Tiên Phủ Trường Sinh (Dịch)

Chương 987 - Chương 987. Liên Minh Thay Đổi

Chương 987. Liên minh thay đổi Chương 987. Liên minh thay đổi

Tu vi bình thường hơi cao, Trúc Cơ hậu kỳ đều có không ít, so với thân phận Luyện Đan Sư như Lưu Ngọc thì rõ ràng cấp độ của những người kia cao hơn một chút.

Lưu Ngọc biết nghe lời là phải, dưới lời giới thiệu của Lý Bất Ngữ, nhận biết từng tên tu sĩ, rồi khách khí chào hỏi.

Hôm nay hắn đúng là đã đạt tới tầng cấp này.

Bất kể là dựa vào hung uy của "Thanh Dương lão ma" hay là công lao của "Thanh Dương Tử", chỉ như vậy là đủ rồi.

Dù cho Lý Bất Ngữ không giới thiệu, những tu sĩ này cũng sẽ sớm tới kết bằng hữu.

Lưu Ngọc có thể trở thành dẫn đội của Thanh Phong, lại có thanh danh của Thanh Dương lão ma, ở nơi này, trong mắt những nhân tài kiệt xuất của tông môn đúng là miễn cưỡng được coi như một người trong đó.

Tất cả giao lưu đều vô cùng thuận lợi, cũng không xảy ra mấy đoạn đánh nhau cẩu huyết gì đó.

"Bái kiến... Bạch sư tỷ."

"Đối với Bạch sư tỷ, Lưu mỗ thật sự là nghe danh đã lâu."

Lưu Ngọc thoáng dừng lại, trong mắt lóe lên chút mất tự nhiên, nhưng thoáng cái đã biến mất, vẫn như thường mà nói.

Vị nữ tu áo trắng như tuyết trước mặt, chính là người mà hắn từng mơ qua lúc còn thời niên thiếu.

Nếu Lưu Ngọc không nhớ lầm, lần trước gặp mặt còn là ở Tàng Kinh các của tông môn, lúc vừa thăng lên Trúc Cơ, là hai mươi ba năm trước.

"Lưu sư đệ."

Bạch Vũ Huyên không quá nhiệt tình, chỉ thận trọng gật nhẹ đầu, lên tiếng chào hỏi.

Nàng ta dò xét đồng môn không chút xa lạ trước mặt, trong mắt lóe ra chút tò mò.

Ngắn ngủi chưa tới ba mươi năm, từ lúc tấn thăng lên Trúc Cơ cho tới bây giờ, nhìn qua hơi thở cũng có thể đoán, cách trung kỳ đỉnh phong cũng không còn xa.

Càng khó hơn chính là có thể trở thành một trong những người dẫn đội Thanh Phong, làm được rất nhiều chuyện mà rất nhiều tu sĩ hậu kỳ cũng không làm được.

Dù Bạch Vũ Huyên có tò mò không thôi nhưng cũng không hỏi nhiều.

Nàng ta là một nữ tu truyền thống, tính cách tương đối cẩn thận hay là lãnh đạm quá, tuân thủ nghiêm ngặt giữ vững khoảng cách nam nữ, sẽ không đi lại quá gần với những nam tu.

Càng sẽ không vì vài cái phỏng đoán mà đi hỏi việc riêng của người ta.

Hai người chỉ hờ hững trò chuyện vài câu, dưới lời giới thiệu của Lý Bất Ngữ, Lưu Ngọc lập tức nhận biết thêm Trúc Cơ đồng môn khác.

Lúc này, trong lòng của hắn đã bình tĩnh như nước.

"Ma tu yếu lược" mang tới quá nhiều thay đổi, mở ra một cánh cửa lớn cho Lưu Ngọc, gặp được tình cảnh đa dạng như vậy.

So với lúc ban đầu, đúng là hoàn toàn đổi mới.

Nhưng mà hối hận không?

Không hề!

Lưu Ngọc cũng không hối hận về những thay đổi này.

Nếu không có "Ma tu yếu lược" chỉ dẫn, ở nơi tàn khốc như Tu Tiên Giới thế này, rất có thể hắn đã chết trong một lần "Ngoài ý muốn".

Quyển sách này, khiến Lưu Ngọc thu hoạch được không ít thứ, cũng không còn là thiếu niên như trước kia.

