- Triệu tập tư thế thiên hạ Đại Trăn? Không đủ! Biển máu thần thông tầng thứ ba? Cũng vẫn chưa đủ. Chỉ xét riêng về lực lượng mà nói, nhiều nhất là thập tam trọng thiên mà thôi. Nhưng Hoàng Kim Đại Đế lại có thực lực thập ngũ trọng thiên. Cho dù hắn chưa hồi phục đến đỉnh phong, Diêm Xuyên hiện tại cũng không có khả năng chống lại. Vì sao Diêm Xuyên lại tỏ ra tự tin như thế?
Minh Hà lão tổ có phần không hiểu.
- Chủ thượng đang xem Diêm Xuyên và Hoàng Kim Đại Đế tranh đấu sao?
Băng Thần đứng ở bên cạnh, tỏ ra hiếu kỳ nói.
- Đúng vậy. Thật ra đúng là có chút hứng thú, ha ha!
Minh Hà lão tổ cười nói.
Dương gian, bên trên Đông Hải.
Trong con ngươi màu vàng kim của Hoàng Kim Đại Đế dần hiện ra một vầng sáng màu vàng kim. Dường như hắn đã nhìn thấu thực lực của Diêm Xuyên.
- Chỉ dựa vào thực lực của ngươi bây giờ sao? Lực lượng thật sự tăng thêm không ít. Nhưng dù sao ngưoi cũng không mạnh hơn so với Bạo Tạc Vương Thú là mấy!
Hoàng Kim Đại Đế cười nói.
- Hoàng Kim Đại Đế, hiện tại tốt nhất ngươi nên rút đi. Bằng không một lát nữa, mặt mũi của ngươi sẽ rất khó coi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Ha ha ha ha, thật nực cười. Tiểu tử ngông cuồng. Hừ, chỉ dựa vào chút thực lực của ngươi bây giờ sao? Đến đây. Ta cho ngươi xuất thủ trước!
Hoàng Kim Đại Đế trầm giọng nói.
Miêu Miêu ở bên cạnh Diêm Xuyên không ngừng lo lắng.
Điệp Hậu, Bạo Tạc Vương Thú, Sát Đế đều lộ vẻ không hiểu.
Tuy rằng lực lượng của Diêm Xuyên cường đại, nhưng....
- Vậy nếu như ta còn từ chối thì bất kính rồi!
Diêm Xuyên cười nhạt.
Chỉ nhìn thấy, Diêm Xuyên bỗng nhiên đưa tay phải ra.
Vù!
Trên tay phải của Diêm Xuyên đột nhiên xuất hiện vô số các vì sao nhỏ. Các vì sao nhỏ nhanh chóng vờn quanh.
- Vũ trụ trong lòng bàn tay?
Miêu Miêu liếc mắt một cái liền nhận ra được.
Chỉ có, lúc này vũ trụ trong lòng bàn tay có chút không giống với lúc trước.
Bởi vì đại đạo bách thụ phía sau Diêm Xuyên bỗng nhiên bắt đầu chuyển động.
Ầm ầm ầm!
Đại đạo bách thụ chậm rãi chuyển động. Trong lúc đại đạo bách thụ chuyển động, vô số nhánh cây dường như đang khuấy động hư không.
Trong nháy mắt, những đám mây che phủ đầy trời đều bị cắn nát. Thời khắc đang khuấy động, đột nhiên đất trời tối tăm.
Đất trời tối sầm lại một cách khó hiểu. Dường như hào quang của mặt trời trong tinh không cũng trở nên ảm đạm.
Mặt trời ảm đạm, những vì sao đầy trời liền xuất hiện. Trong lúc bách thụ xoay tròn, những vì sao đầy trên bầu trời cũng xoay tròn theo.
Vẫn là những ngôi sao ở tầng thấp, nhưng lần điều động này không phải chỉ là một mảnh, mà là tất cả những vì sao trong thiên hạ dương gian.
Diêm Xuyên nhìn chăm chú vào tay phải mình. Dường như tất cả lực lượng chỉ để chống đỡ thần thông này.
Ầm ầm ầm!
Những vì sao ở tầng thấp nhanh chóng xoay tròn, nhất thời đã kinh động vô số cường giả trong thiên hạ.
Đặc biệt là Nam Ngoại Châu.
Nam Ngoại Châu, Khổng Hoàng Thiên lộ ra một tia nghi hoặc nhìn lên không trung.
Vẻ mặt đám người cường giả tuyệt thế Thông Thiên, Sa Hoàng, Quyết, Yêu Thiên Thương, Vũ Chiếu cũng không rõ nhìn lên phía trên không trung.
Thiên hạ kiêu hùng chỉ không hiểu tại sao khắp nơi trong Đông Hải lại xuất hiện một lực lượng đè ép khủng bố đến cực điểm như vậy.
Khắp không gian Đông Hải đều xảy ra tình trạng bị vặn vẹo. Trong mắt mọi người những vì sao đầy trên bầu trời càng ngày càng hạ thấp xuống. Khoảng cách với mọi người càng ngày càng gần hơn.
Trong bàn tay phải của Diêm Xuyên, một khí tức khủng bố càng ngày càng trở nên cường đại hơn. Khí tức trong bàn tay phải kia còn cường đại hơn gấp mười lần so với khí tức do bản thân Diêm Xuyên phát ra, thậm chí còn gấp nhiều lần hơn thế.
