"Răng rắc".
Một âm thanh hơi lớn vang lên trong phòng, vết nứt bên trên vỏ trứng đột nhiên lớn ra rất nhiều, một cái đầu nho nhỏ từ khe hở chui ra.
Âm Minh Linh Xà!
Chỉ là màu sắc của tiểu gia hỏa này có hơi khác mẫu thân của nó, làn da đều là màu xanh, chỉ có cái đầu nhỏ là màu đen, gần như là dáng vẻ của hai thứ.
Nếu không phải cùng là hoa văn đường nét màu lam, Lưu Ngọc đã nghi ngờ rằng nó không phải do Âm Minh Linh Xà sinh ra.
"Răng rắc"
Lại một tiếng vang giòn, trứng vỡ thành hai mảnh, rồi hoàn toàn vỡ vụn.
Tiểu gia hỏa rốt cuộc tránh thoát trói buộc, "Sinh ra" đúng nghĩa.
Lần đầu tiên tiểu gia hỏa chui ra ngoài đã thấy Lưu Ngọc, không hề do dự mà bò qua chỗ hắn.
Có liên hệ khế ước chủ tớ, Lưu Ngọc không hề cảm thấy lạ lẫm hay có gì khác thường, xòe bàn tay để nó bò tới trên tay mình, quan sát tỉ mỉ tiểu gia hỏa này.
Hiện tại nó còn tương đối nhỏ nhắn xinh xắn, thân dài chừng bảy tấc hơn, phẩm chất lớn chừng ngón cái người trưởng thành.
Trên da vừa xanh vừa đen, hai màu trộn lẫn, màu xanh chiếm bảy phần, màu đen chỉ chiếm ba phần, bề ngoài vẫn là những đường vân màu lam quen thuộc.
Vừa ra đời, khí tức còn kém trình độ hạ phẩm nhất giai đỉnh phong, tương ứng với tu sĩ nhân loại là Luyện Khí tầng ba, chắc hẳn không lâu nữa là có thể trưởng thành đến trung phẩm nhất giai.
"Khá tốt."
"Tiểu gia hỏa, sau này ngươi sẽ được gọi là Tiểu Thanh."
Trên mặt Lưu Ngọc lộ ra ý cười, nhìn tiểu gia hỏa trong lòng bàn tay, nói khẽ.
Vừa dứt câu đã sờ lên thân thể nó, một cảm giác trơn bóng nhơn nhớt, lại lạnh buốt truyền tới, còn có chút dinh dính.
Bản thể rắn đã là động vật máu lạnh, lạnh một chút không có gì kỳ lạ, về phần cái thứ dinh dính kia, là bởi vì thân thể của nó còn có rất nhiều chất lỏng bên trong trứng Linh thú.
"Xì xì"
Dường như nghe hiểu lời Lưu Ngọc nói, Tiểu Thanh phun lưỡi rắn, phát ra tiếng xì xèo nho nhỏ.
Đầu nó từ từ lắc tới trên bàn tay, truyền đạt cảm xúc thân cận, vui sướng của mình.
"Hít... Hà."
"Được, đi thôi Tiểu Thanh."
Lưu Ngọc nhẹ nhàng cười ra tiếng, duỗi ngón tay đùa nó một hồi, rồi nói.
Vừa nói xong thì cúi người, đặt nó xuống dưới đất.
"Xì xèo."
Sau khi Tiểu Thanh được đặt xuống đất, cực có tính người mà gật đầu một cái, sau đó giãy dụa thân thể, bơi tới chỗ vỏ trứng vì mình sinh ra mà vỡ vụn kia.
"Rắc rắc"
Đầu tiên là nó gặm một khối vỏ trứng nhỏ lên, cắn vào trong miệng, hơi nhấm nuốt hai lần, sau đó nuốt vào trong bụng.
Sau khi ăn vài miếng vỏ trứng, Tiểu Thanh dường như cảm thấy vô cùng ngon miệng, thế là nó ăn như gió cuốn.
Nó gần như là mở rộng miệng rắn gần trăm tám mươi độ, nuốt một phần vỏ trứng chỉ nhỏ hơn đầu nó một chút vào miệng, sau đó chậm rãi nhấm nuốt thức ăn.
Trong lúc nhất thời, trong Linh thú thất chỉ còn lại tiếng răng rắc không dứt bên tai.
Cùng là loài rắn nhưng cũng có sự khác biệt, Âm Minh Linh Xà ngoại trừ răng độc ra, vẫn còn những cái răng khác, cho nên có thể nhẹ nhàng nhấm nuốt đồ ăn.
Bên trong vỏ trứng Linh thú chứa rất nhiều chất dinh dưỡng, cho dù là thú nhỏ vừa ra đời cũng có thể dễ dàng tiêu hóa, cho nên có rất nhiều yêu thú dã tính sau khi sinh ra đều sẽ ăn hết vỏ trứng của mình.
"Linh tính của nó dường như còn cao hơn những yêu thú bình thường."
"Mà bề ngoại là có sự khác biệt lớn với Âm Minh Linh Xà như vậy, không phải là xảy ra biến dị gì đó chứ?
"Hoặc là huyết mạch phản tổ?"
Sau khi dùng nước sạch rửa sạch tay, Lưu Ngọc hai tay khoanh trước ngực, nhìn Tiểu Thanh đang ăn uống mà rơi vào suy tư.
Biến dị cũng chia thành tính tốt và xấu, biến dị tốt có thể tăng thực lực của yêu thú lên nhiều lần, khiến cho lực lượng cơ thể hoặc là pháp thuật thiên phú tăng cường lên nhiều, vượt xa biến dị cùng loại.
Mà biến dị xấu thì trái lại sẽ khiến thực lực của yêu thú thụt lùi, ví như vốn là răng nhọn, móng sắc sẽ đột nhiên thoái hóa, hình thể thu nhỏ, cơ thể cũng suy yếu, vốn là pháp thuật thiên phú cũng đều sẽ biến mất, cũng không phải là chuyện không thể.
"Biến dị càng nhiều sẽ thể hiện càng rõ trên thân thể yêu thú hoặc trên pháp thuật của chúng."
"Chỉ là nhìn dáng vẻ vô cùng thông minh như này của Tiểu Thanh, dường như không giống với biến dị, càng giống như là... Phản tổ?"
Nghĩ tới có khả năng sẽ là cái này, ánh mắt Lưu Ngọc sáng lên.
Yêu thú Thượng cổ Hàn Ly lại có thể so sánh với đại năng Luyện Hư kỳ, nếu như xảy ra hiện tượng phản tổ trên người Tiểu Thanh, khiến huyết mạch Hàn Ly trong thể nội trở nên càng nồng đậm hơn, hạn mức trưởng thành tối đa chắc chắn sẽ được nâng cao lên rất nhiều.
Cứ như vậy, giá trị bồi dưỡng cũng sẽ được nâng cao thật lớn.
Tốc độ ăn của Tiểu Thanh cực nhanh, chỉ chốc lát sau nó đã ăn sạch toàn bộ vỏ trứng mà nó đã được sinh ra lại vào trong bụng.