Có khi, ở một phương diện nào đó quá mạnh mẽ thì cũng không tốt, ví như vào thời điểm ngưng kết Kim Đan sẽ tạo thành sự mất cân bằng tam nguyên.
Nếu vẫn tiếp tục như vậy nữa thì dĩ nhiên sẽ ảnh hưởng đến phẩm chất cuối cùng của Kim Đan, không có khả năng liên kết ra Kim Đan thượng phẩm nữa.
Có điều đã có Tam Nguyên quả thì tất cả dĩ nhiên là khác biệt.
Linh quang tam sắc sáng lấp lánh sau vài nhịp thở, dược lực còn lại của Tam Nguyên quả còn khoảng một nửa đều cùng nhau lao tới hướng của Kim Đan.
Khí tức hỗn độn hàng ngàn hàng vạn như yến non về tổ, nhanh chóng dung nhập vào trong Kim Đan.
Khi khí tức hỗn loạn bắt đầu dung nhập vào trong Kim Đan, sự nóng bức trong tâm thần của Lưu Ngọc giống như thủy triều dần thối lui.
Ngay lập tức, hắn đã tiến vào một loại trạng thái cực kỳ đặc thù.
Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam.
Tam sinh vạn vật!
Dưới loại trạng thái này, Lưu Ngọc cảm giác được tam nguyên là Tinh, Khí, Thần đang dung hợp lại làm một.
Giữa sự tương trợ lẫn nhau đã lập thành một loại liên hệ thần bí ngắn ngủi.
Lưu Ngọc biết đây là hiệu quả của Tam Nguyên quả.
Nhưng cảm giác tam nguyên hợp nhất chẳng qua chỉ là ảo giác mà thôi!
Tinh, Khí, Thần mà hợp nhất thì ít nhất cũng phải là trên Luyện Hư, hoàn toàn không phải là trình độ mà hắn hiện tại có thể chạm đến.
Chẳng qua khi tiến vào loại trạng thái đặc thù này chính là mượn nhờ tác dụng thần kỳ của Linh vật, lúc đó Tam Nguyên quả có thể chuyển hóa ra sự tương trợ ngắn ngủi.
Cảm xúc thăng trầm, những suy nghĩ nhấp nháy, chẳng qua chỉ ngắn ngủi trong một cái chớp mắt.
Lưu Ngọc tập trung toàn bộ tâm thần, thông qua liên hệ thần bí của Linh vật, bắt đầu thử sự chuyển hóa lẫn nhau của tam nguyên.
Trong đan điền phía trên Hồ pháp lực nho nhỏ, Kim Đan sắp thành hình nhanh chóng xoay tròn.
Trên đó Linh quang tam sắc được phân biệt một cách rõ ràng, tùy ý sáng lấp lánh.
Trong đó bạch quang mờ ảo đủ khiến cho người ta lóa mắt nhất, sáng óng ánh rực rỡ nhất.
Chẳng qua khi Lưu Ngọc bắt đầu chuyển hóa, ánh sáng màu trắng lấp lánh kia dần dần ảm đạm lại.
Trái lại pháp lực màu xanh và khí huyết màu đỏ dần dần bộc phát rõ, có xu thế đuổi theo tới.
Ngay khi tam nguyên cưỡng ép chuyển hóa trạng thái, tâm thần Lưu Ngọc đã bắt đầu nhanh chóng bị tiêu hao, trên trán không tự chủ được hiện ra những lớp mồ hôi lạnh.
Nhưng cho dù như thế, hắn cũng không nói tiếng nào mà vẫn tiếp tục kiên trì!
Trong quá trình tam nguyên chuyển hóa tương hỗ lẫn nhau, đối với pháp lực trạng thái rắn thì Kim Đan dần hấp thu khí huyết tinh túy và lực lượng thần thức không một khắc nào dừng lại.
Linh áp mà Lưu Ngọc bộc phát ra lại nhanh chóng tăng cao, dần vượt qua những tu sĩ Kim Đan sơ kỳ với uy tín lâu năm.
Nhưng khí tức bản thể lại tiêu hao theo các phương diện, và cũng nhanh chóng suy yếu.
Quá trình này vẫn luôn kéo dài tận sáu canh giờ.
…
Sau sáu canh giờ, khí sắc và hơi thở dần tiêu hao gần như không còn.
Tam nguyên là Tinh, Khí, Thần đang chuyển hóa tương trợ lẫn nhau cũng bỗng nhiên kết thúc.
Lúc này, Linh quang tam sắc trên Kim Đan vẫn lấp lánh như cũ.
Nhưng tỷ lệ bây giờ so với sáu canh giờ trước đó thì đã có sự khác biệt to lớn.
Thần quang sáng rực rỡ, vẫn chói mắt như cũ.
Nhưng pháp lực màu xanh và khí huyết màu đỏ lại chênh lệch không còn xa bao nhiêu.
