Dù hai người đã quen biết rất lâu nhưng có đôi khi nàng vẫn cảm thấy người nam nhất trước mặt cực kỳ thần bí.
Chỉ tiếc là Lưu Ngọc hoàn toàn không định trả lời nàng.
Lúc này hắn đã lấy Tồn Thần diệu pháp tầng thứ ba ra, bắt đầu nghiêm túc tìm hiểu.
Thấy đối phương không có ý định giải thích, cũng không có động tác nào khác nên Giang Thu Thủy chỉ có thể cắn môi đứng dậy, rời khỏi lầu các.
Có một số chuyện Lưu Ngọc sẽ giải thích nhưng cũng có một số chuyện từ đầu đến cuối hắn chưa bao giờ trả lời. Nàng đã quen quá rồi.
Phần tu luyện hôm nay đã hoàn tất nên sau khi Giang Thu Thủy đi, Lưu Ngọc cũng không làm gì khác, chỉ toàn tâm toàn ý tìm hiểu ‘Tôn Thần diệu pháp’.
Tranh thủ sớm lĩnh hội được tầng thứ ba, sau đó mới bắt đầu tu luyện.
"Tôn Thần diệu pháp" có tất cả năm tầng, ứng với năm đại cảnh giới từ Luyện Khí kỳ đến Hóa Thần kỳ.
Mỗi tầng đều có một bí thuật thần thức đặc biệt, thường có thể phát huy công dụng kỳ diệu vào những thời điểm mấu chốt.
Tầng thứ nhất là ‘Kinh Thần Thứ’, tầng thứ hai là ‘Toái Linh Sưu Hồn thuật’.
Tầng thứ ba thì chính là ‘Lưu Ly Hoặc Tâm thuật’, là bí thuật dùng để ảnh hưởng hoặc khống chế tu sĩ khác.
Có thể cưỡng ép thay đổi tư tưởng của tu sĩ khác, thậm chí là cả tính cách, khiến người đó hoàn toàn biến thành con rối cho mình khống chế.
Dùng ‘Lưu Ly Hoặc Tâm thuật’ với tu sĩ cùng giai thì gần như là không có hiệu quả gì, nhưng nếu sử dụng với người có tu vi thấp hơn thì lại có hiệu quả cực kỳ mạnh.
Nhất là khi dùng với tu sĩ Luyện Khí kỳ, gần như không thể nào thoát khỏi ảnh hưởng của nó. Hiệu quả còn mạnh hơn phương pháp tẩy não chuyên nghiệp nhất.
Tuy không thể trực tiếp gia tăng thực lực nhưng lại có tác dụng kỳ diệu với phát triển thế lực.
Lưu Ngọc hoàn toàn có thể dựa vào bí thuật này để khống chế một ít tu sĩ Luyện Khí rồi lại dùng thêm Nguyên Thần cấm chế. Sử dụng hai tầng khống chế cực mạnh, sau đó lại tiêu tốn tài nguyên bồi dưỡng họ lên Trúc Cơ kỳ.
Như vậy thì hắn sẽ có được một nhóm thuộc hạ tuyệt đối trung thành, có thể làm bất cứ chuyện gì vì mình.
Lúc trước, sở dĩ hắn nảy ra ý tưởng bồi dưỡng tử sĩ cũng chính là vì trong tay có bí thuật ‘Lưu Ly Hoặc Tâm thuật’.
Nhưng bí thuật này cũng có thiếu sót. Đó chính là khi bị cưỡng ép thay đổi tính cách, bản thân người đó sẽ không còn hoàn chỉnh nữa, tỉ lệ ngưng kết Kim Đan thấp hơn tu sĩ bình thường nhiều.
Thế nhưng muốn bồi dưỡng được một tu sĩ Kim Đan lại hao tốn quá nhiều sức lực và tiền của. Hiện giờ tài nguyên cho bản thân hắn dùng còn không đủ, thế nên Lưu Ngọc mới bỏ qua suy nghĩ này.
Trước mắt có một nhóm tử sĩ Trúc Cơ làm nanh vuốt, đi làm vài việc mình không rảnh làm, thế là đủ.
…
Ngày hôm sau.
Đại sảnh động phủ thuộc Thanh Dương phong.
