Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 642 - Chương 642. Chuyện Cũ Sở Quốc

Chương 642. Chuyện cũ Sở quốc Chương 642. Chuyện cũ Sở quốc

Cho nên Lưu Ngọc đang suy nghĩ cách để bù đắp lại yếu điểm của mình, nghĩ tới bất kỳ phương diện nào cũng không có yếu điểm quá lớn như vậy mới không dễ bị nhằm vào.

Lần này đi vào trong chi nhánh Đa Bảo Các ở Thiên Tuyết Thành hắn cũng không hề lấy ra Đa Bảo Lệnh mà mình có được ở Vọng Nguyệt Thành.

Mặc dù Đa Bảo Các được xưng là tuyệt đối bảo mật, sẽ không để lộ nửa phần tin tức của khách nhân, nhưng nếu như bản thân cửa tiệm này có ác ý thì thế nào?

Là một cửa tiệm phân bố rộng rãi ở Sở quốc, một khi nó coi mình như mục tiêu đặc biệt nhắm vào, Lưu Ngọc sẽ đối mặt với những phiền phức khó có thể tưởng tượng, cho nên hắn không thể không cẩn thận dè dặt.

Với thực lực trước mắt của hắn, ở trước mặt một thế lực lớn thế này vẫn có vẻ quá bình thường.

Sau khi đi vào trong cửa tiệm, Lưu Ngọc tỏ ý muốn mua vài tâm bùa chú nhị giai, bảo tiểu nhị thông báo cho chủ sự, sau đó hai người đi vào trong một gian phòng yên tĩnh nói chuyện.

Hắn tỏ vẻ đi thẳng vào vấn đề, muốn bán ra ba bình Dưỡng Nguyên đan và hai bình Tinh Nguyên đan, còn muốn mua mấy tấm bùa chú nhị giai, cuối cùng còn hỏi xem có Linh khí cực phẩm hay không.

Trải qua một phen cò kè mặc cả, cuối cùng ba bình Dưỡng Nguyên đan giá bán mỗi bình năm trăm bảy mươi khối Linh Thạch, hai bình Tinh Nguyên đan giá bán mỗi bình bốn trăm hai mươi khối Linh Thạch, tổng cộng hai ngàn năm trăm năm mươi khối Linh Thạch.

Mà bùa chú nhị giai thì thật đáng tiếc, cũng giống hệt như đã thấy ở sơn môn Nguyên Dương Tông, tất cả đều đã bị Phiêu Tuyết Các mua lại với giá cả cực thấp không còn nữa.

Cho dù là cửa tiệm có thực lực cường đại như Đa Bảo Các cũng vỏn vẹn chỉ còn lại mấy tấm trang trí bên ngoài tiệm, còn lại đều là hàng nhị giai hạ phẩm.

Bùa chú nhị giai hạ phẩm này uy năng tương đương với pháp thuật thi triển của Trúc Cơ sơ kỳ, mặt hàng như vậy với ánh mắt tinh tường của Lưu Ngọc hiện tại đương nhiên là sẽ khinh thường, cho nên cũng không mua một tấm nào.

Còn về Linh khí cực phẩm, có lẽ là trước mắt Lưu Ngọc tài lực để lộ ra vẫn chưa đủ, có lẽ không thể dựa vào Linh Thạch để trực tiếp thu mua, cũng có lẽ là cần phải thỏa mãn một vài điều kiện khác, nói tóm lại là chủ sự của chi nhánh Đa Bảo Các nơi này chỉ nói không có.

Là thật hay giả thì hắn không biết, suy cho cùng nơi này chỉ là một chi nhánh, không có sự tồn tại của Linh khí cực phẩm cũng là chuyện bình thường, chỉ có thể mang theo một chút tiếc nuối rời đi.

Lúc này, trong túi trữ vật đã nhiều thêm hai ngàn năm trăm khối Linh Thạch.

Dựa theo kinh nghiệm tổng kết của bản thân, cùng phương pháp “Ma tu yếu lược”, xác định không có tu sĩ nào theo dõi mình, Lưu Ngọc lần nữa đi vào con hẻm nhỏ vắng vẻ hoàn thành giả trang.

Lần này hắn đặc biệt chọn một thân y phục màu trắng, cố gắng hết sức giảm thiểu sự khác biệt so với các tu sĩ bản địa.

Bắt chước làm theo, tiếp theo đó Lưu Ngọc cẩn thận ra vào trong từng cửa tiệm, bán ra đan dược trong tay mình với tốc độ cực nhanh, đổi thành một khối Linh Thạch hàng thật giá thật.

Hắn tu luyện rất nhiều, thời gian cứ cách hai ngày đến bảy tám ngày sẽ luyện chế ra vài lô đan dược.

Tích lũy từng ngày nên Tinh Nguyên đan và Dưỡng Nguyên đan trong túi trữ vật đã có số lượng trên ba mươi bình.

Lần nữa đi ra từ trong con hẻm vắng, Lưu Ngọc đã tháo mũ tre cùng mạng che mặt, khôi phục lại diện mạo ban đầu.

Tổ hợp ba bình Dưỡng Nguyên đan, hai bình Tinh Nguyên đan bán ra, hắn ra vào các cửa tiệm khác nhau tám lần, mỗi một lần đều bán ra tổ hợp như vậy, tổng cộng nhận được hai vạn lẻ bốn trăm khối Linh Thạch.

Cộng thậm một vạn Linh Thạch gốc, lúc này Linh Thạch trong túi trữ vật lần nữa đạt đến con số ba vạn.

Có thể bảo đảm tài nguyên tu luyện của cảnh giới Trúc Cơ, chỉ cần là thứ có thể dùng Linh Thạch để mua thì đều có thể mua được, có thể nói là giàu có.

Chỉ là có hơi đáng tiếc, trong lúc Lưu Ngọc ra vào các cửa tiệm lại không hề nhìn thấy bùa chú đại uy năng nào, Linh khí phòng ngự cực phẩm càng không thấy bóng dáng, có một chút tiếc nuối nho nhỏ.

“Xem ra Linh khí phòng ngự cực phẩm vẫn phải suy nghĩ cách có được từ những hội đấu giá kia.”

Lưu Ngọc âm thầm suy nghĩ.

Liên tiếp mấy cửa tiệm đều là tình hình như vậy, hiển nhiên cũng không phải điều gì bất ngờ, hắn cũng hoàn toàn bỏ xuống được suy nghĩ này rồi, bắt đầu nhàn nhã đi dạo trong Thiên Tuyết Thành.

Mỗi lần hắn bán ra đan dược, hoặc là dò hỏi tin tức bùa chú Linh khí, đều trực tiếp vào vấn đề, chứ không có khách sáo xã giao, cho nên hiệu suất làm việc cực cao.

Chỉ vỏn vẹn gần một canh giờ, đã hoàn thành được mục tiêu chính đã đặt ra trước đó, một canh giờ còn lại hành động nhanh hơn một chút, đủ để đi khắp một vòng Thiên Tuyết Thành.

Thiên Tuyết Thành đã thiết lập giới nghiêm, cho dù nghiêm khắc phong tỏa tin tức, ngay cả đệ tử cấp thấp của Ngũ đại tông môn còn không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng đủ loại dấu hiệu không bình thường, vẫn khiến cho nhiều tu sĩ ngạc nhiên nghi ngờ, hoang mang trong lòng.

Vì thế mà các tu sĩ qua lại đều có dáng vẻ vội vàng, trên mặt đã số người còn mang theo vẻ mặt kiềm chế.

Nhưng thế này thì có cách gì chứ?

Bình Luận (0)
Comment