Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 705 - Chương 705. Luyện Tập Ở Mang Sơn(4)

Chương 705. Luyện tập ở Mang Sơn(4) Chương 705. Luyện tập ở Mang Sơn(4)

Lưu Ngọc thấy vậy thì vẫn muốn nói vài lời gì đó để nâng cao sĩ khí của họ, nhưng sắc mặt bỗng nhiên khẽ động, cảm ứng được động tĩnh trong túi trữ vật.

“Đã tới địa điểm, lập tức xuất phát, ghi nhớ nhiệm vụ của tông môn.”

Ngay tại lúc hắn đang đọc tin tức trên lệnh bài, linh quang nối liền của hạm đội cùng chiếc Quy Nguyên chu của hắn trong nháy mắt đã tách ra.

Không còn được gia trì bởi Tử Mẫu Linh Quang trận, tốc độ tia sáng của Quy Nguyên chu bỗng dưng thả chậm lại, mà hạm đội Nguyên Dương Tông có màu đỏ hệt như sao chổi kia, nhanh chóng biến thành một điểm nhỏ bay về phía chân trời, cuối cùng biến mất không nhìn thấy nữa.

“Đến rồi.”

Trong lòng Lưu Ngọc chấn động, nhưng vẻ mặt vẫn bình thản như thường.

Ánh mắt hắn tỏ ra nghiêm trọng, lấy ra tấm lệnh bài điều khiển Quy Nguyên chu, sau đó đánh ra vài pháp quyết khống chế phi thay đổi phương hướng, bay về hướng tây.

“Lưu sư huynh, chúng ta đã đến gần địa điểm nhiệm vụ rồi sao?”

“Mục tiêu đầu tiên của chúng ta là thế lực phương nào?”

Nhan Khai lên tiếng hỏi.

Lúc này hô hấp của gã có hơi dồn dập, sắc mặt có hơi đỏ ửng lên, không biết là vì hưng phấn kích động hay là vì căng thẳng bất an.

Mà vẻ mặt của năm người Mạnh Văn Tinh lúc này cũng khác nhau, nhưng cũng đều nhìn sang hắn, rõ ràng bọn họ vô cùng quan tâm đến vấn đề này.

“Bây giờ đã đến gần Phượng Hoàng sơn phạm vi Bạch gia, nhưng Bạch gia thế lực cũng không yếu, không phải là mục tiêu hàng đầu của chúng ta.”

“Mục tiêu đầu tiên của đội ngũ chúng ta là thế lực lân cận của nó, phường thị Mang Sơn.”

“Đây là một phường thị có quy mô nhỏ, trên thực tế người nắm giữ nó là một vị tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, tên gọi là Đa Mục đạo nhân.”

“Chúng ta sẽ xuống tay với phường thị Mang Sơn trước, tìm hiểu kỹ càng về tin tức của nơi đó, đến lúc đó đưa ra dự định kế tiếp cũng không muộn.”

Ánh mắt Lưu Ngọc khẽ đảo qua chư vị tu sĩ, nghiêm mặt nói.

Mục tiêu nhiệm vụ của mười hai chi tiểu đội Thanh Phong, vì để bảo đảm an toàn đương nhiên phải cân nhắc việc bảo mật, để phòng ngừa để lộ bí mật, dựa theo quy định không thể nói cho những tu sĩ khác trong đội ngũ biết khi chưa đến địa điểm nhiệm vụ.

Chiến lược của tông môn là dọc theo những địa điểm tụ tập của đông đảo tu tiên giả, như tiên thành, phường thị cỡ lớn, thẳng cho đến sơn môn của Bạch Vân Quan.

Mà nhiệm vụ của mười hai chi trong tiểu đội Thanh Phong là giống nhau đều xoay quanh tuyến đường của tông môn chủ lực, thu phục, thanh lý những thế lực dọc đường.

Trước đó trong buổi triệu tập lĩnh đội, ba vị trưởng lão đã phân chia tuyến đường sơ lược cho mười hai chi tiểu đội Thanh Phong, nhưng bắt đầu lúc nào, làm thế nào để bắt đầu thì do bản thân lĩnh đội quyết định.

Tông môn chỉ quan tâm đến kết quả, chứ không hề để ý đến quá trình.

Bất cứ việc gì đều có tính hai mặt, nhìn từ một góc độ khác để nói thì quyền tự chủ của lĩnh đội vô cùng lớn.

Lựa chọn phường thị Mang Sơn là mục tiêu đầu tiên, Lưu Ngọc cũng đã trải qua quá trình suy nghĩ cặn kẽ, có ba lý do để chọn nó.

Thứ nhất, trong mục tiêu nhiệm vụ của hắn, Phượng Hoàng sơn và Mang Sơn đều rơi vào trong sự ảnh hưởng và trong phạm vi phủ sóng của phường thị Kim Khuyết.

Nhưng Phượng Hoàng sơn là Linh sơn thượng phẩm nhị giai, bên ngoài còn có sáu tu sĩ Trúc Cơ, Mang Sơn là Linh sơn hạ phẩm nhị giai, người nắm giữ chỉ có một mình Đa Mục đạo nhân, nếu đem so sánh thì ra tay với Mang Sơn thì chắc chắn sẽ đơn giản hơn nhiều.

Thứ hai, đây là trận chiến đầu tiên của đội, lựa chọn một mục tiêu đơn giản có thể dễ dàng giành chiến thắng, có thể có hiệu quả trong việc nâng cao lòng tin của tu sĩ trong đội ngũ, càng có lợi cho những hành động tiếp theo.

Thứ ba, Phượng Hoàng sơn cách phường thị Kim Khuyết chỉ vỏn vẹn bốn trăm dặm, đối với tu sĩ Trúc Cơ, tu sĩ Kim Đan mà nói thì thực sự quá gần.

Ngộ nhỡ trong lúc đội ngũ bắt đầu hành động, mà tông môn vẫn chưa tấn công tiến đánh phường thị Kim Khuyết, lại có tu sĩ Bạch Vân Quan từ phường thị đuổi tới, vậy thì chính là chuyện không hay rồi.

Mà để đem so sánh thì phường thị Mang Sơn cách phường thị Kim Khuyết năm trăm dặm, vẫn sẽ an toàn hơn một chút.

Bất kỳ một phường thị cỡ lớn nào cũng có thể nói là rất giàu có, một chậU châu báu như vậy, Bạch Vân Quan không thể mặc kệ không quản được, chắc chắn cũng sẽ nắm giữ ở trong tay.

Cho nên phường thị Kim Khuyết do Bạch Vân Quan chiếm giữ phần lớn quyền chủ đạo, đồng thời còn có tu sĩ đóng quân, về chuyện này thì không cần phải nghi ngờ.

Chính vì có đủ loại lo lắng như vậy, Lưu Ngọc mới quyết định lấy Mang Sơn ra để “luyện tập”.

Nghe được chỉ là một phường thị nhỏ, đám người Nhan Khai, Thôi Lượng, Mạnh Văn Tinh đều khẽ gật đầu, tỏ ý đã hiểu rõ.

Thần sắc trên khuôn mặt của bọn họ khác nhau, nhưng trong lòng lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Chẳng qua là một tên Trúc Cơ trung kỳ Đa Mục đạo nhân mà thôi, cho dù không thần phục, lựa chọn đến chết không hàng thì cũng không tạo ra nổi bao nhiêu bọt sóng.

Bình Luận (0)
Comment