Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 422 - Chương 422. Tỷ Đệ Cấm Kỵ

Chương 422. Tỷ đệ cấm kỵ Chương 422. Tỷ đệ cấm kỵ

Đây chỉ là Hỏa Cầu Thuật đê giai, không cầu gây thương tổn, chỉ cần quấy rầy, mê hoặc đối phương.

Tám tu sĩ Trúc Cơ còn lại của Nguyên Dương Tông cũng đều đồng loạt phát động công kích.

Linh quang đủ mọi màu sắc lóng lánh sáng rọi bầu trời đêm, ẩn chứa lực lượng khiến tu sĩ Luyện Khí kỳ run rẩy, trước sau nối nhau bay về phía ánh sáng nơi chân trời.

Thấp nhất đã là pháp khí cực phẩm, trong đó thậm chí còn có linh khí cực phẩm.

Đấu pháp trên không trung vẫn tương đối bó tay bó chân, mà uy thế của kiếm bản to màu tím khiến cho vài tu sĩ Hợp Hoan Môn biến sắc.

Nhưng bọn họ cũng không bối rối, bởi vì đã có hai chiếc Viên Hoàn, một hồng một vàng lao tới nghênh đón, ngăn trở kiếm khổng lồ, không rơi vào hạ phong chút nào.

‘Keng!’

‘Choang!’

Ba kiện linh khí cấp tốc giao phong, mỗi lần đánh trúng đều ẩn chứa lực lượng khiến tu sĩ Trúc Cơ bình thường cũng rung động, từng đợt sóng lan vô hình lấy vị trí va chạm làm trung tâm khuếch tán ra bốn phía.

Dù là sóng dư giao phong hay uy áp dật tán đều không phải dạng tu sĩ Luyện Khí kỳ bình thường có thể thừa nhận.

So với kiếm khổng lồ ba trượng, hai Viên Hoàn có vẻ nhỏ nhắn hơn, đại khái chỉ lớn cỡ một trượng gì đó, nhưng uy thế không kém hơn chút nào, vượt qua phạm trù linh khí thượng phẩm rất nhiều.

Càng khiến tu sĩ Nguyên Dương Tông động dung là khí cơ của hai Viên Hoàn này là nối liền, cực kỳ ăn ý, còn loáng thoáng chèn ép kiếm tím xuống thế yếu.

Viên Hoàn một hồng một kim, ngoại hình cũng không mới mẻ khéo léo gì, nhưng hoa văn kỳ dị khắc trên bề mặt lại có thể kích phát dục vọng nguyên thủy nhất của nhân loại.

Nếu là tu sĩ tu vi kém hơn nhìn thẳng hơi lâu một chút sẽ khiến dục vọng bản năng của thân thể bị khơi gợi, dâng lên lửa dục khó có thể ức chế.

"Mã Kim Liên, Mã Kim Hoa!"

Bên người có tu sĩ nói ra thân phận của hai người kia, Lưu Ngọc nháy mắt hiểu rõ hai người này là ai.

Chu Trác Phong là nhân vật xếp hạng khá cao trong Tam Anh Tứ Kiệt của Nguyên Dương Tông, chẳng những trong tay có linh khí cực phẩm, còn sở hữu Lôi linh căn chiến lực cường đại mười phần.

Có thể ép gã vào hạ phong, chứng tỏ đối phương tuyệt đối không phải hạng người vô danh.

Hai người này cũng là thuộc Hợp Hoan Lục Tử, tuy rằng cấp bậc tương đối kém cỏi.

Tục truyền Mã Kim Liên và Mã Kim Hoa là tỷ đệ thân sinh, đồng thời cũng là quan hệ đạo lữ cấm kỵ.

Hai người như hình với bóng, cực kỳ am hiểu hợp kích, liên thủ lại thì có đối mặt với ‘Liên Hoa công tử’ đứng đầu Hợp Hoan Lục Tử cũng có thể duy trì bất phân thắng bại, có thanh danh không nhỏ ở giới tu tiên Sở quốc.

