Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 613 - Chương 613. Luật Rừng(2)

Chương 613. Luật rừng(2) Chương 613. Luật rừng(2)

Tin chắc với một bước làm quen với loại đan phương này xong, tỷ lệ thành đan sẽ còn tăng lên, cuối cùng đạt tới sáu phần cũng không còn là vấn đề.

Thời gian nước chảy qua, thời gian tám ngày một đi không trở lại.

Tám ngày sau, đỉnh núi Thải Liên sơn.

Một người, một rắn đứng trên một vùng đất bằng, đối diện với một tảng đá lớn.

Lúc này Tiểu Thanh đã thành công tiến giai, từ hạ phẩm nhất giai phát triển đến trung phẩm nhất giai, tương đương với tu vi Luyện Khí trung kỳ của tu sĩ nhân loại, hình thể cũng từ bảy tắc ban đầu phát triển đến chín tấc.

Sau khi nghe mệnh lệnh của Lưu Ngọc truyền tới, Tiểu Thanh lập tức có động tác.

Đôi mắt đen nhánh, linh động dựng thẳng, ánh sáng màu lam lóe lên, lập tức truyền ra một trận dao động vô hình.

Từng khối băng tinh màu lam chừng ba tấc nhanh chóng được ngưng tụ, chỉ vài hơi thở ngắn ngủi qua đi đã ngưng tụ thành hình, trôi lơ lửng quanh thân Tiểu Thanh, sơ bộ đếm thầm có lẽ có chừng mười mấy cái.

Băng tinh này trước sau đều cực kỳ bén nhọn, bốc lên từng đợt khí lạnh, hình thành một đợt "Mưa băng màu lam", nhanh chóng rơi xuống tảng đá lớn trước mặt.

"Bùm bùm!"

Tảng đá này chỉ là một tảng đá bình thường, dưới pháp thuật của băng tinh màu lam đã hoàn toàn chia năm xẻ bảy.

Sau khi băng tinh xuyên thấu qua tảng đá, uy năng vẫn còn chưa hao hết, lại rơi vào rừng cây phía sau, kích hoạt phá hủy hơn mười mấy gốc cây lớn mới chịu dừng lại.

Cho dù là đánh vỡ tảng đá, hay là đánh gãy cây cối, phía trên đều bao trùm một tầng băng tinh thật mỏng, dưới ánh mặt trời bốc lên một trận khí lạnh lẽo.

"Loại uy năng với trình độ này xem ra còn mạnh hơn hai phần so với Hỏa Xà thuật pháp thuật thượng phẩm nhất giai."

Lưu Ngọc bình tĩnh nhìn tất cả, tính toán về uy năng của pháp thuật thiên phú này.

Sau đó truyền đạt ý tứ là tiếp tục, muốn nhìn thử xem Tiểu Thanh còn có pháp thuật khác hay không.

Bình thường yêu thú vừa ra đời, có được một pháp thuật thiên phú đã được xưng tụng là "Thiên phú dị bẩm", nhưng huyết mạch của Tiểu Thanh dường như có hiện tượng phản tổ, Lưu Ngọc không khỏi ôm chút kỳ vọng cao hơn với nó.

Tiếp nhận được mệnh lệnh của chủ nhân, Tiểu Thanh không hề do dự lại có động tác.

Cổ họng nó há to mở miệng rắn ra, một ngụm hàn khí màu lam cũng được phun ra, thời gian còn chưa tới một hơi thở đã đóng băng toàn bộ cây cối cao chừng bảy, tám trượng.

Một ngụm hàn khí màu lam này cực kỳ giống với cái của mẫu thân nó, hẳn là cùng một loại pháp thuật thiên phú, đều mang theo loại khí tức cực lạnh nào đó, tu sĩ uy năng viễn siêu bình thường sẽ phát ra pháp thuật thuộc tính Băng.

Cây cối bị đóng băng dưới ánh mặt trời lại phản xạ ra tia sáng, sáng lấp lánh lộng lẫy, nhìn qua giống như một bức tượng điêu khắc bằng băng vô cùng sinh động.

Sau khi mặt trời ban trưa khuất dạng, trong lúc nhất thời vẫn chưa có dấu hiệu hoàn tan.

"Khá tốt, khá tốt."

Lưu Ngọc nhẹ nhàng vuốt ve đầu Tiểu Thanh, bày tỏ khích lệ.

Hai loại uy năng pháp thuật thiên phú này đều bất phàm, hiện tại Tiểu Thanh cũng chỉ mới trung phẩm nhất giai, lại phóng ra uy năng không thua gì pháp thuật thượng phẩm nhất giai, trưởng thành có tiềm lực tiến giai cực hạn.

Cộng thêm thân thể mạnh mẽ của yêu thú, đủ để đối phó với địch nhân có tiểu cảnh cao một chút.

Bảo trì khuynh hướng như thế nữa, đợi thêm chút thời gian, nhất định có thể trở thành giúp đỡ tốt cho mình, đáng giá tốn hao tinh lực để bồi dưỡng.

Chỉ là Tiểu Thanh mới chỉ được sinh ra có mấy ngày, thân thể yêu vẫn còn rất yếu, chịu không nỗi giày vò, Lưu Ngọc cũng từ bỏ ý nghĩ khảo thí thân thể yêu của nó.

"Xì xì."

Nghe thấy chủ nhân cổ vũ, Tiểu Thanh vô cùng vui sướng, nó giãy dụa thân thể, muốn leo lên bờ vai của chủ nhân.

Tiểu gia hỏa dường như có tính yêu thích độc nhất với vị trí này.

Nhưng Lưu Ngọc lại nhướng mày, vô tình chấm dứt hành động của Tiểu Thanh, hắn lại không quen lắm để Linh thú leo lên trên người, cũng tuyệt đối không chiều theo Linh thú.

Lưu Ngọc không hề có chút ý nghĩ kỳ quái nào là giống như "Bạn cùng loài".

Đối với hắn mà nói, Linh thú chỉ là một công cụ mà thôi, không khác gì so với những công cụ khác, chỉ là huyết mạch của nó có giá trị càng lớn hơn mà thôi.

"Xì xì."

Ý của chủ nhân không thể vi phạm, động tác của Tiểu Thanh lập tức dừng lại, chỉ có thể phun lưỡi rắn, cực kỳ ấm ức, sau đó dùng cái đầu nhỏ cọ cọ chân chủ nhân, bày tỏ cảm xúc thân cận.

Thấy vậy, lông mày Lưu Ngọc giãn ra, truyền đạt ý nghĩ trấn an, sau đó dẫn theo Tiểu Thanh trở lại động phủ.

Đưa vào Linh thú thất, cho ăn thêm một viên Tự Linh hoàn, sau đó lại thả chút thi thể hươu đầm đìa máu me mà yêu thú thích.

Để Tiểu Thanh tự mình ăn, rồi tự do chơi đùa trong Linh thú thất, còn Lưu Ngọc thì tự rời khỏi phòng.

Thời gian Huyết Sắc bí cảnh mở ra là bảy ngày, tính tới tính lui một chút, bình thường tám ngày sẽ coi như chính thức kết thúc. Hiện tại đã là sau tám ngày, trù tính của mình có thành công hay không, hôm nay sẽ có kết quả.

Bình Luận (0)
Comment