Cân bằng, cũng không phải chỉ tỷ lệ tam nguyên nhất định phải bằng nhau, mà là giữ được phạm vi nhất định, tìm tới tỷ lệ thích hợp nhất của bản thân.
Dù cho tu luyện cùng loại công pháp, thì mỗi một tỷ lệ tam nguyên của từng tu sĩ cũng đều sẽ không giống nhau hoàn toàn được.
Cho nên, mỗi một viên Kim Đan cũng đều là vật độc nhất vô nhị!
Trước mắt với tỷ lệ này, theo trực giác của Lưu Ngọc, chính là tỷ lệ thích hợp nhất với mình!
Sau khi hiệu quả của Tam Nguyên quả qua đi, Kim Đan đã lớn chừng một quả trứng gà.
"Sắp rồi."
Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này.
Tâm thần tương liên với Kim Đan, lúc này truyền tới cảm giác "viên mãn", tốc độ hấp thu pháp lực lại chậm dần lại.
Một canh giờ, rồi hai canh giờ qua đi.
"Ầm!"
Lại sáu canh giờ sau, vào khoảng giữa của sự tồn tại và không tồn tại có một đạo lôi âm vang lên!
Phúc chí tâm linh, Lưu Ngọc biết, Kim Đan đã hoàn thành ngưng kết.
Lúc này, Linh quang tam sắc cũng đã thu liễm lại.
Rốt cuộc Kim Đan cũng chuyển hóa hoàn thành, lớn chừng quả trứng gà, mỗi một tấc đều mượt mà, không chút thiếu sót.
Từ màu xanh phía trên Kim Đan, Lưu Ngọc có thể cảm giác được một khái niệm của "Hoàn mỹ" và "Không thiếu sót".
Giờ khắc này, hắn gần như có thể chắc chắn, nhất định là Kim Đan thượng phẩm!
Nhưng cuối cùng là cửu phẩm, bát phẩm hay là thất phẩm thì phải lẳng lặng chờ đợi tiếp.
Chẳng qua Lưu Ngọc còn chưa kịp vui vẻ đã phải thay đổi sắc mặt.
Vào khoảnh khắc khi Kim Đan hoàn toàn thành hình, trong đan điền và kinh mạch chiếm bảy phần pháp lực trạng thái lỏng đều nhanh chóng chuyển hóa thành pháp lực trạng thái rắn.
Giữa mấy hơi thở ngắn ngủi ấy, toàn bộ lại ngưng kết thành pháp lực trạng thái lỏng.
Trước đó luyện hóa Linh khí, bởi vì Kim Đan không ngưng kết thành công nên nó trộn lẫn giữa pháp lực trạng thái rắn và pháp lực trạng thái lỏng.
Trước khi Kim Đan hoàn toàn ngưng kết thành, tỷ lệ pháp lực trạng thái lỏng chỉ còn khoảng bảy phần!
Pháp lực trạng thái rắn còn muốn nhỏ hơn cả hạt bụi, mỗi một viên đều ẩn chứa năng lượng và đã vượt qua mấy chục lần thể tích của những pháp lực trạng thái lỏng, thậm chí có thể hơn một trăm lần!
Có thể thấy, gánh nặng thần thức là lớn đến nhường nào.
Sắc mặt Lưu Ngọc thay đổi, dù cho thần thức của hắn vượt xa những tu sĩ tầm thường khác thì cũng có dấu hiệu không thể khống chế nổi.
Chẳng qua cơ sở của tu sĩ bình thường thì không được hùng hậu như hắn, pháp lực cũng không tinh thuần được như vậy, nên gánh vác với thần thức cũng không quá nặng nề.
Đan điền, kinh mạch và cả pháp lực bên trong Kim Đan cũng đều có xu thế bạo nổ!
Nếu mất khống chế, đan điền sẽ bị hủy, kinh mạch đứt đoạn, Kim Đan vỡ vụn, cuối cùng là tính mạng cũng không đảm bảo được.
"Huyền Nguyên Băng Tinh!"
Lưu Ngọc đưa tay mở hộp ngọc ra, nắm "Huyền Nguyên Băng Tinh" bốc lên hàn khí trong tay, bắt đầu hấp thu lực lượng đặc thù của Linh vật này.
Huyền Nguyên Băng Tinh lóe lên ánh sáng màu đen lấp lánh, giữa những tia sáng màu đen đã có từng sợi Linh quang bị hút ra.
Thông qua kinh mạch đi vào trong đan điền, rồi rơi vào trong "Hồ pháp lực" màu xanh.
Từng sợi ánh sáng đen rơi xuống, từng mảnh từng mảnh băng tinh kết lại phía trên Hồ pháp lực, vốn có chút xao động nhỏ đã lập tức được giảm bớt không ít.
Ánh sáng đen nhập thể, trên người Lưu Ngọc lập tức truyền tới cảm giác lạnh buốt.