Nhớ lại sự ngưỡng mộ với "Lãnh Nguyệt tiên tử" lúc xưa, hiện tại đúng là cảm thấy hơi ngây thơ buồn cười, nhưng không hiểu sao lại hơi hoài niệm.

Đó chính là mộng khi còn trẻ nha!

Cho dù là hoài niệm nhưng Lưu Ngọc cũng sẽ không đi làm cái gì.

Với thực lực, địa vị bây giờ của hắn, đã có cơ hội thực hiện từng ước mộng một.

Hiện tại bên cạnh hắn có không ít nữ tu, chẳng những xảy ra quan hệ thân mật với Giang Thu Thủy, Kỷ Như Yên, mà hai nàng ta còn giúp đỡ cho hắn, tương lai có thể trở thành tiềm lực phụ tá đắc lực cho hắn.

Cái này không đơn giản chỉ là niềm yêu thích nhục thể thôi không mà nó còn vì xem xét cho dài lâu.

Lúc này, nếu lại đi trêu chọc nữ tu, đi nói chuyện tình yêu nam nữ, là hành vi vô cùng không lý trí.

Tu vi Trúc Cơ hậu kỳ chỉ mở ra một chút tự vệ cho Lưu Ngọc ở thế giới này.

Nhưng vẫn là một quân cờ, còn lâu mới có thể tự do muốn làm gì thì làm.

Được Lý Bất Ngữ giới thiệu qua, thong dong làm quen với những tên đồng môn, Lưu Ngọc ứng phó vô cùng tự nhiên.

Trong con ngươi đen như mực, lấp lóe ánh sáng lý tính.

Cũng không lâu lắm, lần giới thiệu đơn giản này cũng hoàn thành.

Lưu Ngọc trở lại vị trí cũ.

Tụ hợp với ba người Giang Thu Thủy, lẳng lặng chờ đợi đại hội liên hợp tam tông bắt đầu.

Sau khoảng một khắc, ba vị Kim Đan chân nhân phía trên đồng loạt mở mắt ra, trong Chính Thanh Điện lập tức yên tĩnh lại.

Lưu Ngọc chỉ điếm sơ một chút, lập tức nhận ra trong điện có không ít tu sĩ Trúc Cơ, ít nhất cũng nghìn tên.

Lúc này, Trọng Huyền chân nhân ở phía trên đã mở miệng trước.

"Chúng ta phụng mệnh liên minh..."

Trọng huyền chân nhân mở màn vô cùng tiêu chuẩn, câu mở đầu cũng là dùng lập trường của tam tông, "Vô cùng chính nghĩa" là phụng mệnh Cửu Quốc Minh đến quét dọn phản nghịch.

Sau đó lại trình bày đơn giản về công lao của tam tông, cũng như công lao của chư vị trong điện, còn điểm danh khen thưởng vài tu sĩ có biểu hiện xuất sắc.

Ví dụ như trong trận chiến tiên thành ngày nào đó, có tu sĩ biểu hiện vô cùng chói mắt.

"Hơn ba năm, cùng chung tay diệt sạch phản nghịch của Bạch Vân Quan, chư vị đang ngồi đây đều không thể bỏ qua công lao."

Tiếng nói của Trọng Huyền chân nhân vô cùng hùng hậu, vang vọng quanh quẩn trong không gian điện.

Quở trách từng chuyện từng chuyện sai lầm của Bạch Vân Quan rồi nói ra lần lượt những công lao của phe mình, vậy mà vô cùng thần kỳ là có cảm giác rất nghiêm trang.

Tu sĩ Trúc Cơ phía dưới, mặc kệ trong lòng họ có cảm tưởng gì, nhưng trên mặt đều bày ra vẻ rửa tai lắng nghe.

Lưu Ngọc cẩn thận lắng nghe, không để lọt mất chữ nào, nhưng trong lòng vẫn không hề gợn sóng.

Giống như nghe thấy cái gì đó nhưng lại trông không giống nghe thấy cái đó lắm.

Theo lời nói của vị chân nhân này, thực sự quá "Chính trực", trong miệng Trọng Huyền chân nhân, Bạch Vân Quan hoàn toàn là môn phái "Tàn ác".

Một chút tội danh thì lúc này cũng được sắp xếp trình lên.

Bạch Vân Quan có đủ loại không đúng, đối với tình huống bóc lột chèn ép những thế lực nhỏ tồn tại, còn không ngừng ép sát không gian sinh tồn của tán tu.

Bình Luận (0)
Comment