Chương 853: Ý nghĩ to gan (3)
Đối mặt với Phù Bảo, Lưu Ngọc không có khả năng phát huy ra toàn lực, cũng không thể tế ra Dung Hỏa đao, căn bản không có khả năng đối mặt trực tiếp với phong mang của Phù Bảo.
Nhưng cũng may Phù Bảo này chỉ là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ chế tác, uy lực cũng bị làm hao mòn không ít, vẫn không thể đạt được tác dụng giải quyết dứt khoát hắn. Dựa vào ba kiện Linh khí, cũng có thể miễn cưỡng quần nhau.
Nhưng nhị trưởng lão Hoa gia đương nhiên sẽ không bỏ qua như vậy, rất nhanh lại có một chiếc trâm ngọc được tế ra. Trâm ngọc này bốc lên hàn khí lạnh lẽo, uy thế vô cùng bất phàm, một kiện Linh khí thượng phẩm!
“Phanh”
Bị giới hạn không có khả năng phát huy ra quá nhiều thực lực, Lưu Ngọc chỉ có thể dựa vào Hộ Thể Diễm Thuẫn ngăn cản trâm ngọc công kích, tình thế tràn ngập nguy hiểm. Mặc dù trong túi trữ vật còn có Linh khí thượng phẩm, nhưng hắn đã sử dụng ba kiện, không có ý định sử dụng thêm nữa.
Đồng thời sử dụng ba kiện Linh khí thượng phẩm, đã là cực hạn của tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ bình thường, thậm chí còn vượt qua cực hạn rất nhiều. Nếu như lại lấy ra một kiện, việc thần thức khác hẳn với người bình thường sẽ bị bại lộ!
Nhưng Lưu Ngọc cũng không phải người cổ hủ, tâm thần tùy thời giữ liên lạc với Dung Hỏa đao, một khi phát sinh chuyện ngoài ý muốn, sẽ xem tình huống từ bỏ khống chế hai kiện Linh khí thượng phẩm, trong nháy mắt tế ra Linh khí cực phẩm Dung Hỏa đao.
“Đinh!”
“Bùng!”
Quang mang của Hộ Thể Diễm Thuẫn ảm đạm, Ly Huyền kiếm cùng hắc vũ mâu lần nữa bị đánh bay, đồng thời quang mang của thước nhỏ màu vàng đất cũng mờ đi một chút.
Lưu Ngọc biết, uy lực gánh chịu bên trong Phù Bảo có hạn, cuối cùng cũng có lúc sẽ hao hết. Khi đó, mới là thời khắc mình phản kích. Nhưng trước đó, vẫn chỉ có thể tránh né mũi nhọn, chật vật chạy trốn.
Lưu Ngọc thúc đẩy ba kiện Linh khí, không ngừng chống cự, né tránh Phù Bảo cùng Linh khí công kích của đối phương. Tình huống nhìn hung hiểm vạn phần, tựa như lúc nào cũng có thể chết.
Không biết vô tình hay là cố ý, hắn dần dần rời xa khu vực chiến đấu của đại đa số tu sĩ, chạy về hướng Linh dược viên cao cấp của Hoa gia.
“Đường đường là đệ tử kiệt xuất của Nguyên Dương Tông, Thanh Dương lão ma thanh danh hiển hách, chẳng lẽ chỉ có chút thực lực ấy?”
“Chỉ biết chạy trối chết sao?”
“Có dám dừng lại đánh một trận đàng hoàng hay không?!” Nhị trưởng lão Hoa gia nổi giận mắng. Uy lực bên trong Phù Bảo có hạn, duy trì không được bao lâu. Nhìn thấy uy lực của Phù Bảo của mình sắp hao hết, mất đi cơ hội nhanh chóng giết chết đối phương, nàng không khỏi có chút nóng nảy.
“Ha ha.” Lưu Ngọc cười lạnh, không có một chút ý tứ đáp lại. Phép khích tướng đơn giản như vậy, sao hắn có thể bị mắc lừa?
Trong hai năm qua, mười hai tiểu đội Thanh Phong của Nguyên Dương Tông đã trở nên nổi danh ở Yến quốc, cho nên đối phương nhận ra thân phận của mình cũng không có gì lạ. Nhưng đối với hắn mà nói, thanh danh chỉ là công cụ để đạt được mục đích, hắn tuyệt đối sẽ không bị gánh nặng bởi thanh danh!
“Keeng keeng!”
Trong khi di chuyển xung quanh, trong tay Lưu Ngọc nhanh chóng bóp lấy pháp quyết, khống chế Ly Huyền kiếm, hắc vũ mâu, Khôn Linh châu thay phiên ngăn cản thước nhỏ màu vàng đất công kích. Mặc dù có vẻ nguy hiểm, nhưng dưới tình huống hắn âm thầm phát huy ra thêm nhiều sức mạnh thực sự hữu kinh vô hiểm.
Mà Hộ Thể Diễm Thuẫn trưởng thành cho tới bây giờ cũng không làm cho hắn thất vọng, đối mặt với công kích của Linh khí trâm ngọc của nhị trưởng lão Hoa gia cũng có thể ngăn cản rất tốt. Mặc dù có vẻ như nó sắp sụp đổ sau hai ba kích, nhưng được pháp lực bổ sung, cuối cùng vẫn là gian nan duy trì.
Mặt ngoài là không dám đánh trả phong mang của Phù Bảo lui lại, trên thực tế lại âm thầm di chuyển về hướng Linh dược viên cao cấp của Hoa gia. Lưu Ngọc không có trực tiếp đi về phía Linh dược viên, như thế quá rõ ràng, mà là di chuyển trái phải, nhưng trên tổng thể vẫn là phương hướng của Linh dược viên.
Mà tu sĩ khác cũng không cảm thấy có cái gì không đúng, đối mặt với sức mạnh cường đại của Phù Bảo, không địch lại mới là bình thường. Nếu như có thể trực tiếp chống lại đó mới là “Kỳ quái”, căn bản không phải tu sĩ Trúc Cơ bình thường có thể làm được.
Một đuổi một chạy, không biết qua bao lâu. Trúc Cơ kỳ trải qua Linh khí gột rửa thể phách, có thể khiến cho tu sĩ dễ dàng vượt qua địa hình phức tạp, nhẹ nhàng nhảy lên bốn năm trượng cũng là việc vô cùng đơn giản.
Trông thấy Dưỡng Tâm đình trong núi, trong lòng Lưu Ngọc khẽ động. Căn cứ theo tình báo thu thập được trước đó của Hoa gia, hắn biết nơi đây cách Linh dược viên cao cấp, đã rất gần. Cũng gần đến rồi, nên động thủ rồi!
Nghĩ đến đây chỗ, Lưu Ngọc dừng lại, lạnh lùng nhìn nữ tu đang đuổi theo mình.
“Rốt cuộc mất bình tĩnh rồi sao?”
“Tuổi nhỏ thành danh, cuối cùng vẫn là còn quá trẻ khí thịnh.”
Trong lòng nhị trưởng lão Hoa gia âm thầm tự đắc, trên mặt tươi cười, điều khiển Phù Bảo thước nhỏ màu vàng đất hung hăng chém một nhát, muốn lấy tính mạng của tặc tử Nguyên Dương Tông này, sau đó trợ giúp các trưởng lão khác của gia tộc. Đối với người hai trăm tuổi như nàng mà nói, năm mươi sáu mươi tuổi đúng là “Trẻ tuổi” một chút.