Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 776 - Chương 776. Thu Hoạch Phong Phú(3)

Chương 776. Thu hoạch phong phú(3) Chương 776. Thu hoạch phong phú(3)

Một cái mở ở sườn núi, chuyên trồng Linh thảo nhị giai thường gặp, để luyện chế các loại đan dược cho tu luyện Trúc Cơ kỳ và chữa thương.

Một cái mở ở giữa ngọn núi, nơi có linh khí nồng đậm dị thường, trồng Linh thảo linh dược trong một thời gian dài, vô cùng trân quý.

Toàn bộ dược viên đều được trận pháp che phủ, chỉ để lại của vào ở đỉnh núi, còn lệnh bài trận pháp thì bị tổng trưởng các đời nắm giữ.

“Bái kiến Lưu sư thúc.”

Hai tên đệ tử canh cổng tông môn hành lễ.

Trải qua nhiều năm rèn luyện như vậy, Giang Thu Thủy biết rõ Lưu Ngọc là luyện đan sư, yêu thích Linh thảo.

Cho nên sau khi tiếp quản Phượng Hoàng Sơn trước tiên là an bài thân tín trông coi hai Linh Dược viên.

Lưu Ngọc không nói gì, chỉ gật đầu biên độ nhỏ.

Sau đó lấy lệnh bài ra từ trong túi trữ vật, thử mấy bộ pháp quyết sau đó thì thành công kích phát lệnh bài, mở ra trận pháp.

“Ầm ầm.”

Ngân quang bao phủ cửa vào biến mất, cửa đá phía sau cũng từ từ nâng lên, lộ ra thông đạo đốt đèn đuốc bên trong.

Cách mấy trượng có hai ngọn đèn bằng vải lụa đang treo, chiếu thông đạo sáng trưng, lúc dầu thắp thiêu đốt còn tỏa ra một mùi hương dễ ngửi, cửa đá mở ra liền lập tức bay ra.

“Nếu như không được Lưu mỗ cho phép, bất cứ người nào cũng không được đi vào, hiểu chưa?”

Đi vào trước thông đạo, Lưu Ngọc giống như là nhớ ra gì đó, hắn trầm giọng nói.

“Vâng, Lưu sư thúc!”

“Không có sư thúc cho phép, bất kỳ người nào cũng không thể tiến vào.”

Hai tên đệ tử đứng nghiêm, lập tức lớn tiếng trả lời.

“Ừ.”

Lưu Ngọc hài lòng nhẹ gật đầu, vặn chốt mở trên vách tường, cửa đá lại lần nữa hạ xuống.

Hắn đi dọc theo thông đạo đèn đuốc sáng trưng, chậm rãi tìm kiếm xuống chỗ sâu dưới ngọn núi, loại bỏ từng cơ quan nhỏ mà Bạch gia bố trí.

Vừa đi vừa nghỉ, từ trên xuống dưới, ở giữa, ước chừng qua nửa khắc đồng hồ.

Tầm mắt của Lưu Ngọc bỗng mở rộng, một không gian thật lớn bỗng dưng xuất hiện ở trước mắt.

Không gian bên trong ngọn núi này chỉ lớn hơn phạm vi hai mẫu ruộng một chút.

Vì phòng ngừa sụp đổ, bức tường có sử dụng pháp thuật ngưng kết hàn gắn lại vết nứt.

Bốn phía đều có đèn vàng bằng vải lụa, trong đó có hỏa diễm chập chờn, phát ra ánh sáng nhu hòa, thắp sáng toàn bộ mảnh không gian này.

Phạm vi Linh điền dường như tương đương với độ rộng của không gian, vừa hai mẫu ruộng, đường đi qua ở giữa vô cùng chật hẹp.

Nghĩ cũng phải, không phải nơi nào cũng thích hợp để mở Linh Dược viên.

Một linh địa thích hợp có thể tích hợp giảm tụ linh, thúc linh trận pháp xuống, giảm bớt rất nhiều tiêu hao.

Mà muốn mở Linh Dược viên ở giữa ngọn núi, lại còn phải duy trì ngọn núi ổn định, độ khó quả thực là không nhỏ.

Không gian này nhất định không thể quá lớn, nếu không sẽ dẫn đến kết cấu không ổn định, tăng lên rất nhiều chi phí để duy trì.

Từng cây đủ loại màu sắc, Linh thảo linh dược linh quang mơ hồ, sinh trưởng thành từng luống nhỏ trong Linh điền.

Có cái xanh tươi ướt át, như một cây cỏ nhỏ bình thường, cũng có đen như mực, hình thù kỳ quái, bề ngoài vô cùng xấu xí, có nhan sắc u ám, lại kết ra được tiên diễm quả.

Không có trận pháp ngăn cản, thần thức của Lưu Ngọc khẽ quét qua, đã thu hết cảnh tượng của Linh điền vào trong đáy mắt.

“Ngọc Xà lan năm trăm năm” “U Mộng quả” “Thực Tâm nấm”

Đợi đến khi phân biệt rõ ràng các loại Linh thảo linh dược, trong lòng hắn đại hỉ, không nhịn được mà đọc tên nó ra.

Khoảng chừng năm cây Linh thảo cần thiết cho luyện chế kết Kim Đan!

Tính cả năm cây Linh thảo này, năm mươi sáu gốc phụ dược luyện chế Kim Đan, Lưu Ngọc đã gom góp được ba mươi tám gốc.

Ngoại trừ Ngũ Hành linh quả chủ yếu ra, chỉ thiếu mười tám cây là đã đầy đủ.

Nếu như vẫn cứ thuận lợi như vậy, thì gom đủ Linh thảo là trong tầm tay, Kim Đan đại đạo cũng chẳng phải xa xôi!

Về phần Linh thảo phải chăng đã trưởng thành, phải chăng đã có thể làm thuốc, trong tay Lưu Ngọc có Tiên Phủ cho nên cái đó không quan trọng.

Kiềm chế tâm tình có chút kích động, Lưu Ngọc đào năm cây Ngọc Xà lan, U Mộng quả ra, thận trọng để vào hộp ngọc thu vào trong túi trữ vật.

Làm xong những chuyện này, ánh mắt của hắn vừa chuyển lại cuốc liên tục.

Ngoại trừ bảy tám loại Linh thảo mà Tiên Phủ không có thì một ít Linh thảo linh dược nhiều năm tuổi hắn cũng không buông tha, mãi đến khi Linh điền gần trống một nửa hắn mới dừng lại.

Mặc dù có vài Linh thảo có thể thông qua Tiên Phủ thúc giục, nhưng thời gian và Linh Thạch tiêu hao cũng không lớn, nhưng đã có sẵn Linh thảo bày ra trước mắt, có thể tùy tiện đào, căn bản không có lý do không lấy.

Linh Thạch đủ loại màu sắc rơi xuống dưới chân, Lưu Ngọc không ngại xoay người nhặt đâu.

Dù sao giữ lại cho tông môn một nửa cũng đã xứng đáng với quyền lợi mà tông môn phát cho, hồi báo còn gấp mấy chục lần rồi.

Bình Luận (0)
Comment