Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 1176 - Chương 1176. Nhân Quả Nhục Thân

Chương 1176. Nhân quả nhục thân
Chương 1176. Nhân quả nhục thân

Mặc dù uy năng Linh bảo đúng là có sức tàn phá khủng khiếp, nhưng so với Tiên Phủ thì chẳng đáng là bao.

Dựa vào trực giác, Lưu Ngọc phán đoán, cả hai vốn không cùng một cấp độ.

Ngay cả một số đoạn văn tự lưu truyền từ thời Thượng Cổ cũng nói, một phần "Thông Thiên Linh bảo" của đại đạo quy tắc, cũng có thể thấp hơn cấp bậc của Tiên Phủ.

Dù sao, Tiên Phủ có cả một thế giới gắn liền với nó, hơn nữa nó còn có quy tắc riêng của mình!

Mặc dù quy tắc này không hẳn là trọn vẹn.

Xoa dịu những gợn sóng trong lòng xuống, Lưu Ngọc không suy nghĩ thêm về Phá Bại kiếm nữa, lại cầm pháp bảo Hắc Kỳ lấy được từ Hắc Cốt chân nhân lên.

"Tiếc quá, thật đáng tiếc."

Đánh giá một lúc, hắn lại nói ra hai từ đáng tiếc.

Hắc Cốt chân nhân chính là ma tu Kim Đan hậu kỳ, uy năng của Pháp Bảo bản mệnh đương nhiên không cần phải nói nhiều, cho dù đã hư hại, nhưng vẫn có thể cảm nhận được uy năng mạnh mẽ trong đó.

Đó là sức mạnh vượt xa cấp bậc Trúc Cơ.

"Chuyện sau khi Kết Đan vẫn nên để sau khi Kết Đan rồi hãy làm."

"Với thân phận tu sĩ Trúc Cơ kỳ, lấy ra một Pháp Bảo cường đại thế này thì quá nguy hiểm, cho dù mình đã là đệ tử chân truyền đi nữa."

"Còn chưa phải lúc khảo nghiệm nhân tính."

Nghĩ như vậy, Lưu Ngọc thu Pháp Bảo vào túi trữ vật, dự định sau khi Kết Đan rồi mới sửa chữa nó.

Sau đó, hắn bắt đầu kiểm kê từng món Linh khí.

Lần này thu hoạch được rất nhiều, trong đó, Linh khí cực phẩm còn được mấy món, theo thứ tự là:

Cổ cầm màu đỏ thẫm của Nhậm Hồng Nhan, tiết trượng màu đen của Chu Tử Văn, Linh khí Hắc Kỳ của nam tu Vô Mi, phi kiếm màu vàng đất của Đường Thiên Bảo, tiểu đao màu đen của Chu Tử Văn.

Đây chỉ là Linh khí cực phẩm, Linh khí thượng phẩm còn nhiều hơn nữa.

"Quả nhiên không có người giàu nào mà không có tiền bất chính, ngựa không lén ăn cỏ ban đêm thì không mập nổi."

Nhìn qua một đống Linh khí trước mắt, Lưu Ngọc cảm khái nói.

Hai mươi mấy năm này, hắn đã từng nghĩ tới việc mua vài món Linh khí cực phẩm, nhưng dù có Linh Thạch mà vẫn luôn không có chỗ mua.

Chỉ miễn cưỡng mua một món Linh khí phòng ngự "Tử Tinh thuẫn", bởi vì đủ loại nguyên nhân nên không còn thu hoạch thêm gì nữa.

Không ngờ tới chỉ ra ngoài một chuyến, tính toán kỹ một phen, lại có được thu hoạch như thế này.

Nhớ lại lúc còn ở Luyện Khí kỳ, pháp khí cực phẩm cũng khó mà mua được, trừ phi mạo hiểm lấy ra lượng lớn Linh Thạch nhằm chứng minh tài lực.

Vào lúc mới lên Trúc Cơ, Linh khí thượng phẩm cũng là vật rất hiếm.

