợ, từ bên trong cơ thể mạnh mẽ phóng thích ra ngoài.
Quét sạch hết mỗi nơi hẻo lánh của bình đài, mạnh mẽ giáng xuống trong lòng của mỗi tu sĩ ở đây.
"Kinh Thần Thích".
Lực lượng vô hình vô chất hội tụ tại mi tâm, dựa theo phương thức đặc biệt nhất nén lại thành ba cây "Gai Thần Thức" vô hình vô chất, lập tức khóa chặt mục tiêu rồi bắn ra.
"Thanh Dương Ma Hỏa."
Cùng lúc đó, tay trái Lưu Ngọc vừa lật, lòng bàn tay lập tức nhảy lên ngọn lửa màu xanh.
Tay phải sờ lên túi trữ vật, lấy ra Dung Hỏa đao - Linh khí công kích cực phẩm, đặt Thanh Dương Ma Hỏa bám vào trên đó.
Ngọn lửa màu xanh lập tức trải rộng thân đao, pháp lực rót vào, Dung Hỏa đao thỏa thích nở rộ ra uy thế mạnh mẽ thuộc về Linh khí cực phẩm.
"Vèo vèo."
Thanh Dương Ma Hỏa hơi nhảy lên, Linh quang xanh đỏ giao hòa cùng nhau, Dung Hỏa đao hóa thành một mũi tên màu xanh được bắn ra!
Mà trước đó, Kinh Thần Thích đã kích phát trước một bước nay đã vượt ra khỏi một khoảng thật xa.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Lưu Ngọc đã hoàn thành tư thế giết sạch đường của mình.
Sau khi trải qua Ma Hỏa luyện nguyên, ưu thế về pháp lực tinh thuần, vào thời khắc này lập tức lộ ra không chút giấu diếm gì.
Nếu pháp lực không đủ tinh thuần, tốc độ vận chuyển sẽ không được nhanh như vậy, nên cũng không thể nào có thể kích phát ra Linh khí pháp khí trong khoảng thời gian ngắn như vậy để hoàn thành một kích giết sạch này!
Mà bên kia, tu sĩ Vô Mi đang nhìn mấy con Sinh Hồn nhào lên người Nhậm Hồng Nhan lại nhịn không được tháo gỡ chút khúc mắc trong lòng, bất giác lộ ra nụ cười.
Đại địch này rốt cuộc được trừ bỏ.
Thậm chí gã còn đang suy nghĩ, nên dùng cách gì, để ngâm chế Nguyên Thần của Nhậm Hồng Nhan về hình thức ban đầu, luyện chế ra một Sinh Hồn Trúc Cơ đỉnh phong, khiến thực lực của mình lại tăng thêm vài phần nữa.
Trúc Cơ đỉnh phong và hình thức nguyên bản của Nguyên Thần cũng không thể sỉ nhục như vậy.
Chỉ là ý nghĩ của tu sĩ Vô Mi vừa xuất hiện, chợt cảm thấy một luồng Linh áp mạnh mẽ xuất hiện cách đó không xa, đồng thời dường như nó đang khóa chặt mục tiêu là mình.
"Phương hướng này, chính là đồ vô sỉ kia!"
Trong lòng của gã trầm xuống, kinh hãi quay đầu nhìn lại, thấy được vẻ mặt khí chất hoàn toàn không giống Lưu Ngọc lắm.
Còn chưa kịp suy nghĩ thông, tu sĩ Vô Mi đã cảm thấy trong thần thức truyền tới một trận đâm nhói khó chịu.
"Công kích thần thức!"
Trong đầu gã vừa lóe lên ý nghĩ này, tiếp đó đã rơi vào trong một trận xám xịt, chỉ vài hơi thở đã mất cảm giác với thế giới bên ngoài.
"Không được!"
Chẳng qua tu sĩ Vô Mi cũng chỉ là tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong, thần thức chỉ mạnh hơn tu sĩ bình thường một ít, sau một cái chớp mắt đã khôi phục lại ý thức.
Theo đó, gã thấy một tia sáng rực rỡ màu xanh đỏ bảy lớp đã gần trong gang tấc!
Ý thức được sống chết đang ở ngay trước mắt, tu sĩ Vô Mi vừa kinh hoảng vừa sợ hãi, khuôn mặt cũng trở nên vặn vẹo, dùng hết khả năng để tăng pháp lực của mình lên.
Dốc hết toàn lực kích phát ra, trong tay là một cái khăn tay đã ám vàng.
Nhìn vào uy thế có thể thấy chiếc khăn ám vàng này cũng là Linh khí thượng phẩm, nhưng màu vàng ám mềm mại kia giống như được làm từ da người.
Trông vô cùng tà ma, khiến người ta rùng mình!
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, vừa phóng thích chiếc khăn ám vàng này ra trước người, tu sĩ Vô Mi lập tức cảm thấy thần thức truyền tới một trận đau đớn, ngay sau đó đã mất đi ý thức.
Mà khi mất đi ý thức điều khiển, Linh quang trên chiếc khăn tay ám vàng chế tác từ da người cũng lập tức mờ đi một khoảng nhỏ.
Mà lúc này, Dung Hỏa đao đã gần ngay trước mắt!
Quang hoa màu xanh xen lẫn đỏ lấp lánh của Dung Hỏa đao giống như cầu vồng nối tới mặt trời, mang theo uy thế mạnh mẽ đâm vào trên chiếc khăn ám vàng kia.
Một bên là Linh khí cực phẩm, còn đang vận sức chờ phát động, một bên là Linh khí thượng phẩm, hơn nữa không còn chủ nhân điều khiển, nên uy năng không thể phát huy hoàn toàn được.
Kết quả, tự nhiên không cần lo lắng nhiều!
"Ầm!"
Lưỡi đao vô cùng sắc bén đâm vào trên chiếc khăn ám vàng nghi là da người, vang lên âm thanh ngột ngạt không nhỏ.
Tiếp đó, Dung Hỏa đao nhanh chóng đột phá về phía trước.
Uy năng cả hai chênh lệch quá lớn, khăn tay ám vàng hoàn toàn không thể ngăn cản nổi, nhanh chóng bị đánh lõm vào thành một cái lỗ lớn.
Sau đó cái lỗ đó càng lúc càng lớn hơn.
Hai món Linh khí tiếp xúc với nhau, ngọn lửa màu xanh cũng tiếp xúc với khăn tay ám vàng kia, ánh lửa đột nhiên tăng mạnh, thiêu đốt hoàn toàn.
Bây giờ Thanh Dương Ma Hỏa đã gần tới lần thứ chín, uy năng có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất so với lúc ban đầu.
Ngay cả là Linh khí thượng phẩm, nếu trực tiếp thiêu đốt bằng Ma Hỏa, cũng không kiên trì được bao lâu.
Khăn tay ám vàng bốc lên từng sợi hắc khí, dưới sự đả kích của cả Dung Hỏa đao và Thanh Dương Ma Hỏa, Linh quang của nó nhanh chóng ảm đạm đi.
"A… A..."
Giữa không trung, dường như có tiếng gào thét của oan hồn như có như không.
"Xoẹt."
Sau khi tiếp xúc một lúc, chiếc khăn tay ám vàng đã mạnh mẽ bị phá rách một lỗ nhỏ, đồng thời lỗ nhỏ kia nhanh chóng lan ra.
Lúc này, tu sĩ Vô Mi đã vừa vặn thoát khỏi ảnh hưởng của Kinh Thần Thích, trông thấy một màn này, linh hồn hoàn toàn kinh sợ.