Sau khi vượt qua chuyện ngoài ý muốn này lại tiến vào thời kỳ bình tĩnh một lúc, hình thức ban đầu của Kim Đan tiếp tục hấp thu pháp lực, thể tích dần lớn mạnh.
Bên ngoài, Lưu Ngọc toàn lực ứng phó, hai tay và làn da cùng hấp thụ Linh khí Linh lực.
Lại vận chuyển "Thanh Dương công pháp" tầng thứ bảy trong cảnh giới Kim Đan, sau đó luyện hóa thành pháp lực, không ngừng bổ sung pháp lực vào trong hồ.
Nếu vẫn là công pháp tần thứ sáu thì tốc độ hấp thụ sẽ không đuổi kịp tốc độ tiêu hao!
May mắn, những năm dừng lại trong Trúc Cơ đỉnh phong này, hắn đã lĩnh hội cơ bản Thanh Dương công pháp tầng thứ bảy.
Bên trong động phủ nổi lên gió cuốn mây phun, gần như thực chất hóa thành sương mù, lấy tốc độ hết sức rõ ràng mà tràn vào trong thân Lưu Ngọc, thỏa mãn nhu cầu của Kim Đan.
Nếu là Linh mạch nhị giai, cho dù là cực phẩm nhị giai cũng chỉ có thể chèo chống thời gian ngắn, một lúc sau sẽ xuất hiện tình huống Linh khí cung ứng không đủ nữa.
Ngoài tông môn, Linh mạch tam giai không thể nào là nơi vô chủ, làm gì có thể dễ dàng tìm được như vậy?
Cho nên Lưu Ngọc lựa chọn Kết Đan tại tông môn là một quyết định vô cùng chính xác.
Với tư chất Tam linh căn, mặc dù trăm tuổi đã tu luyện tới Trúc Cơ đỉnh phong, đúng là có hơi nhanh. Nhưng xem xét về thân phận Luyện Đan Sư nhị giai của hắn, còn là đệ tử Kim Đan trưởng lão, thì điều này cũng không phải là không tuân theo chuẩn mực, vẫn nằm trong phạm vi mà đa phần những tu sĩ có thể tiếp nhận.
Pháp thuật không ngừng được hấp thu, hình thức ban đầu của Kim Đan dần lớn mạnh.
Dưới sự điều khiển tập trung tinh thần cao độ của Lưu Ngọc, cuối cùng không xảy ra bất kỳ một sai lầm nào.
Mặc dù bên trong quá trình có dấu hiệu bất ổn, nhưng có được hiệu quả của Kết Kim đan, vẫn là bình an vô sự vượt qua.
Tình huống như vậy vẫn luôn kéo dài cho đến tận mười ngày mười đêm.
…
Mười ngày sau, Thanh Thần phong, bên trong động phủ tại đỉnh núi.
Luyện Công phòng.
Lưu Ngọc ngồi khoanh chân trên bồ đoàn, hai mắt nhắm chặt, vẻ mặt yên tĩnh, trên tay thỉnh thoảng bắt lấy pháp quyết.
Thời gian mười ngày quá đi, Linh lực của hai khối Linh Thạch hệ Hỏa thượng phẩm bị hấp thu hầu như không còn, cũng đã biến thành tro tàn.
Chẳng qua với tốc độ hấp thu pháp lực của Kim Đan cũng chậm rãi hơn rất nhiều, cho nên chỉ dựa vào Tụ Linh trận để tụ tập Linh khí trên Linh mạch tam giai cũng đã có thể thỏa mãn nhu cầu của nó.
Tiêu hao pháp luật cùng với tốc độ luyện hóa vừa vặn đạt đến một sự cân bằng nào đó.
Bên trên Hồ pháp lực tại đan điền, Kim Đan màu xanh xoay chầm chậm tản ra ánh sáng màu xanh mông lung, nhìn vô cùng thần kỳ.
Mà lúc này Linh áp quanh người Lưu Ngọc trong lúc vô tình đã vượt qua phạm trù Trúc Cơ kỳ, đang theo một cảnh giới hoàn toàn mới, ngày một vững bước hơn.
Dựa theo tính toán, Linh áp phát tán quanh người hắn lúc này đã không thua kém gì tu sĩ Kim Đan sơ kỳ
Qua mười ngày mười đêm như vậy, hình thức ban đầu của Kim Đan cũng đã xảy ra biến hóa cực lớn.
