Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 1215 - Chương 1215. Cái Giá Của Việc Không Thay Đổi (2)

Chương 1215. Cái giá của việc không thay đổi (2)
Chương 1215. Cái giá của việc không thay đổi (2)

Không cần uốn mình theo người, cũng không cần lấy lòng người giống như trước đây, lúc này cứ cư xử ngang hàng là được.

“Chúc mừng, chúc mừng!”

“Chúc mừng Thanh Dương sư đệ hôm nay đã kết thành Kim Đan!”

“Nếu đã là tu sĩ Kim Đan, vậy xưng hô trưởng lão này không còn thích hợp nữa, từ nay về sau ta cứ gọi sư huynh đệ đi.”

“Đây là quy củ của Tu Tiên Giới, cũng là quy củ của tông môn.”

Hai người đáp xuống cách đó vài bước, Nghiêm trưởng lão dẫn đầu đáp lễ, mỉm cười nói.

“Thanh Dương đã rõ, đa tạ sư huynh nhắc nhở.”

Quy tắc này, đương nhiên Lưu Ngọc biết, chỉ là khách sáo một chút thôi.

Dù sao hắn chỉ vừa mới Kết Đan, bản thân đã lập tức thay đổi, có thể sẽ khiến người khác cảm thấy đôi chút không thoải mái.

Nhờ Nghiêm trưởng lão “chỉ ra chỗ sai”, bản thân lại thuận thế sửa đổi thế mới tương đối hợp lý.

“Đệ tử nỗ lực tu luyện hơn mười năm, rốt cuộc hôm nay đã ngưng kết Kim Đan, còn mong được sư tôn chỉ bảo!”

Hướng về phía Lý Trường Không hành lễ, Lưu Ngọc vẫn duy trì sự cung kính, khách khí nói.

“Không tồi, Thanh Dương ngươi giỏi lắm!”

“Có thể ngưng kết Kim Đan, cho dù là phẩm chất gì cũng được xem là nhân tài xuất sắc trong vô số tu tiên giả, cũng khiến lão phu rất tự hào.”

Lý Trường Không chắp tay sau lưng, thản nhiên nhận lễ này, trên mặt treo nụ cười hài lòng.

Chuyện Lưu Ngọc Kết Đan lão tự thấy bản thân cũng hỗ trợ không ít, cho nên cảm thấy bản thân cũng có công lao.

Trả giá mới có thu hoạch, với không làm mà đòi hưởng tất nhiên là khác nhau.

“Tất cả là nhờ sự chỉ dẫn hàng ngày của sư tôn.”

Lưu Ngọc thuận thế khen lão một câu.

Lời vừa dứt, hai người đều cười ha ha, một bộ dáng sư từ tử hiếu.

Hết thảy, không cần nói nữa.

“Xem lúc ngươi Kết Đan thanh to thế lớn như thế, không giống dị tượng của người thường, phẩm chất Kim Đan hẳn không tồi.”

“Không biết là phẩm thứ mấy?”

Lý Trường Không và Nghiêm trưởng lão lén liếc nhìn nhau, cuối cùng Lý Trường Không mở miệng hỏi.

Phẩm chất Kim Đan, là chuyện hết sức bí mật của một tu sĩ, giữa tu sĩ có quan hệ bình thường nếu mạo muội hỏi, khó tránh khỏi là cố tình tìm hiểu chuyện riêng tư của tu sĩ khác, khiến người khác nghi ngờ là cố ý mạo phạm.

Chẳng qua Lý Trường Không trên danh nghĩa là sư tôn của Lưu Ngọc, sư tôn hỏi về tiến triển tu vi của đệ tử là chuyện bình thường, thế nên không tính là mạo phạm.

Nghe vậy, trong lòng Lưu Ngọc vừa nghĩ đã không chút do dự đáp:

“Đệ tử bất tài, dù dùng hết toàn lực cũng chỉ ngưng tụ được Kim Đan lục phẩm!”

Chỉ để lộ là lục phẩm, hắn có suy tính riêng của bản thân.

Cho dù là từ thời thượng cổ hay đến bây giờ, phẩm chất Kim Đan đều được chia làm chín cấp, còn có ba giai đoạn thượng, trung và hạ.

Kim Đan hạ phẩm quá thấp kém, căn bản không thể “sinh ra” Nguyên Anh, từ xưa đến nay tu sĩ ngưng kết hạ phẩm khó có thể đạt tới cảnh giới Nguyên Anh.

Cho dù là có ngoại lệ cũng là sử dụng Linh vật nghịch thiên mới có thể miễn cưỡng thành công.

Có thể nói, ngưng kết Kim Đan hạ phẩm vừa là chuyện vui cũng vừa là chuyện bất đắc dĩ.

Con đường đi đến cảnh giới Kim Đan cứ thế cơ bản là bị bỏ dở, cao nhất cũng chỉ có thể tu luyện đến Kim Đan đỉnh phong.

