Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 1220 - Chương 1220. Linh Thảo Ngàn Năm (3)

Chương 1220. Linh thảo ngàn năm (3)
Chương 1220. Linh thảo ngàn năm (3)

Trong lòng Lưu Ngọc khẽ động, lúc này lại lấy ra vài loại từ trong nhà gỗ nhỏ, những hạt giống Linh thảo khác nhau, gieo xuống bên trong Linh điền màu đỏ.

Một ví dụ có thể là tình huống đặc biệt, nếu như đều như vậy cả thì nói rõ đúng là quy tắc thúc của Linh điền đã thay đổi.

Không quá lâu, mấy loại hạt giống Linh thảo kia đều nhanh chóng mọc ra mầm xanh, sau đó lấy tốc độ mắt thường có thể thấy mà nhanh chóng sinh trưởng rồi trưởng thành.

Mấy hạt giống Linh thảo này đều có thời gian trưởng thành cao nhất là một năm, sau một năm thì sẽ không tiếp tục lớn nữa.

Qua hơn ba canh giờ một chút, tất cả hạt giống Linh thảo đã được gieo xuống đều trưởng thành và không còn lớn lên nữa.

"Như vậy xem ra, tốc độ thúc của Linh điền màu đỏ đúng là nhanh hơn Linh điền màu đen."

"Như vậy, sau này có thúc Linh thảo cũng dễ dàng hơn."

"Chỉ là không biết năm thúc cao nhất có gia tăng lên không?"

Trong lòng Lưu Ngọc hiện lên đủ loại suy nghĩ, tiếp tục bay tới bên cạnh mấy cây Bích Linh chi, nhìn chằm chằm vào tốc độ sinh trưởng của Linh chi.

Lúc Trúc Cơ kỳ, giới hạn tối đa mà Tiên Phủ thúc được là năm trăm năm.

Một khi Linh thảo đạt tới dược linh năm trăm năm thì sẽ không sinh trưởng thêm một chút nào nữa, dường như đây là quy luật hạn chế của thế giới Tiên Phủ.

Đan dược tam giai, đa phần đều phải dùng đến Linh thảo năm trăm năm, thậm chí trong đa số đan phương còn phải dùng đến một, hai gốc Linh thảo vượt quá năm trăm năm.

Nếu số năm thúc trong Tiên Phủ không gia tăng, vậy dù có tăng nhanh tốc độ thúc đi nữa thì đối với bản thân cũng chẳng ích lợi gì nhiều.

Cho nên thời hạn thúc là vấn đề mà Lưu Ngọc quan tâm nhất.

Thỉnh thoảng lại trở về cơ thể một lần, khôi phục khí huyết, yên lặng điều trị, thời gian còn lại sẽ luôn canh giữ bên cạnh Bích Linh chi, quan sát kết quả thay đổi thời hạn thúc.

Sau mười bảy canh giờ, tuổi của Bích Linh chi đã vượt qua năm trăm năm!

Đường vân trên đó càng biến đổi càng phúc tạp, màu sắc cũng càng thêm đậm nét.

Đồng thời, nó vẫn tiếp tục lớn lên!

Sau ba mươi canh giờ, Bích Linh chi đạt tới dược linh chín trăm năm, đường vân bên ngoài đều biến trở thành màu xanh đậm, lấp lánh ánh sáng giống như viên ngọc.

Hơn ba mươi canh giờ một chút, mùi hương khác thường của Bích Linh chi phát tán ra càng lúc càng đậm, hình thể thu nhỏ lại chừng bàn tay, đồng thời ngừng sinh trưởng tiếp.

Lưu Ngọc đào nó ra, đặt trước mắt quan sát một hồi, không nhịn được mà lộ ra vẻ vui mừng.

Linh dược ngàn năm!

Với sự hiểu rõ của hắn với Bích Linh chi, sau khi cẩn thận quan sát một phen, có thể xác định đây đúng là Linh dược ngàn năm, không thể nghi ngờ.

"Xem ra, tu vi tăng lên tới cảnh giới Kim Đan, năm thúc của Tiên Phủ cũng đã tăng lên."

"Từ năm trăm năm, tăng lên đến một ngàn năm."

Sau nhiều lần xác nhận kết luận, trong lòng Lưu Ngọc vô cùng mừng rỡ.

Linh dược Linh thảo ngàn năm, trừ vài đan được tam giai ra, bình thường đan dược tứ giai đều chỉ có Nguyên Anh kỳ mới có thể dùng được.

Như vậy xem ra, hình như lúc trước mình đã lo lắng thừa rồi.

"Hít..."

Trong lòng Lưu Ngọc thở dài một hơi, rồi vội vàng bỏ vài cọng Bích Linh chi vào trong hộp ngọc bảo quản, sau đó đặt hộp ngọc vào gian nhà gỗ nhỏ bên phải.

