Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 434 - Chương 434. Thuấn Tức Thiên Lý Phù(2)

Chương 434. Thuấn Tức Thiên Lý phù(2) Chương 434. Thuấn Tức Thiên Lý phù(2)

Chế tạo linh khí khó khăn hơn pháp khí nhiều lắm, linh khí trung phẩm, hạ phẩm có vẻ hơi yếu, uy năng còn chưa chắc mạnh bằng pháp khí cực phẩm, nhưng phí tổn lại cao hơn gấp đôi, thế nên rất hiếm thấy.

Uy năng linh khí thượng phẩm thì có khả năng siêu việt pháp khí cực phẩm, nhưng giá cả đắt đỏ, thường thường gấp ba lần pháp khí cực phẩm.

Cho dù là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, mười người mới chỉ ba, bốn người sở hữu linh khí thượng phẩm mà thôi.

Hiện tại trong tay Lưu Ngọc có không ít pháp khí cực phẩm, nhưng chỉ có Ly Huyền kiếm là linh khí thượng phẩm. Uy năng thanh đại kích cổ xưa này còn mạnh hơn Ly Huyền kiếm một chút, thế nên cũng có thể xem như bảo bối, tăng thực lực cho hắn.

Lưu Ngọc cầm túi trữ vật của lão giả hắc y và Tạ Tuấn Kiệt trong tay, cẩn trọng dùng thần thức quét nhìn xung quanh, xác nhận không có thứ gì có thể uy hiếp đến mình rồi mới nhắm mắt lại.

Thoáng cái, Nguyên Thần tiến vào Tiên Phủ, cùng lúc đó, hai túi trữ vật trong tay cũng biến mất không thấy, nửa hơi thở sau lại lần nữa mở mắt.

Hắn lấy Thuẫn Phong Chu phóng lên cao, dùng tốc độ sáu trăm dặm trên một canh giờ bay về phía Nam.

Một đạn chỉ là bảy giờ hai giây, nửa đạn chỉ chính là hơn ba giờ một chút.

Theo tu vi đề cao, tốc độ Lưu Ngọc tiến vào Tiên Phủ ngày càng nhanh, hiện tại cả ra lẫn vào cũng chỉ tốn thời gian nháy mắt.

Chỉ cần không phải người trong hiểm cảnh, cất đồ vào Tiên Phủ vẫn rất thuận tiện.

Nhưng vẫn tận lực tránh cho dưới tình huống không chút phòng bị tiến vào Tiên Phủ, nếu không phải hai túi trữ vật thượng phẩm này quá rêu rao thì hắn đã không làm như thế.

Chiến đấu liên tiếp hai lần khiến tinh thần Lưu Ngọc có phần mỏi mệt, nhưng vẫn đánh lên tinh thần nhất tâm tam dụng.

Một mặt nuốt đan dược khôi phục pháp lực, một mặt khống chế thuyền Độn Phong, một mặt cảnh giác tu sĩ Hợp Hoan Môn có thể xuất hiện xung quanh bất cứ khi nào.

May mà dọc đoạn đường kế tiếp coi như an ổn, cũng không chạm mặt với tu sĩ Trúc Cơ của Hợp Hoan Môn.

Nhưng thật ra có lác đác vài tu sĩ Luyện Khí kỳ, mà mục tiêu của bọn họ chủ yếu là tu sĩ cùng cảnh giới, thấy tiền bối Trúc Cơ thì chạy còn không kịp, nào dám ngăn lại hỏi chuyện?

Chẳng may thật sự là tu sĩ Nguyên Dương Tông thật thì không phải chủ động tìm chết hay sao?

Cho nên khi độn quang phát ra linh áp Trúc Cơ kỳ lướt qua, phản ứng đầu tiên của bọn họ chính là chạy trốn tứ tán.

Lưu Ngọc chỉ muốn mau chóng rời khỏi phạm vi của Hợp Hoan Môn, thế nên cũng không ra tay.

Đám tu sĩ Luyện Khí kỳ này còn không biết mình mới vừa dạo qua quỷ môn quan một vòng.

Giết Luyện Khí kỳ tu sĩ chẳng được bao nhiêu nhiên liệu, nếu vì vậy mà gặp phải tu sĩ Trúc Cơ của đối phương thì đúng là mất nhiều hơn được, chung quy vẫn là khu vực của địch quân, phải khiêm tốn chút mới được. Lưu Ngọc không muốn phức tạp.

Đương nhiên, nếu là ở nơi thích hợp thì hắn vẫn không ngại thu gặt một chút nhiên liệu.

Thời gian luyện thành Thanh Dương Ma Hỏa vẫn quá ngắn, dù cho có thể tăng trưởng song song nhờ nạp nhiên liệu và tự thân uẩn dưỡng, nhưng uy năng vẫn hữu hạn.

Trước mắt, ngon lửa xanh thẫm còn chưa được một phần năm. Theo công pháp miêu tả, còn kém một chút mới đạt được tầng thứ tư - Ma Hỏa luyện nguyên.

Đối phó với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ thì đủ rồi, nhưng đối phó với tu sĩ trên sơ kỳ thì hơi miễn cưỡng.

Nhưng tiềm lực của nó cực kỳ khả quan, sớm hay muộn sẽ trở thành con bài chưa lật của hắn.

Trên thuyền Độn Phong, Lưu Ngọc nhìn ngọn lửa màu xanh, há mồm nuốt ngược vào đan điền.

Một canh giờ nháy mắt trôi qua, rừng rậm rộng lớn vô ngần bị bao trong một mảnh sương mù màu trắng phiêu đãng lọt vào tầm mắt.

Từ Tây tới Đông, kéo dài liên miên không dứt. Nơi ánh mắt có thể thấy được đều là cây cối thành rừng, khắp nơi đều là bóng dáng dã thú.

Phần lớn Khắc Mễ Nhĩ là bình nguyên, thế nên trong tên mới có chữ bình nguyên, nhưng không phải không tồn tại địa hình khác. Rừng rậm Hàn Vụ chính là mảnh rừng lớn nhất khu vực này.

Nhìn thấy cánh rừng giăng đầy sương mù là cơ bản đã xem như an toàn.

Bởi vì trong cuộc chiến tranh đoạt tài nguyên hai trăm năm gàn nhất, Nguyên Dương Tông chiếm được chút thượng phong, rừng rậm Hàn Vụ về cơ bản đã bị tông môn nắm trong tay.

Nghĩ đến đây, đáy lòng Lưu Ngọc thoáng thả lỏng, nở nụ cười. Nghĩ một lát, lại vẫn đổi sang phi hành bằng Tử Mẫu Truy Hồn đao.

Tiếp theo đó, thần thức thói quen đảo qua bên dưới, lại bất chợt phát hiện một bóng người quen thuộc, không khỏi ngạc nhiên, độn quang chợt lóe hạ xuống phía dưới.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ phá hoại mỏ quặng Tử Tinh, Chu Trác Phong nhận được tin tức tu sĩ Hợp Hoan Môn tới, hạ lệnh cho đệ tử Luyện Khí kỳ đi trước.

Nhan Khai biết, tuy nhiều người thì lực lượng lớn, nhưng đồng nghĩa với mục tiêu cũng lớn, dễ dàng bị tu sĩ Hợp Hoan Môn vây chặn. Đến lúc ấy chỉ e phải tử thương hơn nửa, chỉ có số ít người may mắn mới có thể chạy thoát.

Bình Luận (0)
Comment