Ầm!
Khí tức dần dần trở nên hung mãnh vọt tới, khiến Hoàng Kim Đại Đế lộ ra một tia kinh ngạc.
- Đây là loại thần thông gì vậy? Vì sao từ trước đến nay ta chưa từng nhìn thấy?
Hoàng Kim Đại Đế kinh ngạc nói.
Tại cõi âm, hai mắt Minh Hà lão tổ lại thoáng nheo lại:
- Thần thông này? Chẳng lẽ đã thành công?
Lòng bàn tay Diêm Xuyên có vô số những vì sao nhỏ vờn quanh.
Nhưng lúc này, nếu như có ai nhìn kỹ sẽ phát hiện, những vì sao nhỏ trong lòng bàn tay Diêm Xuyên đang vờn quanh với một quỹ tích dường như trùng hợp với quỹ tích của vô số vì sao trên bầu trời kia.
Đúng vậy. Quỹ tích này chính là trùng hợp!
Mỗi vì sao nhỏ trong lòng bàn tay đều bỗng nhiên đối ứng với một ngôi sao trong bầu trời. Chúng xoay chầm chậm, lực lượng lại càng ngày càng mạnh.
- Không đúng!
Sắc mặt Hoàng Kim Đại Đế trầm xuống, hai mắt hắn bỗng nhiên bắn ra rất nhiều kim quang, xông thẳng về phía Diêm Xuyên.
Ầm!
Một lực hút khủng bố hút kim quang của Hoàng Kim Đại Đế vào trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên.
Tiếp theo, kim quang xuất hiện một cách quỷ dị từ trên trời giáng xuống, bắn thẳng tới chỗ của Hoàng Kim Đại Đế.
Sắc mặt Hoàng Kim Đại Đế trầm xuống ngẩng đầu nhìn lên bầu trời
Đúng vậy. Hào quang kim sắc đang bắn thẳng về phía mình chính là kim quang do chính mình phát ra. Mình công kích Diêm Xuyên, lại bị hắn lấy ra đối phó ngược lại mình sao?
Ầm!
Trong mắt Hoàng Kim Đại Đế lại bắn ra một đạo kim quang. Kim quang đó va chạm với kim quang từ trong không trung phóng tới, sau đó biến mất.
Nhưng lòng bàn tay của Diêm Xuyên làm sao lại dẫn tới bầu trời được?
Hoàng Kim Đại Đế ngưng trọng quay về phía sâu trong tinh không.
Trong mắt Hoàng Kim Đại Đế, những vì sao trên bầu tời đang nhanh chóng rơi xuống.
Ầm!
Trong nháy mắt, những vì sao rơi xuống bên cạnh người Hoàng Kim Đại Đế. Chỉ một thoáng, bốn phương tám hướng đều là vô số những ngôi sao cực lớn.
- Cái gì vậy?
Hoàng Kim Đại Đế đột nhiên kêu lên một tiếng đầy sợ hãi.
Vị trí Hoàng Kim Đại Đế đang đứng không phải là bên trên Đông Hải như lúc trước nữa, mà hắn đã đi tới giữa hư không một nơi có vô số ngôi sao.
Bên trên Đông Hải, Hoàng Kim Đại Đế và cả hoàng kim đảo dưới chân hắn đều biến mất không thấy nữa.
Bất luận Sát Đế, Miêu Miêu, Điệp Hậu, Bạo Tạc thú, thậm chí Minh Hà lão tổ cõi âm, đều đột nhiên lộ vẻ kinh ngạc.
- Đây là?
Mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía lòng bàn tay phải của Diêm Xuyên.
Trong lòng bàn tay phải, thời khắc vô số những vì sao nhỏ đang vờn quanh, ở sâu trong lòng bàn tay hắn có một hòn đảo màu vàng kim. Bên trên hòn đảo, Hoàng Kim Đại Đế đã bị nhốt ở trong đó. - Meo, vũ trụ trong lòng bàn tay?
Miêu Miêu lại cả kinh kêu lên.
Cái này, Diêm Xuyên đã vây khốn Hoàng Kim Đại Đế vào trong lòng bàn tay từ lúc nào vậy?
Hai mắt Sát Đế thoáng nheo lại, trong mắt bắn ra một tia tinh quang.
Minh Hà lão tổ bỗng nhiên nở nụ cười:
- Ha ha ha ha, quả nhiên là thần thông kia. Rốt cuộc đã hoàn thành rồi sao? Tuy rằng Bách Hoàng ở kỷ thứ ba không phải là số một, nhưng trí tuệ siêu việt không người nào có thể sánh bằng. Lúc trước không ai tin tưởng, cũng không thể tưởng tượng được, ngươi lại thật sự thành công!
Bên trên Đông Hải, Điệp Hậu kinh ngạc nói:
- Thần thông thống soái kỷ thứ hai? Chính là cái này sao?
Diêm Xuyên toàn lực khởi động tay phải, vô số những vì sao nhỏ trùng hợp với những vì sao trên bầu trời. Lực lượng cuồn cuộn xông thẳng tới chỗ của Hoàng Kim Đại Đế.