Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 1294 - Chương 1294. Luyện Chế Pháp Bảo(3)

Chương 1294. Luyện chế pháp bảo(3)
Chương 1294. Luyện chế pháp bảo(3)

Mặc dù đan hỏa có hiệu quả rất tốt đối với linh tài cấp thấp, luyện hóa cũng cực kỳ nhanh.

Nhưng đối với linh tài cấp bậc pháp bảo lại không dễ sử dụng như vậy, luyện hóa cũng trở nên chậm chạp hơn.

Luyện chế Lạc Nhật Kim Hồng thương có một nguyên liệu chính và mấy chục loại phụ liệu, chỉ là một bước luyện hóa tất cả linh tài này cần ít nhất một tháng.

Luyện chế loại linh tài thứ nhất, trong lòng Lưu Ngọc không hề gợn sóng.

Đặt chất lỏng màu đỏ nhạt sau khi luyện hóa vào một góc lò luyện khí, bài xuất tạp chất đã luyện hóa, rồi lại thả một miếng khoáng thạch màu bạc nhạt vào, pháp quyết tiếp tục tinh luyện không ngừng.

Mỗi một bước luyện chế pháp bảo mệnh, hắn đã luyện tập vô số lần trong đầu, cho nên lúc này đã quen thuộc với quá trình luyện chế.

Việc liên tục kích phát đan hỏa để luyện hóa linh tài tiêu hao không nhỏ, sau đó Lưu Ngọc không thể không lấy Linh Thạch trung phẩm ra để vừa luyện khí vừa hấp thu pháp lực.

Chỉ cần có một tí bất cẩn đều có thể dẫn đến thất bại toàn bộ quá trình luyện khí, lãng phí rất nhiều linh tài, lại tốn thời gian và Linh Thạch để thu thập lại.

Nhưng cũng may Lưu Ngọc cực kỳ thận trọng, hắn thà chậm một chút cũng không muốn phạm sai lầm, cho nên trong quá trình luyện hóa cuối cùng cũng chưa xảy ra sai sót gì.

Một tháng trôi qua, chỉ còn lại là nguyên liệu chính "Vẫn Nhật tinh" vẫn chưa được luyện hóa.

"Chỉ cần luyện hóa Vẫn Nhật tinh, bước đầu tiên này coi như hoàn thành."

Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này.

Ngay sau đó, một hộp ngọc bên cạnh liền tự động mở ra, một viên lưu ly màu đỏ thủy tinh to bằng nắm tay bay ra từ bên trong.

Đó là Vẫn Nhật tinh!

"Tí tách."

Vẫn Nhật tinh rơi vào trong lò luyện khí, pháp quyết trong tay Lưu Ngọc cũng theo đó mà thay đổi, gia tăng hỏa lực phát ra.

Lúc này, trên thái dương và trán của hắn xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, rõ ràng đã tiêu hao không nhỏ.

Lạc Nhật Kim Hồng thương là pháp khí cấp cao nhất, độ khó luyện chế cũng càng cao, cho dù là hắn có pháp lực thâm hậu, thời gian dài luyện chế cũng có phần tốn sức.

Chẳng qua Lưu Ngọc có căn cơ hùng hậu, cho dù không có sự trợ giúp của địa hỏa chi lực, cũng tự tin có thể kiên trì.

Lý do tại sao hắn không sử dụng địa hỏa chủ yếu là vì cân nhắc đến việc mình không quen thuộc với địa hỏa.

Chưa chắc có thể kiểm soát một cách tự nhiên như đan hỏa, cho nên sau khi xem xét toàn diện, hắn vẫn chọn sử dụng đan hỏa.

Nếu đến thời điểm pháp lực không thể tiếp tục, vì luyện chế pháp bảo bản mệnh, hắn sẽ lựa chọn sử dụng "Linh Nhũ ngàn năm".

Vẫn Nhật tinh có khả năng chống lửa cực kỳ cao, mặc dù Lưu Ngọc vượt trội hơn nhiều so với đan hỏa của tu sĩ bình thường, nhưng cũng phải mất mười ngày mười đêm mới có thể luyện hóa được.

"Phù~"

Sau mười ngày mười đêm, Lưu Ngọc thở hắt ra một ngụm khí đục, pháp quyết trong tay cũng theo đó mà biến hóa, đan hỏa trong hỏa môn trong nháy mắt yếu đi hơn phân nửa.

