Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 801 - Chương 801. Yến Tiệc Điểm Binh(2)

Chương 801. Yến tiệc điểm binh(2) Chương 801. Yến tiệc điểm binh(2)

Đến lúc đó sẽ lại căn cứ theo tuyến đường mà tông môn đã sắp xếp từ trước, từ phường thị Kim Khuyết đánh về phía Triều Khuyết Tiên Thành, từ từ thu phục những thế lực to nhỏ ở trên đường.

Nhưng cho dù có tính toán như thế nào thì vẫn có quá nhiều nhân tố không thể kiểm soát được, vẫn có khả năng gặp phải Kim Đan của Yến quốc.

Bản thân mình có Thuấn Tức Thiên Lý phù, chỉ cần phản ứng kịp là sẽ cầm chắc cơ hội trốn thoát.

Nhưng các tu sĩ ở trong đội ngũ thì chỉ có thể tự mình cầu phúc mà thôi.

Đây cũng chỉ là hành động trong lúc bất đắc dĩ.

Giống như người phàm chỉ muốn yên ổn sống hết quãng đời, tránh khỏi những người tu tiên xa nhất có thể, những tu sĩ cấp thấp cũng chỉ muốn bình an vô sự, ít đụng phải tu sĩ cấp cao nhất có thể.

Nhưng trên đời này có rất ít chuyện có thể vẹn cả đôi đường, Lưu Ngọc muốn gom góp Linh thảo để chế tạo Kim Đan thì không thể không đi về phía có nguy hiểm chờ sẵn.

Bởi vì hắn không chỉ muốn kết thành Kim Đan mà còn mơ mộng đến việc tạo ra Kim Đan trung phẩm, thậm chí là Kim Đan thượng phẩm!

Chính điều này đã định sẵn rằng hắn phải chủ động đi tìm kiếm tài nguyên, định sẵn rằng hắn không thể trôi theo dòng nước!

“Thanh Dương sư thúc” “Thanh Dương tiền bối”.

Những tu sĩ trong đội tuần tra Luyện Khí kỳ mà hắn gặp phải ở trên đường thỉnh thoảng sẽ dừng lại và chào hỏi hắn ở khoảng cách xa.

Lưu Ngọc thấy vậy thì chỉ khẽ gật đầu, không nói gì, nhưng trong lòng thì lại cảm thấy kì lạ.

Bản thân mình đã nổi tiếng như thế từ bao giờ chứ? Sao lại có nhiều đệ tử nhận ra mình như thế chứ?

Thực ra thì các lĩnh đội Thanh Phong cũng được coi là những người xuất sắc trong số các tu sĩ Trúc Cơ của Nguyên Dương Tông rồi, tất nhiên sẽ được rất nhiều đệ tử trong tông và các tu sĩ ở Thanh châu chú ý đến, sức ảnh hưởng và danh vọng không còn có thể so sánh với trước đây được nữa.

Thế nhưng mọi chuyện xảy ra trong thời gian quá ngắn ngủi, đối với sự thay đổi này, hắn còn chưa kịp thích nghi.

“Mục đích báo cáo tiến độ của nhiệm vụ, nghe ngóng tin tức của tông môn, động thái của Yến quốc, về cơ bản đã hoàn thành cả rồi.”

“Có ở lại đây thêm nữa cũng không còn ý nghĩa gì nữa rồi, trực tiếp quay về Phượng Hoàng sơn thôi.”

Trong đầu Lưu Ngọc hiện lên suy nghĩ này, đi thẳng về phía bên ngoài của phường thị Kim Khuyết.

Vốn dĩ hắn còn muốn nghe ngóng thêm một chút tin tức từ chỗ của các đồng môn quen thuộc, nhưng nghĩ lại thì những chuyện mà bọn họ biết chắc chắn sẽ không nhiều hơn những gì mà sư tôn hời biết, bận rộn một trận cũng chưa chắc đã có thu hoạch, vậy nên hắn bèn bỏ đi ý định này.

Suốt dọc đường không gặp phải chút trở ngại nào, Lưu Ngọc rất nhanh đã ra khỏi phường thị Kim Khuyết, hắn điều khiển thuyền Độn Phong bay lên không trung, biến thành một tia sáng màu đen rồi bay về phía Phượng Hoàng sơn.

Cùng với sự tăng lên của cảnh giới và sức mạnh, ngay cả Linh khí thượng phẩm còn có thể lấy ra một cách hào phóng, đương nhiên sẽ không cần giấu diếm một món Pháp khí cực phẩm làm gì.

Cho dù món pháp khí bay này vô cùng hiếm có, bình thường rất khó để mua được, gần như hiếm thấy không khác gì một món Linh khí thượng phẩm.

Nửa canh giờ sau, Phượng Hoàng sơn cao to hùng vĩ đã xuất hiện ở trong tầm mắt.

Một tia sáng màu đen im hơi lặng tiếng đáp xuống đỉnh núi trong tình trạng không hề kinh động đến bất kỳ tu sĩ nào, hiện ra một bóng người có gương mặt phổ thông, thân khác áo choàng đen.

Chính là Lưu Ngọc!

Trước sau còn chưa đến hai canh giờ, hắn đã quay trở lại Phượng Hoàng sơn.

Đi đến trước cửa động phủ, Lưu Ngọc dừng bước.

Ngẫm nghĩ một lúc, vẫn là phát đi một vài tin tức, thông báo với tất cả các tu sĩ Trúc Cơ ở trong đội ngũ như mấy người Giang Thu Thủy, Mãnh Văn Tinh, Tiêu Sùng, Vi Quang Chính vân vân về việc chuẩn bị tổ chức một buổi yến tiệc lớn.

Tất cả những tu sĩ trong đội ngũ và cả những thế lực đã bày tỏ sự quy hàng và khuất phục ở trong vùng này đều phải cử tu sĩ đến tham dự.

Cứ coi như là “Tiệc mừng công” đi.

Đương nhiên, đây không thể chỉ là sự mừng công đơn thuần.

Mừng công chỉ là ngoài mặt mà thôi, ý nghĩa quan trọng hơn vẫn là “điểm binh”, bắt các thế lực đã quy hàng cử tu sĩ ra để đi cùng với đội ngũ, mở rộng sức mạnh tổng thể của đội ngũ.

Và cũng để vỗ về những thế lực này, duy trì sự ổn định của khu vực.

Khi hậu phương ổn định rồi, sau này nếu như thất bại trong lúc tiến công về hướng “Triều Khuyết Tiên Thành” thì cũng có thể tạm thời rút lui để nghỉ ngơi và chỉnh đốn lại.

Lưu Ngọc muốn trói chặt tất cả những thế lực đã quy hàng này vào trên cỗ xe chiến của mình.

Mượn cái danh “tiệc mừng công” này để bắt bọn họ đều phải phái tu sĩ tham gia vào lần hành động tiếp theo đây.

Tiệc mừng công sẽ được tổ chức vào ba ngày sau, sau khi kết thúc vừa khéo có thể cho bọn họ vài ngày để chuẩn bị.

Bình Luận (0)
Comment