Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 693 - Chương 693. Đồng Đội Được Lựa Chọn(2)

Chương 693. Đồng đội được lựa chọn(2) Chương 693. Đồng đội được lựa chọn(2)

Có chín vị Kim Đan trưởng lão ở đây, còn có chủ trì thủ hộ, trên phương diện an toàn vẫn có thể đảm bảo, cho dù có tu sĩ Trúc Cơ đột nhiên đánh lén thì cũng sẽ bị Kim Đan trưởng lão ra tay bắt được.

Hai khắc sau, pháp lực của Lưu Ngọc gần như đã được khôi phục, hắn một lần nữa đứng dậy.

Lúc này nửa ngày sáu canh giờ đã qua năm, chỉ còn lại một canh giờ cuối cùng.

Dựa theo quy tắc mà Kim Đan trưởng lão đã định ra, chút thời gian này chỉ đủ cho một tu sĩ khiêu chiến hắn.

Chỉ cần hắn đánh bại thêm một đồng môn khác thì hắn có thể trở thành người lĩnh đội, có được quyền hành động đơn độc, đồng thời có một tiểu đội tu sĩ theo lệnh của hắn.

Hai tay Lưu Ngọc chắp lưng sắc mặt lạnh nhạt, lẳng lặng chờ đợi người khiêu chiến tiếp theo.

...

Nửa khắc sau, Lưu Ngọc nghênh đón đối thủ cuối cùng.

Gã có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, còn có một thanh Linh khí thượng phẩm có tính công kích, so với Lương Đông thì mỗi người có sở trường, nhưng thực lực thì sàn sàn nhau.

Trải qua nửa canh giờ “ác chiến”, cuối cùng Lưu Ngọc đã đánh bại pháp khí phòng ngự của đối thủ, khiến cho gã không thể không nhận thua, trở thành người chiến thắng cuối cùng.

Cuộc chiến tranh giành vị trí lĩnh đội của hắn, cũng đã hạ màn.

Lưu Ngọc ngẩng đầu nhìn xung quanh, nhìn quanh người.

Hắn phát hiện bản thân kết thúc trận đấu có hơi sớm, cộng với đài của hắn thì chỉ có bốn đấu pháp đài khác đã kết thúc chiến đấu, tám đấu pháp đài còn lại vẫn đang giao phong kịch liệt.

Hiển nhiên, vào canh giờ cuối cùng này, những người khiêu chiến đã chờ đợi đến cuối cùng này cũng đã không thể kiềm chế được mà nhao nhao xuất thủ, mười hai đấu pháp đài cũng không có một ngoại lệ.

Hắn bất động thanh sắc quan sát những đồng môn đang tiến hành đấu pháp, lý giải các loại thủ đoạn được sử dụng bởi tu sĩ Trúc Cơ.

Linh thú, hình nhân, bùa chú, pháp khí Linh khí, bí pháp, các loại thủ đoạn xuất hiện tầng tầng lớp lớp, mỗi một loại đều có thể khiến cho các tu sĩ Trúc Cơ bình thường toàn lực đối ứng.

Trận đấu pháp cuối cùng này đặc biệt khốc liệt, cả hai bên đều không muốn bỏ qua cơ hội này, thậm chí có đồng môn bị chặt mất một cánh tay những vẫn không muốn từ bỏ.

Thời gian chậm rãi trôi qua, bất tri bất giác đã qua nửa ngày.

Mười hai đấu pháp đài cũng lần lượt khôi phục lại sự yên tĩnh, quyết định người chiến thắng cuối cùng.

Ngoại trừ Lưu Ngọc và Vệ Tiểu Cầm khiêu chiến thành công, các tu sĩ khác đều thất bại không có ngoại lệ, khiến cho rất nhiều đồng môn dưới đài tiếc nuối không thôi.

“Trải qua nửa ngày sàng lọc, cùng với sự thương nghị của chúng ta, cuối cùng đã xác định được người lĩnh đội của mười hai tiểu đội Thanh Phong.”

“Sư điệt Lý Bất Ngữ, sư điệt Vệ Tiểu Cầm, sư điệt Lưu Ngọc, sư điệt Mã Anh Kiệt,… Mười hai sư điệt này được bổ nhiệm làm người lĩnh đội của tiểu đội Thanh Phong.”

Trên đài cao, Trường Phong chân nhân đứng dậy, nghiêm mặt nói.

“Đệ tử tuân mệnh, quyết không phụ kỳ vọng cao của tông môn!”

Dưới đài cao, Lưu Ngọc, Vệ Tiểu Cầm và mười hai lĩnh đội khác, trong sự chú ý của hơn ba trăm đồng môn, đồng loạt nói.

Việc bổ nhiệm của trưởng lão chính thức hoàn thành, bọn họ cũng chính thức trở thành người lĩnh đội tiểu đội Thanh Phong, so với những tu sĩ Trúc Cơ bình thường, địa vị của bọn họ không thể nghi ngờ là cao hơn nửa tầng.

Trong đám đông, có tu sĩ hâm mộ kính nể, cũng có người thua cuộc ghen tị chua xót, như là tam sư huynh Cảnh Vĩnh Thanh.

“Chỉ còn kém một chút nữa thôi.”

Cảnh Vĩnh Thanh đã dốc toàn lực, hắn ta thật sự chỉ thiếu một chút may mắn nữa là có thể chiến thắng đối phương, đáng tiếc chính bởi vì điểm này mà phải hối hận vì thất bại.

Sự đố kỵ với Lưu ngọc trong lòng hắn ta chẳng những không biết mất, ngược lại càng trở nên mãnh liệt hơn, sự căm hận và thù địch cũng càng thêm mãnh liệt, thậm chí có vài phần không che giấu được.

Linh Giác của Lưu Ngọc nhạy cảm như thế nào?

Trước mặt Kim Đan trưởng lão không tiện thi triển thần thức, nhưng lập tức dư quang bên khóe mắt của hắn theo cảm giác nhìn sang một bên, vừa vặn nhìn thấy sắc mặt của Cảnh Vĩnh Thanh có hơi vặn vẹo.

Dư quang của Lưu Ngọc vừa chạm đã lập tức thu, như không có việc gì thu hồi lại, nhưng trong lòng hắn lại nhớ kỹ cảnh này.

Linh Giác của hắn tuyệt đối sẽ không cảm giác sai, có một ác ý mãnh liệt như vậy đối với bản thân hắn, nếu như có cơ hội, người này có khả năng sẽ gây ra bất lợi cho hắn.

“Có lẽ có.”

Lưu Ngọc không phải là người sẽ ngồi chờ chết, nếu có cơ hội, hắn sẽ chọn tiên hạ thủ vi cường, tuyệt sẽ không chờ đợi cho một chuyện gì đó xảy ra rồi sau đó mới hành động.

Nhầm lẫn cũng không sao.

“Nếu người lĩnh đội đã xác định, vậy thì nhân lúc hôm nay rất nhiều sư điệt đều ở đây, các ngươi hãy tự mình chọn thành viên đi!”

Một vị Kim Đan hậu kỳ, trưởng lão họ Tề nói.

“Vâng, chúng ta tuân theo lệnh trưởng lão!”

Mười hai vị lĩnh đội Thanh Phong đồng thanh đáp lời, sau đó mỗi người xoay người, ánh mắt nhìn về phía rất nhiều đồng môn ở phía sau.

Bình Luận (0)
Comment