Lúc này, trong lò luyện đan, từng khối chất lỏng linh tài hòa tan đang nhẹ nhàng trôi nổi.

Nếu như không lập tức tiến hành luyện chế, những chất lỏng này sẽ dần dần nguội đi, đến lúc đó hơn phân nửa linh tài sẽ trực tiếp bị báo hỏng.

"Ssss."

Lưu Ngọc hít một hơi thật sâu, trong mắt lóe lên vẻ kiên định, điểm vào mấy huyệt vị trên ngực, liên tiếp ép ra chín giọt tinh huyết.

Giọt máu to lớn vừa xuất hiện, trong phòng liền tản ra Linh khí tinh khiết và mùi máu tươi làm cho người khát vọng.

Sau đó, không chút nào dừng lại mà rơi vào lò.

"Tí tách."

Hạt máu rơi vào trong lò, dưới sự điều khiển chuẩn xác của Lưu Ngọc, lập tức hóa thành từng sợi tơ máu dài nhỏ, rơi về phía những khối chất lỏng linh tài.

Cùng lúc đó, pháp quyết trên tay của Lưu Ngọc lại lần nữa thay đổi, trong miệng nhỏ lẩm bẩm đọc những âm tiết mơ hồ không rõ, theo đó thi triển pháp thuật "huyết luyện".

Sự khác biệt lớn nhất giữa luyện chế pháp bảo bản mệnh và pháp bảo thông thường chính là ở bước "huyết luyện" này.

Thông qua tinh huyết tế luyện, linh tài sẽ thành lập một liên hệ kỳ diệu yếu ớt với tu sĩ, khiến cho độ khó của quá trình luyện chế tiếp theo giảm mạnh.

Tinh huyết tiêu hao càng nhiều khi "huyết luyện" thì mối liên hệ thành lập với linh tài sẽ càng chặt chẽ, độ khó luyện chế sau đó sẽ càng giảm xuống.

Để sau này có thể luyện chế thuận lợi, Lưu Ngọc đã tiêu hao một lúc chín giọt máu một lần.

Mà tu sĩ bình thường, tối đa chỉ có mười sáu giọt tinh huyết.

Sau khi ép ra chín giọt tinh huyết, Linh áp của Lưu Ngọc nhanh chóng tuột xuống một đoạn nhỏ, sắc mặt cũng biến thành tái nhợt.

Từng đợt cảm giác suy yếu không ngừng dâng lên từ toàn thân!

Cho dù tu luyện "Tinh Thần Chân Thân", đạt tới trình độ thể tu nửa bước tam giai, thoáng cái mất đi chín giọt tinh huyết cũng gần như là cực hạn!

Chẳng qua Lưu Ngọc làm như vậy tất nhiên đã tính toán tỉ mỉ, trước mắt còn có thể kiên trì.

Nếu đã muốn làm thì cố gắng làm đến tốt nhất!

"Tụ khí ngưng thần, bão nguyên thủ nhất*"

*Bão nguyên thủ nhất (抱元守一): Là một trong những phương thuật tu luyện ở giai đoạn đầu của Đạo gia, trọng điểm là luyện tinh thần, thông qua nó để bài trừ tạp niệm trong lòng, giữ cho tâm thần thanh tĩnh.

Lưu Ngọc lẩm nhẩm pháp quyết kiềm chế tâm thần, nhờ vào ý chí kiên định điều khiển quá trình luyện khí diễn ra đều đâu vào đấy.

Trong lò luyện khí, tơ máu dài nhỏ tỏa ra huyết quang mơ hồ, không ngừng dung nhập vào từng loại chất lỏng linh tài, thể tích của chín giọt tinh huyết đang không ngừng thu nhỏ lại.

Cũng may nhắc tới giảm bớt hỏa lực, nếu không với nhiệt độ luyện hóa linh tài, chỉ sợ không tới hai hơi thở tinh huyết liền bị bốc hơi một cách vô ích.

Nhưng trạng thái hỏa lực thấp cũng không thể duy trì quá lâu, nếu quá lâu chất lỏng linh tài sẽ đông đặc lại, lần nữa biến thành trạng thái thể rắn, đến lúc đó sẽ thất bại trong gang tấc.

Lưu Ngọc biết thời gian gấp gáp, cho nên một khắc cũng không dám dừng lại.

Hết chương 1294.
Bình Luận (0)
Comment