- Cái gì?
- Thần phục ta, bằng không, chết!
Thiên Cương trừng mắt một cái, một khí thế hung mãnh lao thẳng về phía mọi người.
...
Cõi âm Đông Ngoại Châu.
Cương thi Diêm Xuyên đã trở về, điều động tư thế thiên hạ Đại Trăn, hung mãnh đến cực điểm.
Tất cả đều là va chạm cứng đối cứng. Một người lại tiếp một người bị trúng một đòn nặng nề của cương thi Diêm Xuyên.
Ầm!
Lại một cường giả bị một quyền đập vào mặt đất, lưu lại một hố lớn sâu không thấy đáy, thật lâu không thể ngồi dậy.
- A!
Cánh long cốt lớn của cương thi Diêm Xuyên giang ra. Miệng hắn hiện ra răng nanh. Tốc độ chiến đấu càng nhanh hơn, cũng càng lúc càng hung ác hơn!
- Thân thể tướng thần?
- Kỷ thứ hai đã từng lưu truyền ra công pháp, phàm là người nào luyện công pháp này, thân thể cứng rắn không gì có thể phá vỡ. Đó chính là thân thể số một trong thiên hạ! Đúng là thân thể tướng thần sao? - Diêm Xuyên?
.........
......
...
Mỗi cường giả đứng xung quanh quan sát dần dần tỏ ra ngưng trọng.
Tuy rằng tất cả mọi người là cường giả Tổ tiên thập tam trọng thiên, nhưng mọi người đều hiểu rõ, mình không phải là người mạnh nhất. Bên trong ba ngàn cường giả thân hóa ngôi sao ở kỷ thứ hai, mình chỉ là kẻ lót đáy.
Vèo!
Một cường giả đạp không rời đi trước tiên.
Vèo! Vèo!.........
Tiếp theo, từng cường giả một nhanh chóng rời đi. Mọi người chỉ một mình độc lai độc vãng, cũng không có tổ chức. Thực lực của Diêm Xuyên bây giờ không kém gì mình. Nếu miễn cưỡng chỉ có thể lưỡng bại câu thương, cuối cùng bị người khác ngư ông đắc lợi.
Mọi người phát hiện, chuyến này không hẳn có thể chiếm được lợi ích, bởi vậy bọn họ đều rời đi.
Nhưng đối với cường giả đã mạo phạm Đại Trăn lúc trước, cương thi Diêm Xuyên lại không dự tính buông tha.
- Còn muốn chạy sao? Trở về!
Ầm!
Tốc độ của cương thi Diêm Xuyên cực nhanh. Trong nháy mắt hắn đã đến trước mặt cường giả kia, một quyền đập nát pháp bảo, đánh hắn bay trở về.
- Thiên Đế, ngài định xử trí hắn như thế nào?
Phía xa, Hóa Thê Lương độc chiến năm tên cường giả cũng chiếm thế thượng phong.
- Bắt lấy. Đã mạo phạm Đại Trăn, còn muốn đi sao? Hừ!
Cương thi Diêm Xuyên quát lớn.
- Vâng!
Hóa Thê Lương quát to một tiếng.
Trong Đại Tần Thành, Quỷ Cốc Tử ra tay, thao túng lực lượng long mạch đại địa. Mỗi long mạch trói buộc một tu giả.
- Khốn kiếp. Chỉ dựa vào ngươi cũng muốn vây khốn ta sao?
Tu giả kia giãy dụa nói.
- Ha ha, ngươi đã bị Thiên Đế đánh gãy hai chân hai tay. Nếu như ta còn không thể chế ngươi, vậy còn có tác dụng gì?
Quỷ Cốc Tử lạnh lùng nói.
Ầm!
Quỷ Cốc Tử thao túng lực lượng long mạch, ầm ầm oanh kích vào phía sau lưng của cường giả kia.
- Dùng gân rồng xâu qua xương tỳ bà!
Quỷ Cốc Tử quát lên.
- Vâng!
Một đám thuộc hạ của Quỷ Cốc Tử quát lên.
Cường giả kia còn muốn phản kháng, Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc đột nhiên phóng ra một chiêu Đoạn Thiên Chỉ.
Ầm!
Nhất thời, khí lực cường giả kia vừa mới tích tụ được đã hoàn toàn tan đi.
- Xuyên!
Quỷ Cốc Tử quát to một tiếng.
Ầm!
Quỷ Cốc Tử phụ trách trói cường giả. Mỗi đòn đánh hung mãnh nặng nề của Diêm Xuyên đánh trúng vào mỗi cường giả. Bọn họ đều là tu vi thập tam trọng thiên. Mặc dù cương thi Diêm Xuyên chỉ là tu vi thập nhất trọng thiên, nhưng với tư thế ba mươi cương vực thiên hạ Đại Trăn, lực lượng tất nhiên cực kỳ hung mãnh. Đại đạo Hắc Long cũng là kiệt tác của đời thứ nhất, lại thêm vào thân thể tướng thần, trong lúc nhất thời, cương thi Diên Xuyên đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.
