Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 661 - Chương 661. Uy Lực Kim Đan(4)

Chương 661. Uy lực Kim Đan(4) Chương 661. Uy lực Kim Đan(4)

Trong lúc nhất thời, tu sĩ Kim Đan bắt đầu ra tay, uy năng của pháp bảo cường đại tung hoành trên trời.

Mấy chục luồng khí thế khóa chặt trận pháp của Tử Vân lão đạo, khiến người ta run lên trong lòng.

Tu sĩ tự thân của Bạch Vân Quan là Kim Đan, cộng lại cũng không nhiều bằng liên quân của Sở quốc, huống chi còn phải đóng giữa hai châu với địa bàn lớn như vậy, tự nhiên không thể nào điều động quá nhiều tu sĩ Kim Đan đóng ở Cổ Khuyết Thành.

Mặc dù thành này vô cùng quan trọng, nhưng bình thường cũng chỉ có bốn tên tu sĩ Kim Đan của Bạch Vân Quan trấn giữ, cộng thêm hai thế lực tu sĩ Kim Đan phụ thuộc, đây cũng là toàn bộ chiến lực Kim Đan rồi.

Tử Vân lão đạo cũng vừa mới biết được động tĩnh của Sở quốc, thế mới biết tin tức bị lộ nhưng hoàn toàn không kịp cầu viện Đan Hà Động.

Dưới sự hợp lực của năm đại tông môn Sở quốc, lão biết rõ chắc chắn không thể mạnh mẽ ngăn cản, nếu không có lẽ thành hủy người vong, nên phái một tu sĩ Kim Đan khác cùng một vài đệ tử tinh anh trong môn quay về.

Dựa vào tự tin với thực lực của bản thân, lão quyết định một thân một mình canh giữ Cổ Khuyết Thành, nhìn xem có thể kéo dài thời gian, dao động quyết tâm của những đại tông môn này hay không.

Giờ phút này, đối mặt với mấy chục luồng khí thế khóa chặt mình, cùng sự công kích mãnh liệt của hơn mười vị tu sĩ, Tử Vân đã hoàn toàn thay đổi suy nghĩ.

Hiện tại lão chỉ muốn trốn đi, sau đó bình an trở ra, về phần ý nghĩ lúc trước thì giờ phút này đã không còn để ý tới.

Uy năng pháp bảo sao mà lớn tới vậy?

Cho dù pháp bảo kém về phẩm chất, nhưng uy năng và pháp khí, Linh khí đều hơn gấp mười lần, vốn không thể sánh ngang cùng pháp khí Linh khí.

Trong trời đêm, nhiều loại pháp bảo phát ra từng tia Linh quang màu sắc khác nhau, uy năng cường đại tùy ý lộ ra, tựa như mộng như ảo.

Có một ít trượng thì tinh xảo xinh xắn, lại có vài chục trượng lớn nhỏ vừa nhanh vừa mạnh, nhưng mặc kệ là hình thái thế nào, uy năng trong đó đều đủ khiến tu sĩ Trúc Cơ phải run rẩy.

Cho dù tu sĩ Kim Đan thúc đẩy pháp bảo ra một kích thế nào, tu sĩ Trúc Cơ đều phải dùng toàn lực ngăn cản, cuối cùng rất có thể ngăn cản không nổi nữa.

"Ầm ầm."

Có một đợt công kích của pháp bảo rơi xuống đất, chém thành một đường dài khoảng mười trượng, tạo thành khe rãnh sâu khoảng một trượng.

"Lưu sư huynh, xem ra tiến đánh Cổ Khuyết Thành, chúng ta không cần ra tay rồi."

Nhan Khai chật vật nuốt một ngụm nước bọt, lẩm bẩm.

"Hiện tại xem ra là đúng như vậy, trận pháp tam giai thủ hộ tiên thành đúng là không phải người như chúng ta có thể lay động được."

"Hơn nữa nhiều Kim Đan cấp bậc công kích như vậy, chỉ cần có một đạo rơi xuống chỗ chúng ta, chỉ sợ ngoại trừ thân tử đạo tiêu thì không còn khả năng nào khác."

Lưu Ngọc nhìn về phía những pháp bảo bay múa cùng những bóng dáng lần lượt điều khiển pháp bảo bên trong bầu trời đen, nghiêm nghị nói.

Trận pháp bố trí thủ hộ Cổ Khuyết Thành, phẩm gia ít nhất cũng là tam giai, thuộc về cấp bậc Kim Đan, chỉ có dưới sự điều khiển của tu sĩ Kim Đan, nếu không dựa vào tu sĩ Trúc Cơ để công pháp là không có khả năng.

Nếu như muốn để tu sĩ Trúc Cơ bọn họ mạnh mẽ công phá vào, dù cho có hiệp trợ thì chỉ sợ cuối cùng thương vong cũng không nhỏ.

Lần này tới đều là tinh anh cốt cát trong tông môn của mình, đương nhiên không thể cứ vậy mà chết ở đây, ít nhất không thể chết mà không có giá trị như thế.

Cho nên Kim Đan trưởng lão mới đưa ra quyết định như vậy, cũng không có gì kỳ lạ.

Một mặt là giảm bớt thương vong, mặt khác là tốc chiến tốc thắng, tiết kiệm thời gian.

"Ầm" "Bịch".

Tu sĩ Kim Đan Sở quốc không hề có ý nghĩ hạ thủ lưu tình, ngay từ đầu đã là công kích hội đồng mãnh liệt, mấy chục món pháp bảo đồng loạt công kích vào trên trận pháp hộ thành.

Đối mặt với uy thế hiện ra của mấy chục món pháp bảo đồng thời công kích, sắc mặt Tử Vân lão đạo lập tức thay đổi, mồ hôi lạnh trên trán, phía sau lưng chảy ròng ròng.

Tu sĩ Sở quốc đã quyết tâm ra tay, đại biểu việc này đã không có đường lui.

Tử Vân chân nhân cũng không tốn nhiều môi lưỡi nữa, lúc này nhảy xuống khỏi cổng thành, duy trì toàn lực để ổn định trận pháp.

"Ầm ầm ầm".

Các loại pháp bảo như phi kiếm, trường thương, ngân hoàn, ngọc điệp đều lấp lánh Linh quang mang theo uy thế cường liệt, rơi vào trên trận pháp hộ thành, vang lên từng trận vang dội.

Cho dù là trận pháp tam giai, đối mặt với công kích của hơn mười vị tu sĩ Kim Đan, cũng không còn dùng được nữa.

Chỉ qua vài nhịp thở, mấy vòng công kích đến, trận pháp lập tức lộ ra vẻ lung lay sắp đỏ, dựa theo xu thế này tiếp nữa, chỉ sợ không kiên trì được bao lâu là đã bị phá bỏ.

"Không xong rồi, Ất Mộc Trường Thanh trận không kiên trì được lâu, bây giờ chỉ có thể thoát thân rời đi trước mà thôi."

Tử Vân lão đạo từng trải nhiều, lập tức phán đoán chuẩn xác tình thế trước mắt, thấy chuyện không thể làm trong lòng lập tức dâng lên ý muốn lui.

Đôi mắt lão nhanh chóng xoay chuyển rồi phóng xuống tường thành, một bên thì cầm trận bàn thao túng trận pháp, một bên thì nhanh chóng bay về hướng Truyền Tống Điện.

Bình Luận (0)
Comment