"Phu quân, hai trăm nữ đệ tử đang chờ ở bên ngoài, đều là những người muốn gia nhập Thanh Dương phong."
"Bây giờ có thể cho họ tiến vào chưa ạ?"
Kỷ Như Yên bẩm báo.
Chọn lựa thị nữ cho phu quân, lúc này dù trên mặt nàng tươi cười nhưng trong lòng vẫn có chút ghen ghét.
Từ sau khi Lưu Ngọc bắt đầu Luyện Thể, nàng đã bắt đầu có chút không chịu nổi ‘ân trạch’ của đối phương. Thế nhưng Kỷ Như Yên vẫn không định chia sẻ phu quân với người khác.
Thế nên để đề phòng mấy ả hồ ly tinh mê hoặc phu quân rồi trèo cao, nàng đã âm thầm loại bớt những nữ đệ tử có dáng vẻ thẹn thùng, cử chỉ mất tự nhiên.
Ví dụ như những người có dáng người ‘đồi núi trập trùng’.
"Ừ, để bọn họ vào đi."
Lưu Ngọc nghe vậy thì cũng có chút hào hứng, thả cuốn sách trong tay xuống rồi thản nhiên nói.
Kỷ Như Yên lên tiếng, vận dụng pháp thuật vào giọng nói để truyền ra bên ngoài.
Rất nhanh đã có vô số bóng dáng nữ đệ tử xuất hiện, lắc lư dáng người thướt tha nối đuôi nhau bước vào đại sảnh.
Tuy Kỷ Như Yên ghen tuông nhưng cũng không dám chọn những người có khuôn mặt xấu xí, chỉ âm thầm chèn ép những kẻ mà nàng cho là đối thủ tiềm ẩn có thể đe dọa đến vị trí của mình.
Thế nên về tổng thể, tư sắc của hai trăm nữ đệ tử này vẫn rất khá.
Chỉ là nữ nhân trời sinh đã biết diễn kịch. Rất nhiều nữ tu lanh lợi cơ trí, vừa thấy người phụ trách sàng lọc sơ bộ là thị thiếp của Thanh Dương sư tổ thì đã ngụy trang bản thân thật tốt.
Lúc tham gia sàng lọc nhìn rất bình thường, giờ lại trang điểm lộng lẫy.
"Hừ."
Kỷ Như Yên thấy vậy, lạnh lùng ‘hừ’ một tiếng, thế nhưng cũng không làm gì được bọn họ. Dù sao nàng cũng không thể thể hiện thái độ quá rõ ràng.
Tuy bọn họ đều chỉ mặc áo bào trắng xám của nội môn và ngoại môn nhưng trang phục phía dưới lại được chăm chút rất tỉ mỉ. Mỗi người một vẻ khoe sắc rạng rỡ, khiến người ta nhìn thấy rất vui tai vui mắt.
Lúc này bọn họ đã bước qua cửa, đi vào đại sảnh. Bên trong thoáng cái đã tràn ngập các loại hương thơm.
Tươi mát, xinh đẹp, diễm tục, cao nhã.
Không biết là mùi hương cơ thể thật hay là lớp trang điểm đã được ướp thêm những mùi thơm hấp dẫn.
"Khá lắm."
Vẻ mặt Lưu Ngọc rất đàng hoàng nghiêm trang, quan sát những nữ tu đang đi vào đại sảnh, lòng thầm khen ngợi.
Chẳng qua thưởng thức thì thưởng thức, thân là trưởng lão, trưởng bối trong tông môn tất nhiên là hắn sẽ phải chú ý đến hình tượng của mình. Thế nên trên mặt Lưu Ngọc không hề có biểu cảm nào, không nhìn ra là đang vui hay bực.
Thiên Phong lão tổ là nhân vật thần long thấy đầu không thấy đuôi, đã là Kim Đan trưởng lão thuộc về cao tầng trong tông môn, rất nhiều đệ tử Luyện Khí kỳ cả đời cũng không mơ được gặp mấy lần.
Thế nên khi một vị Kim Đan trưởng lão hàng thật giá thật đứng ngay trước mắt, phần lớn đệ tử đều cảm thấy khá căng thẳng mất tự nhiên.