"Như vậy, khi tu luyện Kim Đan kỳ, mình vẫn có thể giữ lại những ưu thế như cũ."

"Nếu không cho dù có cải thiện tư chất đi nữa, muốn Kết Anh cũng sẽ càng khó thêm khó."

"Dù sao tuy thọ nguyên của Kim Đan kỳ là tám trăm năm, nhưng độ khó tu vi cũng sẽ tăng cao lên."

"Một trăm năm tuổi đã Kết Đan thành công, nhưng lỡ như đến sắp hết thọ nguyên cũng chỉ là tu sĩ Kim Đan trung kỳ cũng có không ít người."

"Thậm chí khi ở Trúc Cơ kỳ là người kinh tài tuyệt diễm, nhưng khi vào Kim Đan kỳ lại chẳng khác người thường, số người này chiếm hơn tám phần."

"Đến cảnh giới Kim Đan, tu vi một tiểu giai tăng lên mấy chục năm cũng đã xem như là tốc độ cực nhanh rồi."

"Đa số tu sĩ Kim Đan, hai, ba trăm năm cũng không chắc có thể tăng lên một tiểu giai."

Trong lòng hắn hiện lên đủ loại suy nghĩ, nhìn Linh điền mở rộng hơn mười dặm của mình, tâm trạng không khỏi tốt lên, không nhịn được cảm giác hồi hộp.

Có Tiên Phủ trợ giúp, cho dù bây giờ cách cảnh giới Nguyên Anh còn rất xa, nhưng hắn cũng bắt đầu có tự tin nhất định.

"Đồng thời, Linh điền màu đỏ mở rộng tới mười dặm, cũng có thể tiến hành cải tạo lớn hơn nữa."

"Ví dụ như cải tạo ra một hồ nước cỡ nhỏ, trồng chút Linh thảo thủy sinh."

"Lúc đầu một mẫu thì quá nhỏ, trồng Linh thảo thủy sinh thì không thuận tiện để thúc cho lắm."

"Mặc dù Tiên Phủ có thể thúc Linh thảo, nhưng có vài Linh thảo yêu cầu đặc thù, cho dù là Tiên Phủ cũng phải thỏa mãn điều kiện mới có thể thúc giục được, ví dụ như Ám Tinh Linh thụ này."

"Hiện tại phạm vi Linh điền đã lớn hơn nhiều, đã có thể yên tâm cải tạo, thỏa mãn một số yêu cầu của những Linh thảo gặp phải trong tương lai."

Nhìn mười mẫu Linh điền này, Lưu Ngọc bắt đầu suy tư, rốt cuộc phải tiến hành cải tạo như thế nào mới tốt.

Trong thời gian thúc Bích Linh thảo, hắn đã phân chia đại khái mười mẫu Linh điền này thành ba khu vực.

Một vùng gieo trồng thông thường, chiếm diện tích khoảng bốn mẫu.

Một vùng dự định xây dựng ao hoặc hồ nước, chiếm diện tích ba mẫu.

Cuối cùng một vùng khoảng ba mẫu, vẫn chưa nghĩ ra phải cải tạo thế nào, để lại sau này tiếp tục xử lý những Linh thảo đặc thù.

Dù sao tạm thời bỏ trống cũng không sao, hiện tại tốc độ thúc của Tiên Phủ đã nhanh như vậy, cũng không lo lắng đất đai không đủ dùng.

Đây là phán đoán chuẩn xác của một "Lão nông".

"Ngoại trừ thay đổi diện tích của phù đảo trên không, còn có thời gian thúc Linh dược Linh thảo tăng lên, Tiên Phủ dường như xảy ra sự thay đổi hơi vi diệu."

Lưu Ngọc tinh tế cảm ứng, nhưng hồi lâu cũng không có đầu mối.

Hắn ngầm cảm giác được, thế giới Tiên Phủ dường như xảy ra sự thay đổi khó hiểu, dường như trong cõi u minh có thứ gì đó, càng thay đổi càng hoàn chỉnh hơn một chút.

Loại thay đổi cực kỳ nhỏ này, năm đó khi tấn thăng lên Trúc Cơ, hắn cũng từng trải qua loại cảm giác này.

Lưu Ngọc không còn cảm thấy kỳ quái với hiện tượng này nữa.

Từ Trúc Cơ tấn thăng lên Kim Đan, đối với mình mà nói đúng là thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Nhưng một thế giới dù có là thế giới bị tàn phá đi nữa, thì nó vẫn không đáng kể gì, thậm chí còn nhỏ bé như hạt bụi!

Xác định vẻ ngoài Tiên Phủ có thay đổi cơ bản xong, Lưu Ngọc xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Phá Bại kiếm trên bầu trời.

Hết chương 1220.
Bình Luận (0)
Comment