Ầm!
Ầm!
Bốn cường giả nhanh chóng bị Quỷ Cốc Tử xâu qua xương tỳ bà.
- Khốn kiếp, buông ta ra!
Một cường giả cả kinh kêu lên.
Mình dù gì cũng là cường giả kỷ thứ hai, lúc này lại bị bắt?
- Hừ!
Quỷ Cốc Tử hừ lạnh một tiếng.
Một phía khác, Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc lại lao về phía chiến trường của Hóa Thê Lương.
Chiến trường của Hóa Thê Lương bao gồm một Tổ tiên thập tứ trọng thiên và bốn cường giả thập tam trọng thiên khác.
Ầm!
Cương thi Diêm Xuyên nhất thời đánh bay một người, lại đánh về phía một người khác. Dưới sự thao túng của Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc, mấy trăm Đoạn Thiên Chỉ xông thẳng tới.
Trong nháy mắt Đoạn Thiên Chỉ xông lên làm rối loạn một đám đối thủ.
Áp lực của Hóa Thê Lương lập tức giảm xuống.
- Yêu kiếm, chém!
Trong mắt Hóa Thê Lương hiện ra một yêu khí.
Keng!
Một kiếm xẹt qua, nhất thời một Tổ tiên thập tam trọng thiên bị chém trúng một tay, bay ngược ra.
- Không!
Cường giả kia cả kinh kêu lên.
Ầm!
Cương thi Diêm Xuyên tới bù thêm một quyền.
Quỷ Cốc Tử, Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc nhanh chóng nhào trên. Dưới sự hợp lực của hai người, cường giả kia lại xuyên qua xương tỳ bà. Hai người lại tiếp tục lao về phía những người còn lại.
Lúc này sắc mặt một đám cường giả đã hoàn toàn thay đổi.
Khí thế của đối phương càng lúc càng giảm sút.
- Hóa Thê Lương, ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt sao?
Cường giả tu vi thập tứ trọng thiên kia nổi giận nói.
- Thiên Đế có lệnh, các ngươi bất kỳ ai cũng đừng mong rời đi! Còn không mau mau đầu hàng, để khỏi bị nỗi đau da thịt?
Hóa Thê Lương lạnh lùng nói.
- Đầu hàng cái rắm. Ngươi là tên khốn kiếp!
Cường giả kia quát to một tiếng, sau đó vọt về phía xa.
- Còn muốn chạy sao? Hừ!
Hóa Thê Lương tay cầm yêu kiếm truy sát phía sau.
Mấy người còn lại đã bị cương thi Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc lại chặn đánh.
Ầm! Ầm! Ầm!............
Sau một ngày, đại chiến kết thúc.
Hóa Thê Lương trở về.
Nhóm người cương thi Diêm Xuyên đứng ở cửa điện trung ương, lạnh lùng nhìn chín người trước mặt.
Chín người với thương thế không giống nhau, nhưng đều bị xỏ dây xuyên qua xương tỳ bà, áp giải tới trước mặt mọi người.
Trong ánh mắt của chín người đầy vẻ thù hận.
Ánh mắt cương thi Diêm Xuyên lạnh lẽo nhìn chín người.
- Nhìn trẫm như vậy cũng không có tác dụng. Nếu các ngươi đã lựa chọn con đường này, thì phải nghĩ trước tới khả năng bình sẽ bị bắt!
Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
- Diêm Xuyên, ngươi muốn làm gì?
Cường giả thập tứ trọng thiên dẫn đầu trầm giọng nói.
- Treo tất cả ở xung quanh thành lầu, răn đe!
Cương thi Diêm Xuyên quát lên.
- Vâng!
Một đám thị vệ lên tiếng trả lời.
- Khốn kiếp, Diêm Xuyên, ngươi không thể làm như vậy! Mau thả ta!
Một đám cường giả bị bắt nhất thời cả kinh kêu lên.
Nhưng cương thi Diêm Xuyên lại bất chấp. Dù sao, người kỷ thứ hai lần lượt thức tỉnh, nhất định sẽ còn có người lục tục chạy tới. Treo các cường giả trên thành lầu, chính là cho tất cả những kẻ đến sau một sự cảnh cáo.
Lúc này cương thi Diêm Xuyên lại nhìn về phía Hóa Thê Lương.
Nhìn Hóa Thê Lương, trong mắt cương thi Diêm Xuyên chợt hiện lên một tia cổ quái. Phải biết rằng, cường giả này là tu vi thập tứ trọng thiên, nhưng Hóa Thê Lương lại có thể lùng bắt được trở về.
Thực lực đó chính là Thập tứ trọng thiên!
Thiên Sát Cô Tinh mạnh như vậy sao?
- Thập tứ trọng thiên? Đời thứ nhất của trẫm, cũng chỉ là thập tứ trọng thiên đỉnh phong. Hóa Thê Lương, xem ra lực lượng của khanh còn mạnh hơn so với trẫm năm đó?
Cương thi Diêm Xuyên cười nói.