Nhưng danh tiếng của hai người họ cũng không phải tiếng tốt gì cho cam. Một là vì công pharp của bọn họ thường xuyên thải dương bổ âm, thải âm bổ dương, thải bổ tu sĩ khác để tu luyện. Hai là tại đất nước Sở lễ tiết pháp tắc hoàn chỉnh mà nói, họ hàng gần kết hợp dù gì cũng khiến người lên án.

Quan hệ của hai người này là đề tài bàn luận của rất nhiều tu sĩ. Nguyên Dương Tông còn từng coi đây là căn cứ chỉ trích Hợp Hoan Môn ‘Tà khí lệch lạc’, là tà phái triệt để.

Nhưng như vậy cũng vô dụng, hoàn toàn không thể dao động căn cơ Hợp Hoan Môn thống trị.

Mà hai người Mã Kim Liên, Mã Kim Hoa cũng không để ý ánh mắt của những tu sĩ khác, hành vi không thu liễm nửa phần, thậm chí bởi vì thực lực cường đại, tiềm lực không nhỏ mà trở thành Hợp Hoan Lục Tử.

Khi Lưu Ngọc trao đổi với tu sĩ cùng giai thường xuyên nghe nói tới danh tiếng của đôi đạo lữ kiêm tỷ đệ này, nhưng đây là lần đầu tiên chân chính gặp mặt.

Trong lúc đấu pháp, hắn không khỏi phân ra gần nửa bộ phận tinh lực nhìn thoáng qua.

Chỉ thấy nữ tử cầm đầu trong số hai người đoan trang quyến rũ, một chiếc áo lụa hơi mỏng khoác trên cơ thể lả lướt tuyệt trần của nàng ta, loáng thoáng thấy được hai điểm cảnh xuân đỏ sẫm.

Da thịt nàng ta trắng như tuyết, mắt phượng sáng ngời, sau đầu búi kiểu tóc mỹ phụ đoan trang tự nhiên, hai lọn tóc mái hơi cong rũ xuống bên má, tăng thêm ba phần quyến rũ.

Hai luồng khí chất đoan trang và quyến rũ đạt thành cân bằng kỳ dị, khiến người ta khó có thể dời mắt, không nhịn được dâng lên dục vọng hung hăng mà ‘yêu thương’ nàng ta.

Mà nam tử thân hình cao lớn, tướng mạo tuấn tú, khuôn mặt tồn tại cả nét âm nhu lẫn cương dương, trường bào màu đen tăng thêm vài phần khí chất u buồn.

Tràn ngập mị lực khiến phái nữ trầm luân, đủ để khiến vô số nữ tử buông bỏ gia đình, lâm vào điên cuồng trả giá toàn bộ, cực kỳ giống sai lầm.

Lưu Ngọc bỏ qua Mã Kim Hoa, dừng ánh mắt trên người Mã Kim Liên hồi lâu, cũng vô thức lộ ra vẻ si mê.

Nhưng dầu gì hắn cũng là tu sĩ đã trải qua Tôn Thần diệu pháp rèn luyện, thời khắc mấu chốt cảm thấy một tia lạnh lẽo từ nguyên thần chợt bùng lên, hai mắt lập tức khôi phục thanh tỉnh.

"Mị công!"

Đối mặt mị lực khác thường như vậy, Lưu Ngọc không khỏi nghĩ tới từ này.

Luận diện mạo, Mã Kim Liên cũng chỉ cân tài cân sức với Bạch Vũ Huyên mà thôi, nhưng sức hấp dẫn mãnh liệt với khác phái như vậy là thứ Bạch Vũ Huyên không có. Như vậy thực không bình thường, rất có thể là vì tu luyện mị công.

Lưu Ngọc điều chỉnh tinh thần, không hề chú ý tướng mạo nàng ta nữa, tập trung tinh lực đấu pháp.

Bình Luận (0)
Comment