Nhưng cho tới bây giờ, Linh khí cực phẩm Lưu Ngọc đã có vài món, Linh khí thượng phẩm, pháp khí cực phẩm càng nhiều tới nỗi phải tính bằng "Đống".

"Bên thắng ăn sạch."

"Có đôi khi, đây là một con đường không thể thất bại."

"Kết quả mà thua, thường chính là tử vong, rất ít khi có cơ hội làm lại."

Nhìn đống chiến lợi phẩm này, sắc mặt Lưu Ngọc trở nên ngưng trọng.

Mặc dù cho tới nay hắn vẫn luôn dựa vào việc đánh giết tu sĩ khác, có được thu hoạch không nhỏ, nhưng việc này hiển nhiên không phải kế dài lâu.

Có câu nói: Nước tuy lớn nhưng càng hiếu chiến sẽ càng dễ chết.

Nếu muốn dựa vào con đường giết người đoạt bảo để vơ vét tài nguyên, rất khó nói sẽ không có lúc xảy ra sai sót, tới lúc đó...

Bơi giỏi thì dễ chết chìm, hiếu chiến sẽ thua, vô số kinh nghiệm lịch sử đã sớm nói rõ tất cả.

Hắn có Tiên Phủ làm chỗ dựa, chỉ cần vững vàng bước đi, đương nhiên càng chiếm được ưu thế nhiều hơn tu sĩ khác.

Hoàn toàn không cần thiết phải đi con đường hung hiểm nhất như này.

Chỉ là đôi khi, không thể không làm như vậy!

"Bây giờ, tu vi của hai người Thu Thủy, Như Yên đã đến Trúc Cơ trung kỳ đỉnh phong và Trúc Cơ trung kỳ, đã có thể phát huy vài phần uy năng của Linh khí cực phẩm."

"Có lẽ, có thể xem xét dùng phương thức ký sổ, giảm giá."

Nhìn một đống Linh khí này, trong lòng Lưu Ngọc dần có dự định.

Cổ cầm màu đỏ thẫm để lại ấn tượng cực kỳ sâu trong lòng hắn, Kỷ Như Yên tương đối tinh thông âm luật, Linh khí này vừa vặn thích hợp với nàng ta.

Phi kiếm màu vàng đất tuy không quá tương hợp với thuộc tính công pháp của Giang Thu Thủy, nhưng trên các phương diện, biểu hiện của nàng ta không tệ, cho nàng ta sử dụng cái này cũng khá tốt.

Linh khí cực phẩm có thể gặp chứ không thể cầu, có được thì đã là không tệ, không thể quá nghiêm khắc đòi hỏi, nếu không sẽ không thu hoạch được gì.

Về phần tiết trượng màu đen, là một món Linh khí huyết đạo hơn, tu sĩ bên cạnh mà hắn biết cũng chỉ có Lãnh Nguyệt Tâm là tinh thông con đường này.

Ừm, mấy chục năm nay, Lãnh Nguyệt Tâm vẫn luôn tích cực dựa vào mình, có lẽ cũng nên xem xét bán cái này cho nàng ta.

Đương nhiên, không thể như hai người Giang Thu Thủy, Kỷ Như Yên, nhất định không có giảm giá gì cả.

Linh khí cực phẩm thường là thứ có tiền cũng mua không được, không biết có bao nhiêu tu sĩ Trúc Cơ mong đợi mà không được, huống chi Linh khí huyết đạo lại càng ít.

Có thể ra giá bán cho nàng ta, đã coi như là một ân tình thật lớn rồi.

Linh khí tiểu đao màu đen thì hắn dự định tự mình luyện hóa sử dụng, làm một loại thủ đoạn phụ trợ.

Với kiểu pháp thuật tinh thuần và thần thức cường đại như Lưu Ngọc hiện tại, dù cho đồng thời sử dụng cả ba món Linh khí cực phẩm cũng không thành vấn đề, nếu hoàn thành Ma Hỏa luyện nguyên lần thứ chín, việc sử dụng cả bốn món cũng không phải là vấn đề lớn.

Hết chương 1176.
Bình Luận (0)
Comment