Chỉ có Kim Đan thượng phẩm và Kim Đan trung phẩm mới đạt điều kiện cơ bản để phá vỡ Kim Đan trở thành Nguyên Anh.

Mà bởi vì chênh lệch về phẩm chất, khả năng kết Nguyên Anh của người trước lớn hơn người sau rất nhiều.

Khả năng Kim Đan thượng phẩm ngưng kết thành Nguyên Anh khá lớn, số người kết thành Kim Đan thượng phẩm ở toàn bộ Thất Quốc Minh cũng chỉ có ít ỏi mấy vị Kim Đan chân nhân mà thôi.

Trong Sở quốc lại càng không có bất kỳ ai có Kim Đan thượng phẩm.

Chuyển qua Kim Đan kỳ, chuyện có cảnh giới gì ảnh hưởng rất lớn đối với con đường tu tiên.

Nếu tin tức kết thành thượng phẩm được truyền ra, Lưu Ngọc có lý do tin tưởng, không ít Nguyên Anh lão quái muốn “nói chuyện” với hắn.

Đừng quên, Nguyên Dương Tông và Hợp Hoan Môn là đối thủ một mất một còn.

Nếu có cơ hội bóp chết một vị Kim Đan thượng phẩm của Nguyên Dương Tông như thế này, Nguyên Anh lão quái của Hợp Hoan Môn tuyệt đối không từ chối.

Tuy hắn đã ngưng kết Kim Đan, nhưng cứ tưởng tượng đến việc bản thân bị Nguyên Anh lão quái “đặc biệt chú ý”, Lưu Ngọc vẫn có chút chột dạ.

Dù là Kim Đan trung phẩm, Sở quốc cũng có không ít, như vậy hắn cũng cảm thấy an tâm hơn.

“Cái gì… Lục phẩm?”

Nghe thấy thế, bàn tay đang vuốt râu của Nghiêm trưởng lão run lên, suýt nữa giật mất một chùm râu, không dám tin hỏi lại.

Lão mở to hai mắt, ánh sáng trong mắt khó có thể giấu được.

Phải biết rằng, toàn bộ Nguyên Dương Tông, hơn ba mươi tu sĩ Kim Đan, có thể ngưng kết Kim Đan lục phẩm cũng chỉ có một người là Trường Phong chân nhân mà thôi.

Thật ra cũng có một Kim Đan chân nhân khác có thực lực mạnh hơn, khiến danh tiếng đệ nhất Kim Đan của Nguyên Dương Tông nổi như cồn, đã từng được xem là người có khả năng kết anh nhất.

Cho đến khi trận chiến ở Thiên Vương sơn xảy ra, khiến Kim Đan bị thương, danh tiếng này mới bị lắng xuống.

Nhờ có sự tồn tại của Trường Phong chân nhân, trong hội nghị tông môn có Kim Đan trưởng lão, gia tộc nhất mạch mới có thể đè bẹp hai mạch còn lại.

Nếu Lưu Ngọc có thể ngưng kết Kim Đan lục phẩm, chẳng phải chứng minh cho việc hắn cũng có thể đạt đến độ cao như Trường Phong chân nhân sao?

TRong đầu xuất hiện ý nghĩ này khiến vẻ mặt Nghiêm trưởng lão lộ vẻ khiếp sợ, suy nghĩ muốn liên hôn trong lòng càng mãnh liệt hơn.

Thời điểm cánh Lưu Ngọc chưa cứng, nếu có thể liên hệ mật thiết hơn với Nghiêm gia thì đúng là một lựa chọn đúng đắn, càng có lợi cho tương lai.

“Đúng là Kim Đan lục phẩm!”

Đối mặt với sự dò hỏi của Nghiêm trưởng lão, Lưu Ngọc không hề do dự đáp.

Hắn còn chưa nói dứt câu đã phóng Linh áp của chính mình ra, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ đỉnh núi.

Linh áp này vượt xa trình độ của người vừa tấn thăng Kim Đan, có thể so với một số Kim Đan danh tiếng đã tu luyện một hai trăm năm ở giai đoạn Kim Đan sơ kỳ.

“Linh áp đã đạt đến trình độ này?”

“Không thể sai được.”

“Cũng chỉ có Kim Đan trung phẩm cao cấp nhất mới có thể ở thời điểm vừa ngưng kết Kim Đan đạt tới trình độ này.”

Vẻ mặt khiếp sợ của Nghiêm trưởng lão vẫn không giảm, lão tự lẩm bẩm một mình.

Lão có thể nhìn thấy phảng phất một ngôi sao có tiềm lực vô hạn đang từ từ trỗi dậy trong tông môn.

Cuối cùng đến một ngày, sẽ chiếu sáng toàn bộ tông môn!

Linh áp này hoàn toàn không thể làm giả được, trong lòng Nghiêm trưởng lão đã hoàn toàn tin tưởng, không còn nghi ngờ gì nữa.

Về phần tận mắt nhìn thấy Kim Đan, đương nhiên lão sẽ không mạo phạm như vậy.

Hết chương 1215.
Bình Luận (0)
Comment