Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 813 - Chương 813. Lời Đồn Nhảm

Chương 813. Lời đồn nhảm Chương 813. Lời đồn nhảm

Vẫn là trong động phủ ở phường thị Vĩnh Thái, Lưu Ngọc triệu kiến năm người Lãnh Nguyệt Tâm, Tiêu Sùng, nói lại tính toán của mình, đồng thời nghiêm lệnh bảo bọn họ không được bàn tán lung tung.

Về phần lý do trợ giúp thì không nói rõ, đệ tử đồng tông giúp đỡ nhau không phải là chuyện nên làm sao?

Lưu Ngọc thân là dẫn đội, khi hắn đã ra quyết định, dĩ nhiên không có tu sĩ nào dám phản bác, trong đội ngũ hắn cũng đã sớm là người quyết định duy nhất.

"Vâng, sư huynh."

"Nguyệt Tâm sẽ trở về chuẩn bị."

Lãnh Nguyệt Tâm đứng dậy, chắp tay nói.

Thời gian hai năm qua, khí tức của nàng ta đã ổn định hơn nhiều.

Đồng thời bởi vì tính đặc thù của thời cuộc, nàng ta không thiếu tinh huyết, tinh lực phong phú để tu luyện ma công, tu vi cũng vững vàng có một bước tiến dài tới Trúc Cơ trung kỳ.

"Đi đi."

Lưu Ngọc giơ tay một cái, thản nhiên nói.

Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy thì xoay người, sau đó đi ra khỏi động phủ.

"Nên chuẩn bị thì cần phải chuẩn bị kỹ càng, tiếp theo là chờ đợi, chờ thời gian đến."

Ngửa đầu uống cạn loại Linh trà mới trong chén, Lưu Ngọc đặt tách trà xuống, đi vào Linh thú thất, lấy lệnh bài mở cấm chế ra.

"Ầm ầm."

Cấm chế biến mất, cửa đá từ từ nâng lên.

"Xì xì."

Một cái bóng màu xanh nhanh chóng chui ra, đi tới bên cạnh Lưu Ngọc, cắn nhẹ ống quần của hắn, giật giật.

Nhìn kỹ lại, chính là một cái đầu rắn lớn chừng ba thước, trên da có màu xám xanh, còn có chút hoa văn màu lam.

Nếu quan sát không cẩn thận, gần như tưởng rằng nó là mãng xà xanh.

Chính là Linh xà Tiểu Thanh!

Trong hai năm nay, Lưu Ngọc chưa từng thiếu đồ ăn cho nó, trong tay khá dư dả, thịt yêu thú và Tự Linh đan gần như mỗi ngày đều có.

Chính bởi vì phương thức bồi dưỡng xa xỉ này, mới khiến Tiểu Thanh trưởng thành nhanh chóng, bây giờ đã lớn gần ba thước, cũng dài hơn một mét.

Vậy mà cũng "béo" lên rất nhiều, thân người cũng đã to gần bằng cánh tay trẻ con.

"Xì xì."

Tiểu Thanh thấy chủ nhân đến thì vui vẻ không thôi, nó không ngừng dùng đầu cọ đùi Lưu Ngọc, lộ ra dáng vẻ vô cùng thân cận.

Thông qua liên hệ khế ước chủ tớ, Lưu Ngọc có thể cảm nhận rõ ràng sự thân cận của Linh thú, thấy vậy cũng đưa tay lên, sờ lên đầu của nó.

Tiếc là Tiểu Thanh cũng đã lớn tận ba thước, bàn tay của hắn cũng chứa không nổi.

Theo Tiểu Thanh chơi đùa một hồi, thì bắt đầu kiểm tra cường độ yêu thú cũng như uy năng pháp thuật của nó bây giờ.

Một canh giờ sau, Lưu Ngọc lại bỏ nó vào trong Linh thú thất.

Hai năm qua đi, Tiểu Thanh không chỉ lớn đến ba thước, mà phẩm giai cũng tăng lên một tiểu giai, bây giờ đã là Linh thú thượng phẩm chính tông nhất, tương đương với tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ của nhân loại.

Đồng thời thân thể yêu cũng trở nên mạnh mẽ hơn, pháp khí hạ phẩm khó mà tạo thành tổn thương với nó, pháp khí trung phẩm cũng chỉ có thể tạo thành tổn thương không nặng, không nhẹ với nó.

Chỉ có pháp khí thượng phẩm, mới có thể tạo thành uy hiếp lớn tới nó.

Có lẽ bởi vì huyết mạch phản tổ, hoặc có lẽ trưởng thành tốt, thiên phú pháp thuật càng bất phàm hơn.

Lúc tấn cấp thượng phẩm nhất giai, vậy mà lại thức tỉnh hai loại pháp thuật thiên phú, theo thứ tự là Băng Châm thuật và Băng Vũ thuật.

Cộng thêm Hàn Băng Thổ Tức lúc đầu, thế mà có tận ba pháp thuật thiên phú chỉ ở nhất giai.

Đồng thời ở mỗi loại pháp thuật thiên phú, đều vượt xa những pháp thuật thượng phẩm nhất giai của tu sĩ bình thường, uy năng còn có thể tăng lên khi Tiểu Thanh trưởng thành.

"Xem ra Tiểu Thanh thật sự có thể thức tỉnh huyết mạch Hàn Ly."

Dựa theo đủ loại bất phàm hiện ra ở Linh thú thất, Lưu Ngọc khẳng định lại suy đoán trước đó, cũng càng thêm coi trọng và hạ quyết tâm bồi dưỡng nó thật tốt.

Chờ mong ngày nó trưởng thành, trở thành một cánh tay giúp đỡ cho mình.

Thời gian nhoáng một cái trôi qua, hai mươi chín ngày đã qua đi.

Khoảng cách tới trận chiến Thiên Vương sơn chỉ còn lại một ngày.

Khoảng cách tới ngày ước định tập kích Hoa gia với Lý Bất Ngữ cũng chỉ còn lại bốn ngày.

Tại Luyện Công phòng ở động phủ phường thị Vĩnh Thái.

"Hô."

Ba mươi sáu Đại Chu Thiên kết thúc, Lưu Ngọc chậm rãi thu công.

Hắn có thể cảm giác được, tu vi bản thân tuy không gia tăng nhiều, nhưng càng thêm mượt mà, không còn thiếu sót gì.

Tựa như một khối mỹ ngọc thượng đẳng, trải qua cải tạo cẩn thận một hồi nữa, phát huy cũng sắp đạt tới giai đoạn hoàn mỹ.

Dựa theo miêu tả trên điển tịch, cùng với kinh nghiệm phán đoán của mình, Lưu Ngọc cảm thấy mình lựa chọn không hề sai, không thể say mê theo tăng cao cảnh giới mãi được.

Việc xây dựng căn cơ kiên cố, hoàn mỹ thì càng có lợi cho việc xung kích bình cảnh Kim Đan, như vậy mới có thể đi càng xa hơn.

"Ngày mai trận chiến Thiên Vương sơn sẽ bắt đầu, là thời điểm đi quan làm quen hoàn cảnh một chút."

Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này, sau đó đứng dậy rời khỏi Luyện Công phòng.

Dưới sự phục thị của Yến Vũ, tắm rửa sạch sẽ cơ thể xong, lại đổi một bộ áo bào mới, lặng yên không một tiếng động mà rời khỏi phường thị Vĩnh Thái.

Bình Luận (0)
Comment