Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 635 - Chương 635. Linh Hạm Thương Ngô

Chương 635. Linh hạm Thương Ngô Chương 635. Linh hạm Thương Ngô

"Điều càng khó mà có được là Linh hạm này chẳng những có thể chở theo mấy trăm tu sĩ, hơn nữa chức năng phòng ngự của riêng bản thân nó cũng không thua kém gì một pháp bảo phòng ngự cả."

"Mấy trăm người ngồi trong đó thì sự an toàn tăng lên rất nhiều, nếu nửa đường gặp phải tập kích thì cũng không đến mức rơi vào kết cục thuyền hủy người vong."

"Có Linh hạm Thương Ngô ở đây, nếu ở chỗ nào của Thanh châu xảy ra vấn đề thì tu sĩ trong tông môn chỉ cần mất nửa ngày là có thể đến trấn áp, vững vàng ổn định lại thế cục ở Thanh châu, khiến một vài tu sĩ có dụng tâm kín đáo chỉ có thể ẩn núp, âm thầm không dám ra mặt."

Thôi Lượng nói đến đây thì không hiểu sao lại có chút kích động, nói đến cuối cùng thì lại có chút kiêu ngạo, dường như lão cực khinh thường thế lực tu tiên ẩn núp. âm thầm phá vỡ sự bình yên ở Thanh châu, chống lại sự thống trị của Nguyên Dương Tông.

"Nói như vậy thì Linh hạm Thương Ngô quả thật xứng đáng là vật phẩm chiến lược, tầm quan trọng của nó còn vượt qua pháp bảo bình thường rất nhiều."

Nhan Khai thán phục nói.

Lúc mấy người đang nhỏ giọng trao đổi, Trường Phong chân nhân đã ném Linh hạm Thương Ngô lên không trung.

Linh hạm với cấp bậc pháp bảo này vừa đón gió đã phóng to lên nhiều lần, vẻn vẹn chỉ trong thời gian nửa hơi thở là nó đã biến thành một con quái vật khổng lồ, nhưng so sánh với Quy Nguyên chu thì lại có vẻ "nhỏ nhắn".

Nó dài khoảng mười trượng, chiều rộng và chiều cao đều khoảng ba trượng, có thiết kế hình giọt nước, có thể giảm bớt lực cản trong không khí, từ đó tăng tốc độ giảm bớt pháp lực, Linh lực tiêu hao.

Bên ngoài ánh lên Linh quang màu bạc nhàn nhạt, thân Linh hạm khắc thiên phượng, Côn Bằng vân vân đại biểu cho tốc độ chân linh, chỉnh thể có vẻ tinh xảo dị thường, chỉ cần liếc mắt một cái là đã có thể nhìn ra vẻ bất phàm.

Mười vị trưởng lão đáp xuống boong tàu Linh hạm đầu tiên, trong đó có một người mà Lưu Ngọc biết danh hào, chân nhân họ Mã trầm giọng nói:

"Chúng đệ tử còn chần chờ gì nữa?"

“Còn không mau leo lên Linh hạm!”

Một đám tu sĩ Trúc Cơ đứng ở phía dưới, nghe vậy thì dường như vừa bừng tỉnh từ trong cơn mơ, thi nhau lấy ra pháp khí của mình, bay về phía Linh hạm Thương Ngô.

Bốn người Lưu Ngọc khống chế pháp khí rồi lần lượt bay lên Linh hạm.

Đứng trên boong tàu.

Trùng hợp chính là, Hồng Liên tiên tử Tần Thanh với đôi đồng tử màu đỏ nhạt, khí chất nhu mị, trùng hợp đáp xuống bên cạnh bốn người.

Với dung nhan nữ tuyệt thế này, tu vi thâm hậu cùng với khí chất không giống người thường, đương nhiên là khiến mọi người bàn tán một phen, lúc này có vài tên Trúc Cơ đồng môn đi tới gần đây, tựa hồ muốn làm quen một chút.

Loại tiểu tử trẻ tuổi như Nhan Khai càng liên tiếp liếc mắt, ngay cả tay chơi lão làng vương vấn ngàn bụi hoa như Thôi Lượng cũng đang chuyển động tròng mắt lén lút đánh giá, trong mắt mang theo vẻ khó hiểu.

Lưu Ngọc nhìn thoáng qua rồi thu hồi ánh mắt, lúc này hắn cảm giác được một bàn tay đang nắm lấy ống tay áo của mình, quay đầu nhìn thì thấy chính là Giang Thu Thủy.

Nàng ta cắn môi, rõ ràng là có chút ghen.

Dung mạo và dáng người của Giang Thu Thủy tuy rằng không thua kém Tần Thanh bao nhiêu, nhưng khí chất lại có chút không bằng, dáng vẻ nhu mì của người nọ rõ ràng càng làm cho nam tu mê hoặc.

Thực lực cảnh giới là quan trọng nhất, mà hai người lại có chênh lệch rất xa, căn bản không có thể so sánh.

Lưu Ngọc cười cười, vỗ vỗ bàn tay lạnh như băng, trơn nhẵn của nữ nhân này xem như an ủi, rồi nhìn về phía chư vị trưởng lão.

Khóe miệng Giang Thu Thủy lúc này mới lộ ra nụ cười, thân thể càng dí sát lại gần.

Vào giây phút một trăm năm mươi tên tu sĩ Trúc Cơ đáp xuống Linh hạm Thương Ngô sau đó, lại có hai luồng Linh áp cấp bậc Kim Đan xuất hiện, bay xuống từ sườn núi Thông Thiên phong.

Khoé môi Trường Phong chân nhân động đậy, dường như đang trao đổi gì đó cùng hai vị trưởng lão đứng sau, sau vài hơi thở thì lão hơi gật đầu sau đó xoay người.

Trong tay lão đánh ra mấy pháp quyết, thúc giục pháp bảo Linh hạm Thương Ngô.

Linh hạm Thương Ngô bị giục di chuyển, chung quanh trong nháy mắt lập tức hiện ra một cái vòng bảo hộ màu bạc, bao bọc thân Linh hạm ở bên trong, sau đó giống như một chiếc mũi tên rời cung bắn ra.

Nhìn từ xa giống như một ngôi sao băng màu bạc, rơi về phía Nam.

Trên quỹ đạo bay qua ven đường của Linh hạm Thương Ngô để lại luồng ngân quang nhàn nhạt, thẳng đến một hồi lâu mới chậm rãi tiêu tán.

Khái niệm bốn vạn dặm một ngày là thế nào?

Điều này đại biểu mỗi canh giờ đều có thể bay qua hơn ba ngàn ba trăm dặm, tốc độ gấp mười lần tu sĩ Trúc Cơ bình thường thậm chí là còn nhiều hơn, có khi là vượt qua cả tu sĩ Kim Đan hậu kỳ thông thường.

Đột nhiên Lưu Ngọc cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy cảnh vật quen thuộc đang nhanh chóng lùi dần về phía sau, cho dù với thị lực của tu sĩ Trúc Cơ thì cũng có chút nhìn không rõ cảnh vật nhanh chóng lùi lại.

Từ Chân Dương Đạo Trường đến bên cạnh sơn môn thì có khoảng cách hơn một ngàn dặm, vẻn vẹn chỉ với thời gian hơn một khắc cũng đã vượt qua, nếu đổi lại là một tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ đến đây thì ít nhất cũng phải từ ba canh giờ trở lên.

Toàn bộ phạm vi sơn môn đã bị Ngũ Thải Huyền Khung trận bao phủ, Linh hạm Thương Ngô dừng lại trước màn ánh sáng rực rỡ.

Bình Luận (0)
Comment