Chẳng những từ hạt đậu nành như lúc đầu tăng vọt đến kích cỡ lớn bằng trứng gà. Hơn nữa còn có thêm một loại mê hoặc không diễn tả được, dường như đã hoàn toàn phù hợp với khái niệm "Kim Đan" tu tiên giả.
Nhưng dưới sự cảm ứng cẩn thận của Lưu Ngọc thì vẫn kém một chỗ cực kỳ quan trọng. Còn chưa tiến hành lột xác tới bước cuối cùng.
Trong động phủ, nhìn tổng thể vẫn duy trì trạng thái bình tĩnh. Nhưng ở bên ngoài, sớm đã nổi gió mây phun.
Dưới dị tượng tấn thăng Kim Đan, từng sợi Linh khí mãnh liệt từ bốn phương tám hướng bay đến, không ngừng hội tụ bên trong động phủ mà Lưu Ngọc bế quan.
Không chỉ có chút Linh khí nồng nặng nhất trên đỉnh núi, hơn phân nửa Linh khí ở Thanh Thần phong cũng bị ảnh hưởng, không tự chủ được mà hội tụ về cùng một phương hướng.
Dị tượng mà Lưu Ngọc tấn thăng đã vượt qua khỏi những dị tượng của tu sĩ bình thường, thậm chí vượt qua không chỉ là một chút.
Nhưng với phạm vi và lực hấp dẫn của Linh khí đối với thiên địa thì những tu sĩ bình thường tấn thăng không thể so sánh được.
Thậm chí vượt ra khỏi gấp mấy lần!
Nếu như lúc này có tu sĩ đồng thời cùng tấn thăng với hắn, ở phương diện Linh khí vốn không có khả năng vượt qua được Lưu Ngọc.
Hấp thu không đầy đủ Linh khí, hình thức ban đầu của Kim Đan cuối cùng sẽ sụp đổ.
Bản thân cũng bị đại thương nguyên khí, gần như khó mà bắt đầu xung kích bình cảnh Kim Đan một lần nữa.
Mà trong khoảng mười ngày mười đêm Lưu Ngọc bắt đầu tấn thăng này, cùng với hiện tượng thanh thế lớn không giống bình thường này hấp dẫn, nên đã có tu sĩ Nguyên Dương Tông chạy tới Thanh Thần phong xem.
Nếu như không phải có sự duy trì trật tự của Kim Đan trưởng lão, hạn chế đệ tử chỉ dừng ở sườn núi, thì chỉ sợ bên ngoài động phủ bế quan đã sớm vây đầy một vòng các tu sĩ.
"Vù vù..."
Đủ loại màu sắc gần như hóa thành Linh khí sương mù, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên tụ tập xung quanh động phủ bế quan của Lưu Ngọc.
Trải qua sự chuyển hóa đặc thù của Tụ Linh trận, lại bị Linh khí thuộc tính Hỏa hấp thu.
Từ khoảnh khắc mà lưu Ngọc bắt đầu tấn thăng dần đến Kim Đan kỳ, Linh áp cường đại không có lúc nào không bao phủ hơn một nửa Thanh Thần phong.
Linh áp kia không ngừng được tăng cường giống như từng khối đá lớn vạn căn đặt bên trong lòng và trong thân thể của những tu sĩ vây xem.
Nhưng ngay cả như vậy bọn họ vẫn không nguyện ý rời đi!
Với dị tượng tấn thăng không bình thường như vậy sẽ không có tu sĩ nào nguyện ý bỏ lỡ.
Bất kể là tu sĩ Trúc Cơ kỳ hay là tu sĩ Luyện Khí kỳ đều nhìn chăm chú vào động phủ bế quan của Lưu Ngọc, hy vọng có thể từ đó lĩnh ngộ một ít gì đó.
"Dị tượng tấn thăng lớn như vậy, sư huynh đang tấn thăng dĩ nhiên không phải là người tầm thường."
"Có lẽ không bao lâu nữa chúng ta phải mở miệng gọi một tiếng sư thúc, trong tông môn lại có thêm một vị Kim Đan trưởng lão."
"Có điều không biết vị sư huynh đang tấn thăng này, rốt cuộc là thần thánh phương nào!"
Nhìn dị tượng đang phát ra tại động phủ, một tu sĩ Trúc Cơ trung niên với vẻ mặt tràn đầy hâm mộ, trong mắt rõ ràng cũng mang theo sự kính sợ.